Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 186: Chỉ là ngủ thôi sao?

Trong góc không người nào thấy, Bạch Tinh Tinh bỏ đi lớp ngụy trang, nước mắt vẫn luôn cố nén lại rốt cuộc cũng làm ướt hốc mắt.

Kha Đế Tư đứng ở cửa nói: "Thịt nướng chín rồi, tới ăn đi."

Bạch Tinh Tinh lập tức lén lau đi nước mắt, ngẩng đầu dậy từ trên người Parker, ra vẻ nhẹ nhàng nói: "Nga, thật nhanh."

Thịt nướng của Kha Đế Tư không thể so với Parker, chỉ là một con chuột lớn cỡ quả bóng rổ, da bị nướng có chút khét, xé thịt ra, bên trong lại có tơ máu.

Bạch Tinh Tinh cũng không ngại, một con rắn sợ lửa có thể nướng như thế này đã là không tồi rồi. Nàng thấy thịt có tơ máu liền kẹp lên nướng lại, cũng nếm được một hương vị khác.

Đã là buổi chiều, sớm đã đến thời gian ăn cơm của thú nhân. Kha Đế Tư tất nhiên là không chuẩn bị đồ ăn cho Vinson, Bạch Tinh Tinh ăn một mình trong chốc lát, lại cảm thấy như vậy thật không lễ phép.

Nuốt thịt trong miệng xuống, Bạch Tinh Tinh nhẹ giọng kêu: "Vinson."

Nam nhân tóc trắng ngồi trong góc ngẩng đầu lên.

"Ngươi còn chưa ăn đúng không? Mau đi săn đi. Không cần phải bảo hộ ta, ta có Kha Đế Tư ở đây." Bạch Tinh Tinh nói.

Vinson ngửi mùi hương trong không khí, len lét nuốt nước miếng, trầm giọng nói: "Ta ăn rồi, ta không có nơi khác để đi."

"Sao lại như thế?" Bạch Tinh Tinh khó hiểu hỏi, "Khoảng thời gian này ngươi ở đâu a?"

"Tùy tiện ở bên ngoài. Rosa không cho ta vào ở trong tộc, ta trước mắt không có thấu tinh mua phòng ở." Vinson ngữ khí bình tĩnh, dứt lời lại nhắm mắt lại chợp mắt.

Bạch Tinh Tinh không nghĩ tới Rosa tuyệt tình với Vinson như vậy, nghĩ đến Vinson vì giúp mình mới đắc tội với Rosa, làm sao có thể nói ra lời đuổi người đi. Nhưng mà nói đi nói lại, lần này may mà Vinson ở bên ngoài, nếu không Parker thật lành ít dữ nhiều.

"Vậy được rồi." Bạch Tinh Tinh nói, "Ta lấy cho ngươi một tấm da thú."

Trên mặt Vinson toát ra ý cười, nhưng mà vì vết sẹo chiếm nửa khuôn mặt, nụ cười này làm cho hắn thoạt nhìn dữ hơn một chút, "Ta lại không phải giống cái."

Bạch Tinh Tinh còn muốn nói gì đó, lại bị ánh mắt của Kha Đế Tư làm cho ngậm miệng lại.

Ăn xong thịt, chậu nước đặt trên đống lửa cũng nóng, Bạch Tinh Tinh để Kha Đế Tư mang chậu đá vào phòng ngủ, lau sơ người một chút. Vinson hóa thành hình thú, ngủ ở cạnh đống củi.

....

Hôm sau.

Vì việc Parker bị thương, khẩu vị của Bạch Tinh Tinh kém hơn rất nhiều, mấy hôm trước sáng sớm liền kêu đói, hôm này Kha Đế Tư làm bữa sáng xong nàng mới ăn một ít cho có lệ.

Nếu ngay từ đầu Kha Đế Tư có chút thờ ơ với việc Parker bị đánh, hiện tại hắn lại có chút nổi giận.

"Parker tại sao lại chưa tỉnh?" Bạch Tinh Tinh ngày qua ngày càng lo lắng, miệng vết thương trên người Parker đã kết vảy, nhưng ngủ giống như đã chết rồi vậy, một tiếng cũng không phát ra.

Kha Đế Tư lạnh lùng nhìn con báo đốm nằm trên ổ cỏ, đột nhiên bực bội mà quét đuôi đánh bay nó.

Đồ vô dụng.

"Parker!" Bạch Tinh Tinh hốt hoảng kêu to, mà lúc này, con báo vừa bị đánh kêu to một tiếng.

"Ngao ô ~"

Bạch Tinh Tinh: "...."

Kha Đế Tư: "....."

Con bạch hổ ở nhà chính cũng đi tới cửa nhìn về phía báo đốm.

Bạch Tinh Tinh trong nháy mắt cạn lời, thế mà lại bị đánh tỉnh, con báo này chỉ là bị mệt đến ngủ thôi?

Mặc kệ thế nào, Parker không có việc gì thì cũng mừng rồi, Bạch Tinh Tinh vội chạy đến bên người Parker, "Ngươi tỉnh rồi sao? Ngươi không sao chứ?"

Parker nâng một chân trước lên xoa xoa mặt, đồng thời liếm láp gan bàn chân, nhấc mí mắt lên lộ ra một đôi mắt vàng kim xinh đẹp, "Ngao ô ~"

Bạch Tinh Tinh hoàn toàn an tâm, Parker hoảng hốt một lát, ánh mắt liền mừng như điên, nằm trên mặt đất biến thành hình người.

"Tinh Tinh, ta suýt chút nữa không gặp được ngươi rồi." Trên mặt Parker đầy tươi cười như ánh mặt trời buổi trưa, đôi mắt vàng kim càng thêm sáng.

Bạch Tinh Tinh mở to mắt: "Mặt của ngươi..." 

***********************

19.6.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top