Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37

Lương Sơn CP – [ Thanh mộng áp ngân hà ] – Chương 37

Hạ nhân nói cho Trương Nhật Sơn , nói là có người ở bệnh viện đến tìm Lương Loan .
Trương Nhật Sơn lập tức liền cảm thấy kỳ quái , những người này đến tìm Lương Loan làm gì ?
Vì để bảo đảm an toàn , Trương Nhật Sơn trước tiên một mình đi gặp người ở bệnh viện.
"Là như vậy phó quan , ngày đó Lương tiểu thư ở bệnh viện vì bệnh nhân tự mình làm phẫu thuật . Chủ nhiệm chúng tôi lúc ấy cũng ở đấy , Lương tiểu thư y thuật vô cùng tinh xảo , chắc hẳn ở phương diện này có lẽ đã được giáo dục vô cùng tốt. Cho nên chủ nhiệm cố ý cử ta tới hỏi một chút , chẳng biết Lương tiểu thư bây giờ làm việc ở đâu?"
Trương Nhật Sơn đã hiểu , bệnh viện này bây giờ là muốn mời Lương Loan qua đó.
"Muốn Lương Loan đến bệnh viện các ngươi làm?"
Người tới lập tức gật đầu: "Đúng thế. Bệnh viện chúng tôi khẩn cấp cần một nhân tài giống như Lương tiểu thư đây.”
Thấy Trương Nhật Sơn không nói gì , người tới lại vội vàng làm ra cam đoan: "Phó quan xin yên tâm , với y thuật của Lương tiểu thư ở bệnh viện chúng tôi nhất định có thể đạt được tối ưu đãi ngộ ."
Lương Loan vẫn muốn tìm một công việc , đến bệnh viện làm đích thật là thích hợp nhất với cô ấy.
"Chuyện này ta không thể quyết định , phải hỏi ý kiến cô ấy thế nào mới quyết định được . Như vậy đi , để ta hỏi ý cô ấy, có gì ta sẽ cho ngươi trả lời chắc chắn."
Người tới cởi xuống mũ , thập phần cảm kích nói: "Đa tạ phó quan , vậy ta trở về chờ tin tức ."
"Anh nói thật chứ?" Lương Loan kích động đến nỗi từ trên ghế đứng lên , "Bọn họ thật sự muốn ta đến làm sao ?"
Trương Nhật Sơn nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy a, vậy còn cô, muốn đi không?"
"Đương nhiên là muốn rồi! Khó lắm mới có người đến mời ta đi làm ah!"
Quan trọng nhất là về sau có công việc ổn định, cô có thể kiếm tiền.
Trương Nhật Sơn nhìn dáng vẻ cao hứng của cô, nhịn không được nói: "Kỳ thật cô không cần thiết phải đi làm a."
Lương Loan trợn mắt: "Sao lại không đi làm, ăn không khí à!"
Trương Nhật Sơn cười: "Ta cũng không phải nuôi không nổi cô."
Lương Loan ngơ ngác, tầm mắt chạm tới Trương Nhật Sơn nụ cười tươi rói, Lương Loan mặt không tự chủ đỏ một chút .
Cô giận dữ nói "Ai cần anh nuôi !"
Lương Loan nhanh chóng rời khỏi phòng , nhìn bóng lưng chạy bán sống bán chết kia của cô , Trương Nhật Sơn dần thu lại nụ cười trên mặt.
Anh có nói qua với Lương Loan, anh có lời muốn nói với cô khi nào từ cổ mộ trở về, nhưng mà bây giờ anh ngược lại không vội.
"Lương Loan." Trương Nhật Sơn chậm rãi nghiền ngẫm tên của cô, vẻ mặt thâm trầm.
. . .
Lương Loan quyết định đi bệnh viện làm việc, Lê Thốc vô cùng ủng hộ cô.
"Lê Thốc , ta có thể kiếm tiền nuôi cậu rồi!" Lương Loan rất là cao hứng nói.
Loan tỷ luôn nói lời như vậy , thế nhưng lời này từ trong miệng cô nói ra , liền hết lần này tới lần khác đều tin tưởng như thế.
Lê Thốc khéo léo nói: "Loan tỷ , chỉ cần chị vui là được rồi."
Buổi tối Lương Loan chủ động chạy đi tìm Trương Nhật Sơn , cũng đem một hộp điểm tâm đặt trên bàn của anh.
"Đây là mời anh ăn đấy."
Trương Nhật Sơn nhìn lướt qua đồ trên bàn , ngước mắt liếc cô: "Cái này còn chưa có bắt đầu đi làm mà mời ăn cái gì? Hơn nữa nhớ không lầm thì tiền cô dùng là của ta a!"
Lương Loan vẻ mặt tươi cười , vui sướng hài lòng nói: "Đương nhiên là ta để ăn mừng ta tìm được công việc nha.Anh biết ta rất nghèo a, đành phải dùng tiền của anh mua trước. Anh chấp nhận trước đi, chờ ta sau này có tiền lương rồi mời anh ăn một bữa ngon.”
Trương Nhật Sơn nhịn không được cười lên , thôi được rồi, cô vui vẻ là được rồi .
Lương Loan nhìn chằm chằm bờ vai của anh hỏi: "Trương Nhật Sơn , y phục của anh sao lại rách rồi?"
Trương Nhật Sơn cúi đầu nhìn , trên bờ vai quả nhiên rạn đường chỉ rồi, cũng không có ai nhắc nhở anh.
"Ta không có chú ý cái này ."
"Anh xem anh đã lớn như thế còn mặc y phục rách rưới , dù gì cũng là phó quan , không sợ thủ hạ của anh chê cười ah! Anh vẫn là nhanh nhanh cởi áo ra , ta lấy kim khâu vá lại cho.”
Trương Nhật Sơn lúc đầu sửng sốt một chút , sau đó liền ngoan ngoãn cởi áo ra đưa cho Lương Loan .
Lương Loan nghiêm túc khâu vá sửa lại lấy áo , Trương Nhật Sơn tâm tư cũng không còn ở trên văn kiện trước mặt rồi.
Lương Loan cúi đầu , lộ ra một phần cổ trắng như tuyết, ngọc cảnh sinh hương.
Trương Nhật Sơn mắt sắc thâm trầm , ánh mắt phức tạp kia Lương Loan lý giải không được. . . Còn có tình thâm .
"Xong rồi , đại công cáo thành ." Lương Loan vá xong áo cho Trương Nhật Sơn , "Bây giờ có thể mặc rồi."
Trương Nhật Sơn tiếp nhận quần áo , ngón tay thon dài vuốt ve qua lại chỗ Lương Loan khâu vá sửa lại, lẩm bẩm nói: "Nơ con bướm này . ."
"Hả? Nơ con bướm làm sao?"
Trương Nhật Sơn ngẩng đầu , hai con ngươi như là khảm ngôi sao , rạng ngời rực rỡ: “Nơ con bướm này rất đẹp ."

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top