Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những ngày đã cũ..

Ngày hôm đó là một ngày xấu trời, mưa tầm tã..khi tôi đang ườn mình trên chiếc ghế sofa màu xanh biển ở phòng khách và xem vài bộ phim nhảm trên laptop..thì bỗng thấy điện thoại báo tin nhắn liên hồi..từ một nhóm chat mang một cái tên rất ngắn gọn nhưng mỗi lần đọc lại cho tôi cái cảm xúc rằng chúng tôi thật sự chưa bao giờ xa nhau một ngày nào kể từ sau cái ngày thi c3 đầy bão tố đó.."9A4" một cái tên thật đơn giản và nhạt nhẽo phải k :)))) n nó lại làm tôi xúc động mới lạ :)))) ha ha thôi thì quay trở lại câu chuyện chính..
Lúc đó tôi vớ lấy chiếc điện thoại trên mặt bàn mở tin nhắn thì..thật sự muốn khóc..chúng nó - cái lũ hâm, chúng nó như đang quay ngược thời gian..
   " Trâm ơi mai thi tuyển sử rồi đấy, m không ôn bài hả?!"
"Chúng mày làm đề toán thi thử cô Tuyết mới phát hôm nay chưa, chụp t coi phát nào :)))"
   "Ơ ơ hình như mai thi thử lần 4 nhỉ..đm chết rồi t chưa ôn văn..bome rồi :))))"
   "Ơ ơ thi thử ôn Lặng lẽ với cái gì ý nhở..?"
   "Uầy chúng mày ơi sắp sinh nhật mẹ Huyền rồi đấy lên kèo đi xem nào =)))"
    "Ê..mai ngày học cuối rồi đấy.......!"
—————————
Thật sự cứ thử nghĩ mà xem mới ngày nào còn ôn thi sml với nhau..ôn đến nỗi quên ăn, quên ngủ, mặt đứa nào cx đầy sự thiếu ngủ..=)))) vậy mà giờ đây chỉ có thể ôn lại những kỉ niệm này qua cái group lớp, qua những tin nhắn..thật sự lúc đó tôi vừa nhắn hùa theo vừa khóc :)))) chúng nó thật ngáo mà..làm tôi nhớ lại cái ngày cuối học cả nhau..43 đứa đứa nào cũng khóc như điên..lũ con trai thấy bọn con gái khóc thương quá hay sao mà cũng oà khóc theo, cả lũ ôm nhau mà khóc lên khóc xuống..tôi còn nhớ ngày hôm đó chúng tôi chia tay nhau trời k quá nắng cũng chẳng mưa bão..tiết trời cứ nhè nhẹ thanh thản làm sao..Chúng tôi cùng nhau từng đứa từng đứa kí lên tấm bảng đen tên của mình và không quên kèm theo vài lời gán ghép trêu đùa..:)))) trong buổi chia tay hôm đó tôi tưởng như mình sẽ không khóc,..cho đến khi cô khóc - người mẹ của chúng tôi..cô xúc động nhận lấy chiếc bánh mà chúng tôi tự đặt mua, cô mếu máo khóc trông thật đau lòng làm sao..nghe hơi ngớ ngẩn nhưng khi nhớ lại khuôn mặt cô lúc đó lại làm tôi khóc lần nữa..
Những tin nhắn đó tưởng như chỉ là nhắc lại quá khứ..tưởng như chỉ là đơn giản giả vờ rằng 43 con người hâm dở này vẫn đang ngồi trong một lớp, mặc bộ đồng phục đã cũ sờn sau 4 năm, nói chuyện và cười đùa với nhau như chẳng có sự chia cách nào hết..nhưng không..tất cả lại làm tôi đau lòng và nhớ đến một cách "đáng sợ"..vì sao tôi luôn cố không nhắc lại những ngày đã cũ đó..bởi vì tôi biết nếu nhắc lại..tôi sẽ lại ngồi và ngoạc mồm ra khóc :)))) mà tôi thì thật chẳng muốn khóc nhiều :))))) nên thôi dù gì cũng từng là thanh xuân của nhau, từng là bạn cùng bàn và..từng là bạn cùng lớp..nên hãy cứ mãi nhớ nhau như nhớ những kỉ niệm đẹp thời đó nhé!

TAO YÊU CHÚNG MÀY..LẮM!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top