Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 181: Giết đỏ mắt

Trong rừng có mấy tiếng côn trùng kêu "chi chi" dễ nghe, tiếng gió thổi qua, lộ ra hơi thở thanh khiết sau cơn mưa. Năm con hổ vây quanh báo đốm, khí thế rào rạt cùng với hoàn cảnh nhẹ nhàng này lại có chút đột ngột.

Ba Đặc nhìn báo đốm, trong mắt có sát khí, "Ai lên? Chúng ta dù sao cũng phải có người đi đầu, lấy được sự khen thưởng của Rosa."

Trong mắt Parker có một tầng huyết sắc, toàn bộ thế giới như nhuộm màu máu.

"Ngao ô!" Một lão hổ rít gào một tiếng, phóng về chỗ báo đốm.

Chính là hiện tại!

Parker mượn cơ hội này làm bộ gồng sức muốn vật nhau với hổ thú, trong nháy mắt thân thể nhảy lên lại chạy về một hướng khác, nhằm phá vòng vây.

Hưu một tiếng, báo đốm như tia chớp phóng ra khỏi vòng vây, nhanh đến nỗi chỉ còn thấy tàn ảnh.

Nhóm hổ thú cùng với Ba Đặc đều sửng sốt, mắt to trừng mắt nhỏ, từ trong mắt đối phương thấy được suy nghĩ giống nhau: Thật nhanh!

Chờ bọn họ hoàn hồn lại, con báo đã chạy xa gần mười mét. Bọn họ cũng lập tức vội vàng chạy theo.

Ba Đặc sắc mặt khó coi, trầm giọng nói: "Đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội, bây giờ ta muốn đích thân lên."

Dứt lời, hắn hóa thành hình thú, chạy mấy bước vượt qua nhóm hổ thú, chạy thẳng về phía trước đuổi báo đốm.

Đầu Parker càng ngày càng đau, trong lòng biết mình không thể chạy nhiều hơn, nghe tiếng ở phía sau, chân hắn đột nhiên đạp đất nhảy lên một nhánh cây.

Ba Đặc đuổi đến sát phía sau thầm mắng: Lại tới!

May mà nhánh cây này không cao, hắn cũng có thể nhảy lên. Trong mắt Ba Đặc hiện lên sát khí hung ác, thân thể theo sát nhảy lên, mắt thấy có thể bổ nhào vào con báo, lại không nghĩ con báo vừa đứng trên nhánh cây lại nhảy xuống dưới.

Nhánh cây bị chân sau Parker đạp một phát liền lay động kịch liệt, lá cây vang động.

Ở phía dưới, Ba Đặc lập tức hiện ra thế yếu, Parker tuy trọng thương nhưng nhảy từ trên cao xuống, lại tích đủ lực, một phát này nhào xuống khí thế mãnh liệt, tiếng xé gió cũng mang theo sát khí.

"Ngao ô!" Parker há mồm liền cắn, răng nanh sắc bén được một tia sáng xuyên qua tầng tầng tán cây chiếu vào, lóe ra ánh sáng sắc bén.

Sói đen đập móng vuốt tới đầu báo đốm, Parker lập tức chuyển hướng cắn đến chân.

Lấy sức lực của Parker tuyệt đối có thể cắn đứt chân sói, nhưng lực lượng thú ba văn không phải là thú hai văn có thể sánh được, Ba Đặc nhạy bén mà rút chân trước của mình trước miệng báo, chỉ bị hàm răng Parker quét qua làm bị thương da.

"Phanh" một tiếng, con sói ngã trên mặt đất, Parker một chân đạp lên ngực sói, theo quán tính đổ về phía trước.

Phần đầu choáng váng làm Parker không ổn định được thân thể, đứng không thẳng bổ nhào một phát, sau đó thất tha thất thểu đứng thẳng thân thể. Trên khóe miệng tràn ra vết máu, ướt hết lông mao bên khóe miệng, đôi mắt cũng đỏ đến muốn tràn ra tơ máu.

Lúc này Parker cũng giết đỏ cả mắt rồi, đã quên mất đối phương là cấp bậc gì, đã quên mấy họ có bao nhiêu người, toàn thân đầy máu hắn vẫn muốn mạnh mẽ mà chiến đấu, giết chóc!

Hắn muốn cắn chết hết tất cả sinh vật, sau đó sống sót.

Nhóm hổ thú đuổi tới, thấy lang thú ngã trên mặt đất, đồng thời phát ra tiếng cười nhạo.

Ba Đặc thẹn quá thành giận, xoay người tứ chi đứng thẳng, "Ngô!" mà gào rống một tiếng đánh tới báo đốm. Báo đốm cũng hung ác mà phóng tới chỗ hắn.

"Rống ô!"

Hai thú trong nháy mắt nhào tới vật lộn, một tiếng gầm chấn động núi rừng, lá cây cũng bị tần sóng làm cho rung động, thậm chí mưa tuyết trong không khí cũng đong đưa.

Thanh âm vừa truyền tới đây, một bóng trắng liền vọt qua, nhào vào giữa hai thú đang vật nhau, tách cả hai người ra ngoài. 

********************

12.6.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top