Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cơ hội quá hà.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân lắm nha, say sưa nói chuyện rồi cười nói với nhau nè.





Múa múa, diển tả đồ đó. Ánh mắt ông Thành kiểu 3 phần bất lực 9 phần nuôi chiều ý.

Đó cái đang ngồi coi con bé kia diển. Cái khi diển xong nói nói gì quá chời đó. Cái ẻm bảo em thích anh Thành mà cái hồi đòi ôm Trường Giang. Ủa :))?

"Dạ. . . Anh Trường Giang cho em ôm một cái được không anh Trường Giang"

Giang kiểu đứng hình mất một giây rồi sau đó liền quay qua Thành.

Xong rồi cười nói đồ đó.

Kiểu giống giống Giang bảo Thành là cho mình lên ôm con bé một cái và Thành cũng đồng ý.

Nhưng mà chị ấy có giải thích nha.

"Không phải. . . Không phải gì đâu ạ, chỉ là bạn em có hỏi mày thì dậy rồi mày ôm anh Trường Giang chưa.  Em bảo chưa nên vòng này-"

Chưa kịp nói hết câu đã nghe tiếng nói của Thành.

"Em thành tích quá em ơi"

/ny tui mà ai cũng muốn ôm là ôm sao/

"Em yêu mà em yêu thành tích quá hà. Em ôm chỉ để chứng minh cho bạn em là em va chạm vào Trường Giang rồi sao"





Vừa nói vừa đứng dậy động chạm người ta để diển tả. Tui thấy có một sự rất cơ hội ở đây. Bị mặt ổng trong vui quá chời cơ mà.

Mặt chú Luật kiểu /hai đứa này, đây vợ chồng nhìn còn ngứa mắt đấy/

Hai ông lúc này mặc kệ sự đời. Mặt cả hai kì trông vui quá chời mà. Mà tui để ý nha sao Giang ổng dể dãi quá để ông Thành đụng hoài. Chắc cũng thích chớ dì. :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top