Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đoản 1

Thanh xuân là gì ?

- Chính là hối tiếc......

Nếu như năm ấy anh đủ trưởng thành Đủ can đảm níu giữ em lại liệu chúng ta sẽ có kết cục khác

Nếu như năm đó em cũng đừng ích kỉ có thấu hiểu anh một chút có lẽ người cùng em bước vào lễ đường hôm nay chính là anh

Chỉ đáng tiếc trên đời này không có nếu như .

---------+++++++++++++-----+

Hai người họ cùng nhau trải qua những năm tháng tuổi trẻ. Cùng nhau trải qua thời học sinh cùng nhau trải qua những khó khăn khi đến thành phố lớn lập nghiệp. Từ ngọt ngào đến cay đắng bọn họ đều cùng nhau chỉ đáng tiếc không thể nắm tay nhau đi tiếp đoạn đường còn lại.

Khi ấy anh còn trẻ vì sự nghiệp mà cuối cùng lại đánh mất em ....bảo bối của anh

------------+++++++++++++------

Anh còn nhớ hôm ấy

"Anh à hôm nay anh có về không?"

"Hôm nay anh bận"

"Nhưng mà hôm nay là.....là....."

"Anh xin lỗi"

Năm ấy anh vì bận rộn công việc mà quên đi sinh nhật của em. Khi về lại thấy em say mèm miệng không ngừng lẩm bẩm trách móc anh.Lúc ấy anh thật sự rất đau lòmg tự hứa sẽ bù đắp cho em nhưng xem ra không kịp rồi.... hai ngày sau em rời xa anh. Anh cứ nghĩ em chỉ đang giận dỗi bình thường thôi không ngờ em lại rời xa anh mãi mãi

Một mình trong căn phòng đó cuối cùng anh cũng hiểu được cảm giác của em là nhà nhưng lại rất lạnh lẽo chờ đợi một người nhưng lại không biết bao giờ quay lại

Anh nhớ lúc trước mỗi lần anh về trên người có mùi nước hoa của phụ nữ em đều trách móc anh.Lúc ấy anh cảm thấy em rất phiền phức. Nhưng bây giờ anh lại rất nhớ những lần ghen bóng ghen gió đó của em.

---------++++++++------------

Cám ơn em cô gái cùng anh trải qua những năm tháng tuổi trẻ cùng anh trưởng thành ....chỉ...đáng tiếc chúng ta không thể bên nhau đến lúc giờ

Anh không thể cùng em đi đến cuối đoạn đường . Chỉ có thể nắm tay em vào lễ đường trao em cho cậu ta cùng em trải qua giây phút quan trọng nhất cuộc đời

Hạnh phúc nhé thanh xuân của tôi

Chúng ta của sau này cái gì cũng có chỉ là....không có chúng ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top