Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 150: Núi rừng xanh tươi

"Ai!" Bạch Tinh Tinh kinh ngạc kêu mọt tiếng, giãy giãy muốn nhảy từ trong lòng Kha Đế Tư xuống, "Có mộc nhĩ a, Kha Đế Tư, mau đặt ta xuống."

Kha Đế Tư ôm Bạch Tinh Tinh càng chặt hơn, nghiêm túc nói: "Ngươi sẽ cảm lạnh." Nói xong liền liếc mắt nhìn Parker, nói: "Ngươi đi hái."

Parker cầm cả hai cái giày bằng một tay, đi đến chỗ Bạch Tinh Tinh chỉ nhìn nhìn, sau đó không xác định mà nói: "Tinh Tinh, ngươi xác định muốn ăn cái này?"

"Đúng vậy, đúng vậy." Bạch Tinh Tinh liên tục gật đầu, cảm giác mình bị Kha Đế Tư trông như trẻ con vậy, bắt lấy cánh tay hắn cầu xin nói: "Ta sẽ không sinh bệnh, lớn như vậy rồi số lần ta sinh bệnh đều đếm trên đầu ngón tay đấy."

Kha Đế Tư liếc mắt nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, Bạch Tinh Tinh liền nhìn được từ trong ánh mắt hắn ý nghĩ "Không tin". Khuôn mặt liền vẻ suy sụp, cũng đúng, lúc bị Kha Đế Tư bắt đi mình liền sinh bệnh nặng, nhưng lần đó thực sự bị lạnh lâu lắm.

Parker ngắt mấy miếng mộc nhĩ, bỏ vào miệng nhai nhai, lập tức "phi phi phi" phun ra, "Tinh Tinh, cái này thật khó ăn a."

Bạch Tinh Tinh thấy Parker cắn hư một miếng mộc nhĩ lớn, thương tiếc nói: "Ngươi đừng cắn a, cái này phải nấu."

"Cái này thật sự có thể ăn?" Parker vẫn không tin được, nhưng vẫn nghe theo nàng nhổ mộc nhĩ. Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Bạch Tinh Tinh, Parker tức bỏ cái cây đầy lá to, vẻ mặt như táo bón ném mộc nhĩ vào giỏ tre.

Lấy một ít lá cây chồng vào, có thể giấu nấm đi. Bạch Tinh Tinh không thể đứng xuống đất, liền để Kha Đế Tư bẻ cho nàng một nhánh cây, vừa đi vừa chọc lá cây trên mặt đất. Không bao lâu, nàng liền phát hiện ra một ổ nấm bào ngư.

Bạch Tinh Tinh có bóng ma với mấy loại nấm màu trắng này, theo bản năng mà nhìn sang Kha Đế Tư.

"Muốn ăn sao?" Kha Đế tư săn sóc mà dừng chân, nói với Parker: "Hái cài này xuống."

"Ai từ từ." Bạch Tinh Tinh còn chưa nói xong, Parker đảm đương cu li chạy mấy bước tới, vừa thấy có một mảng khuẩn lớn, vẻ mặt Parker biến sắc, tay đang vươn ra liền rụt lại.

"Cái này có độc." Parker nói.

"Ngươi xác định sao? Có người ăn thứ này trúng độc?" Bạch Tinh Tinh hỏi, nếu là trước kia, nàng nhất định sẽ kiên định phản bác, nhưng sau lần trước nàng làm Kha Đế tư trúng độc liền cẩn thận hơn.

Parker khom lưng ngửi ngửi, nói: "Ta không biết về mấy vết này, nhưng mà những thú nhân trước đều nói chúng nó có độc, đã từng có mấy giống cái ăn phải mấy vết khuẩn màu sắc đều trúng độc chết mất."

"Nói cách khác là không nhất định sẽ bị." Đôi mắt Bạch Tinh Tinh linh động xoay chuyển, nói: "Trước tiên mang về, cho gà... đoản cánh điểu ăn thử."

Parker vừa nghe sắc mặt liền biến đổi, đôi tay liền giấu ra sau lưng, vội nói: "Ta không hái, lỡ như đoản cánh điểu ăn không sao, thú nhân ăn liền có việc thì sao? Tinh Tinh, ngươi đừng ăn cái này được không? Ta tìm mộc nhĩ cho ngươi."

Kha Đế Tư không có đủ kiên nhẫn, một cánh tay ôm sau lưng Bạch Tinh Tinh, cong lưng xuống hái nấm bào ngư ày, bỏ vào giỏ tre sau lưng Parker.

Bạch Tinh Tinh thấy thế liền cảm thấy áy náy, đặc biệt là nàng còn từng nghĩ dùng độc hại Kha Đế Tư. Nàng ôm lấy Kha Đế Tư, dựa cằm vào hõm vai hắn không nói gì.

Núi rừng nguyên thuỷ nấm nhiều như kiến, không lâu sau Parker liền hái được đầy một sọt.

Khu rừng yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng "Phạch phạch", một con đoản cánh điểu bị bọn họ làm cho giật mình, đập cánh phi lên cây.

Bạch Tinh Tinh chỉ vào đoản cánh điểu kêu to: "Đoản cánh điểu! Mau, mau bắt nó lại!"

Dù sao cũng có chuồng, Parker cũng không ngại trong nhà nhiều thêm vài con, nhanh chóng đặt đồ trên người lên mặt đất, biến thành báo nhào lên cây.

____________________________

5.5.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top