Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mỗi người chúng ta ai cũng phải trưởng thành

     Tuổi thanh xuân rất đẹp, mỗi người chúng ta đều công nhận điều đó, nó là quãng thời gian tươi đẹp nhất khi ta sống bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ, là sự khát khao cháy bỏng, là những ước mơ của cái tuổi không còn là trẻ con nhưng vẫn chưa phải người lớn này. Thanh xuân của chúng ta chỉ đơn giản là tiếng cười đùa khúc khích trong giờ học, là tiếng giảng bài của thầy cô, nó đơn thuần mà đẹp đẽ.
          Thật lạ là chúng tôi của những năm tháng đó khát khao được trưởng thành còn chúng tôi bây giờ chỉ muốn được quay lại quãng thời gian ấy dù chỉ một lần.
       Những năm tháng đó, chúng tôi bên nhau ngây ngô mà rực rỡ. Cùng nắm tay nhau thoáng chốc đã đi qua ba năm của tuổi học trò. Cứ ngỡ còn lạ lẫm cất lời chào hỏi mà nay đã đứng tại giờ phút chia ly. Còn nhớ ngày bế giảng năm ấy trời mưa rất to, 37 đứa lớp chúng tôi cùng nhau lao ra đứng ngoài mưa, cùng nắm tay nhau thành một vòng tròn, vừa khóc vừa cười vừa chúc nhau thi tốt. Chúng tôi của tuổi 17 đã khóc thỏa thích, chẳng còn phân biệt được là nước mưa hay nước mắt, cứ thế mang theo bao ước mơ bước qua một thời chông chênh, đi qua một khoảng trắng xóa mênh mông của tuổi trẻ dù không phải một mình.

     

        Ký ức của tuổi 17 của tôi dừng lại ở cậu bạn cùng bàn, người mà tôi thầm mến suốt ba năm cấp ba, là chàng trai ấm áp nhất bước vào tuổi thanh xuân của tôi. Cậu ấy là một cơn mưa rào của tuổi thanh xuân, chợt đến chợt đi vô tình khiến tôi ướt nhẹp nhưng cũng để lại rất nhiều kỷ niệm vô giá của tuổi học trò. Còn nhớ hôm chia tay tôi đã lấy hết tất cả can đảm viện cớ ôm cả lớp để được ôm cậu mà không bị nghi ngờ. Sau này cậu ấy đi du học , trước khi cậu ấy đi tôi đã lấy hết tất cả can đảm viết mail cho cậu nói ra hết tất cả những tình cảm của mình mặc ra sao thì ra. Một tuần sau khi cậu ấy đi tôi mới dám mở mail, cậu ấy nhắn lại rằng cậu ấy lúc đó đã từng thích tôi. Thật lạ là lúc đọc những dòng đó tôi thanh thản vô cùng, dường như ba năm thanh xuân của tôi không lãng phí . Sau này có gặp lại cậu ấy nhưng cảm giác đã không còn như xưa, cậu ấy bảo cõ lẽ vì chúng tôi đã trưởng thành.

    Đúng vậy chúng tôi những đứa học trò tinh nghịch ngây ngô và dại khờ năm ấy rồi sẽ trưởng thành. Tuổi thanh xuân tuy đẹp nhưng chẳng bao giờ là mãi mãi cả. Mỗi người chúng ta ai cũng phải trưởng thành
      
   


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #thanhxuân