Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Giông tố thanh xuân bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không hiểu sao hôm đấy tôi lại có cảm giác là lạ, giống như có điều gì đó không tốt sẽ xảy đến với tôi vậy.


'Reng-reng-reng' chuông tan học vang lên.


Mọi người hối hả vui vẻ cười đùa với nhau . còn tôi thì cứ nao nao lo lắng buồn bực trong người, tôi nghĩ không phải tôi buồn vì bị Cố Thiên nói ghét tôi đâu, chắc vậy. mọi giờ tan học tôi đều cùng cậu ấy về nhà, nhưng hôm nay chúng tôi có thêm bạn chung đường, Tịnh Nhi. Chẳng là xe của cô ấy hôm nay hỏng nên đi bộ, nhà của Tịnh Nhi cũng tiện đường đi về chung cư nên cô ấy muốn đi chung cho vui. Suốt dọc đường 2 con người đấy cứ nói chuyện với nhau vui vẻ lắm,họ cười đùa trêu chọc nhau, tôi cứ tự ước ao mình là cô ấy.


- Đến nhà mình rồi, cảm ơn hai cậu đã đưa mình về


- Không có gì


- Mà mình thấy đi bộ đi học thế này cũng vui, hay là từ mai cho mình đi chung với được không?


- Được chứ !


- Được không Nguyệt Anh ?


Tôi thẫn người :


- Uk, tùy cậu !


Vậy là từ nay không còn có thế giới riêng giữa tôi và Thiên nữa rồi. khi đã 'tiễn' được Nhi , chúng tôi lại cùng nhau đi về, trên chuyến xe bus, lạ thật hôm nay không khí căng thẳng quá, tôi không muốn nói gì cũng không biết nói gì, cậu ấy cũng im bặt , cứ như vậy đến lúc về.


- Bye, mai gặp lại. Tôi nói


- ... còn cậu thì 1 lời cũng không cứ thế lạnh lùng bước vào nhà/ cạch/


- Con về rồi đây


........


- Anh giải thích cho tôi người phụ nữ đó là aii ?


- Đã bảo với cô bao nhiêu lần rồi, đó là đồng nghiệp của tôi.


- Đồng nghiệp mà khoác vai nhau cười nói vui vẻ thế


- Đó chỉ là hành động... tôi không nói với cô nữa.


- Hành động gì... hả, sao... nhột rồi chứ gì.


Chuyện gì đây, vừa bước vào nhà tôi thấy ngay cảnh tượng này là sao, ba ngồi trên chiếc ghế sofa hút thuốc mẹ đứng đấy tay cầm bức ảnh gì đó, hai người với hai bộ mặt khó chịu nhìn nhau.


- Có chuyện gì vậy ba mẹ ?


Tôi đột nhiên thấy lo lắng cộng thêm chút bất ngờ nữa, vì từ bé đến giờ gia đình tôi luôn được gọi là gia đình mẫu mực với những cách dạy con đúng đắn, được coi là một gia đình hạnh phúc đầm ấm vì bố mẹ chưa bao giờ cãi nhau hay mặt nặng mày nhẹ nhìn nhau... Nhưng có chuyện gì mà khiến bố mẹ tôi khó chịu với nhau thế này.


- Con nó về rồi có chuyện gì để giải quyết sau. bố tôi gằn giọng nói với mẹ, đồng thời đứng dậy lấy cái áo khoác rồi đi.


- Về rồi hả con...bữa tối mẹ để trong bếp đấy, con vào ăn cơm đi, mẹ có chút mệt nên vào phòng nghỉ ngơi chút nhé!


- ......Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra , đột nhiên tôi có một dự cảm không lành....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top