Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: Giống đực vô cùng che chở giống cái

Bạch Tinh Tinh nhìn lớp nước dày trước mặt, bước nhanh đến đó.

Lúc này không trốn thì chờ đến khi nào?

Bạch Tinh Tinh đưa tay ra thử sức chảy của nước, cái tay duỗi ra suýt chút bị kéo cả người rơi xuống.

Nàng lui về phía sau vài bước, khẽ cắn môi, hít sâu một cái rồi xông ra ngoài.

"!!!"

Hồ nước bắn ra một mảng nước lớn, một lúc lâu sau, đột nhiên có một cái đầu ngoi lên.

Bạch Tinh Tinh phun ngụm nước trong miệng ra, há to miệng thở dốc.

Lúc vào nàng không phát hiện, sau khi nhảy mới biết hang động cao hơn mặt nước rất nhiều, độ cao lớn khiến nàng rớt xuống tận đáy hồ, thác nước còn không ngừng chìm xuống dưới. May mắn là nàng bơi không tồi, nếu không sợ là đã chết đuối.

Bạch Tinh Tinh không dám dừng lại một khắc, thở hòng hộc leo lên bờ, bò dậy liền chạy đi.

Nàng bất chấp thú hoang, côn trùng có độc gì đó trong rừng, có cái gì thảm hơn so với rơi vào tay lưu lạc thú? Trốn được trở về được thì nàng may mắn, nếu chết cũng không hối hận.

Lúc rời khỏi bộ lạc là buổi sáng, mặt trời đang ở phía đông, bọn họ quay lưng về mặt trời mà đi. Bây giờ đang là hoàng hôn, mặt trời ngả về tây, vậy nên nàng chắc là vẫn nên quay lưng về mặt trời mà chạy.

Phương hướng xác định xong rồi, Bạch Tinh Tinh liền hoảng hốt không chọn đường, cứ thế mà chạy.

Lúc Kha Đế Tư kéo một con linh dương trưởng thành quay lại bên hồ, chưa vào động liền phát hiện Bạch Tinh Tinh đi mất.

Đuôi rắn tức giận xoắn chặt, trong miệng linh dương đã chết chảy ra máu đen, ngay sau đó là "Phanh" một tiếng, con linh dương nát bét mà chảy ra máu loãng.

"Tê tê~~" Kha Đế Tư phun lưỡi rắn ra, bắt được khí vị của giống cái.

Thân rắn khổng lồ theo khí vị của giống cái lưu lại, vội vàng tìm theo.

Chân trần của Bạch Tinh Tinh đạp trên nhánh cây khô cùng với lá khô trên mặt đất, lại bị vật nhọt đâm vào, mỗi bước chân đều lưu lại vết máu.

Trong lòng nàng ảo não, vì không muốn khác người, nàng không có đeo giày lúc ở trong bộ lạc, nếu mà lúc đó nàng đeo thì tốt rồi.

Phía sau mơ hồ có tiếng "sột soạt", Bạch Tinh Tinh giật mình lập tức quay đầu lại, nháy mắt liền thấy được đầu rắn đong đưa trong bụi cỏ.

Tròng mắt nàng phóng đại lên, thời gian như bị tua chậm, nàng trơ mắt nhìn con rắn đỏ đến gần mình, cơ thể cứng đờ lại không nhúc nhích được.

Nhưng thời gian sẽ không vì cảm nhận của người nào đó mà dừng lại, trong nháy mắt, cả người Bạch Tinh Tinh bị đuôi rắn cuốn lấy rời khỏi mặt đất.

Nửa người trên Kha Đế Tư hoá thành hình người, cuốn Bạch Tinh Tinh tới trước mặt, đôi môi đỏ tươi giống như bôi son phát ra tiếng lạnh băng: "Ngươi trốn không thoát."

Mặt Bạch Tinh Tinh tái nhợt như mất máu, đôi mắt tuyệt vọng mà nhìn Kha Đế Tư.

Có lẽ chỉ có chết mới thoát được đi?

Trong không khí toả ra mùi máu ngọt ngào, Kha Đế Tư phun phun tín tử (lưỡi rắn), đột nhiên hoảng hốt, ôm Bạch Tinh Tinh vào lòng.

"Ngươi bị thương?" Giọng nói Kha Đế Tư vô cùng khẩn trương, giống như người lạnh lùng vừa rồi không phải là hắn.

Bạch Tinh Tinh bị sự chuyển biến của Kha Đế Tư làm cho ngạc nhiên, đến khi hắn nâng chân nàng lên kiểm tra vết thương, nàng mới hồi hồn, nhanh tay che lại váy da thú.

"Tê tê~~" Kha Đế Tư ôm chân Bạch Tinh Tinh, dùng tín tử chạm vào, liếm đi vết máu, tròng mắt lưu li càng thêm thương tiếc.

Vậy mà bị thương nặng như vậy, hắn nên đưa nàng theo đi săn, vậy thì Tiểu Bạch sẽ không chạy đi mà bị thương.

Bạch Tinh Tinh: "..."

Bạch Tinh Tinh nhúc nhích chân, là sao a? Không phải vừa rồi còn là bộ dáng tức giận sao? Nàng cũng chỉ bị thương chút xíu thôi mà?

Xem ra là giống đực ở đây đúng là rất che chở giống cái a, thú lưu lạc cũng không phải ngoại lệ. 

__________________________

22.11.2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top