Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

văn phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Võ Vũ Trường Giang một thân tây trang nghiêm chỉnh, tay cầm tài liệu đường hoàng bước vào phòng chủ tịch, em lễ phép cúi chào rồi đặt tài liệu xuống, miệng nhanh nhẹn báo cáo, hoàn thành công việc quen thuộc hằng ngày của mình. Huỳnh Trấn Thành ngoài mặt thì tỏ vẻ chăm chú nghe nhưng tay thì đã mò ra sau vuốt ve mông của ai đó từ lúc nào rồi. Trường Giang mặt đỏ bừng, lúng ta lúng túng cúi chào gã rồi vội bước ra ngoài.

Chủ tịch dạo này bị làm sao ấy !

Suốt ngày ôm eo rồi vỗ mông em. Thật biến thái, nhưng nhìn mặt Trường Giang thì em có vẻ không bài xích những động chạm thân mật này của gã cho lắm.

Tất nhiên là Trấn Thành không để em chạy mất, nhanh tay ôm lấy eo nhỏ của Trường Giang rồi kéo vào lòng, để em ngồi trên đùi mình. Bảo đột ngột bị gã ôm vào lòng thì có chút hoảng sợ, vội vùng vẫy muốn thoát ra, mông to lại vô tình cạ vào đũng quần của người nọ. Trấn Thành nhất thời đứng hình nhưng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh mà trêu chọc em.

+

"Thư ký Trường Giang mặt đỏ như vậy, người còn nóng nữa, có phải là bị bệnh rồi không? "

"E-em không Trấn Thành..ưông em ra, người ngoài nhìn thấy sẽ không hay đâu ạ." - Trường Giang không chịu ngồi ngoan mà cứ vùng vẫy, em thích gã thật, cơ mà như này có hơi ấy ấy sao sao.

"Ngoan nào, em còn cạ nữa thì tôi không biết chuyện gì xảy ra đâu." - Thấy em không chịu ngồi ngoan, Trấn Thành liền buông lời đe doạ, tay từ xoa nắn vòng eo nhỏ xinh đã chuyển dần lên trên, thò vào trong áo sơ mi của Trường Giang mà làm loạn.

"A...ư Trấn Thành...bỏ ra đi mà...ư...đừng mà...hức...hức"

Bạn Trường Giang bị gã dọa sợ mà nức nở bật khóc nhưng Trấn Thành không những không mềm lòng, ngược lại còn cảm thấy bộ dạng bị ức hiếp này của em thật đáng yêu, khiến cho người ta hận không thể đè em ra mà thịt luôn tại đây. Huỳnh Trấn Thành lôi trong ngăn kéo một vật nhỏ màu hồng hồng, thì thầm vào tai em dụ dỗ.

"Trường Giang, em trai em đang chịu án treo phải không? Có muốn tôi bảo lãnh cho cậu ta không? "

"Thế anh biết? "

"Có cái gì mà tôi không biết cơ chứ? Sao, trả lời tôi? Muốn không?"

"ốn" - Trường Giang cúi gằm mặt, nhẹ nhàng trả lời gã.

"Ngoan lắm, với một điều kiện."

"Đ-điều kiện g..gì ạ?"

"Làm tình nhân của tôi."

"S-sao, " - Trường Giang hoảng hốt, gã vừa nói gì vậy, cái gì mà tình nhân cơ chứ, gã có hôn thê rồi cơ mà.

"Nếu em không đồng ý thì th-"

+

" đồng ý" - còn chưa kịp để gã nói hết câu, em đã vội vàng lên tiếng.

"Ngoan, yên tâm đi, tôi không thất hứa đâu, giờ thì..."

Huỳnh Trấn Thành cười vui vẻ, thoả mãn ôm chặt lấy người đẹp trong lòng. Tay lần mò xuống cạp quần em ý muốn kéo xuống khiến Trường Giang hoảng hốt, nhưng cũng rất nhanh hiểu gã muốn làm gì, em chủ động nhếch cao mông lên, để gã một đường kéo cả quần tây lẫn quần lót của em xuống, bàn tay to lớn vuốt ve cánh mông tròn lẳng lơ rồi nhẹ nhàng tách nó ra, để lộ tiểu huyệt hồng phấn đang căng thẳng co rút. Hai ngón tay của gã nhanh chóng mơn trớn nơi cửa huyệt của Trường Giang rồi nhẹ nhàng đút vào, khuấy đảo tứ tung bên trong.

"Haa...ưm...chủ tịch...ư..chỗ đó...a...ưm...lạ quá...hư"

Trường Giang thút thít vì khoái cảm truyền đến nơi tư mật, chỗ đó căn bản chính em cũng chưa từng chạm qua bao giờ, không ngờ lại có thể tạo ra cảm giác sung như vậy. Em cứ cúi gằm mặt xuống dưới, môi cắn chặt vì sợ mình phát ra âm thanh kì lạ.

"Đừng cắn môi như vậy, mở miệng ra, rên cho tôi nghe."

Gã ra lệnh, tay vỗ cái đét vào mông em, để lại dấu bàn tay đỏ ửng trên đó, trông thật bắt mắt. Trường Giang rất đẹp, đến cả dấu vết bị bắt nạt cũng đẹp, trông chỉ muốn chiếm hữu làm của riêng.

"Nói xem cái lỗ hư hỏng này đã được ai chơi qua chưa? Hả?"

Tay gã theo khe huyệt mà rút ra ngoài, kéo theo dòng nước dâm trong suốt, Trường Giang còn chưa hết rùng mình, đã bị cảm giác lạnh lẽo phía dưới làm cho run cả người. Vật nhỏ màu hồng mà Trấn Thành đưa vào trong em là một cái trứng rung, tuy không quá to nhưng lực đạo rất mạnh mẽ, hơn nữa gã đút vào rất sâu, khiến trứng rung đang hoạt động với tần số cao ma sát kịch liệt với điểm mẫn cảm bên trong.

"Aha...Trấn Thành..bên trong...ưm...á....sâu quá...lấy nó ra đi mà...hức...em...không chịu được....hưm" - em ngồi trên đùi gã không ngừng vặn vẹo, môi nhỏ liên tục nỉ non bên tai Trấn Thành, phát ra những âm thanh trụy lạc vì khoái cảm.

"Trông em có vẻ hưởng thụ đấy nhỉ?"

Huỳnh Trấn Thành vừa trêu chọc vừa cởi sạch đồ của em ra, thân thể trắng nõn hiện ra trước mắt gã, đầu vú nhỏ hồng hào sưng to vì bị kích thích, tính khí nhỏ phía dưới cũng không chịu được mà cương cứng lên, đầu khấc nhỏ run run như sắp tiến tới cao trào, phía sau lỗ nhỏ càng đáng thương hơn, bị trứng rung ở bên trong không ngừng chà đạp đến sưng đỏ cả lên. Trường Giang bị gã trêu đùa đến mức run rẩy, hai cánh tay yếu ớt ôm lấy đối phương, rất nhanh liền trợn tròn mắt.

Trứng rung ở bên trong còn chưa kịp rút ra, lại bị một vật thể to lớn khác xen vào, đến khi định thần lại thì em mới nhận ra, cái đó của Trấn Thành đang ở trong em. Trường Giang lo lắng co rút nhẹ một cái, lại không ngờ hành động này của bản thân làm gã phát cuồng, liên tục thúc mạnh vào trong em. Nội bích trở nên chật chội vì sự xâm phạm của dị vật, em vì bị đâm bất ngờ từ phía sau liền không tự chủ được mà bắn ra, tiểu huyệt thắt chặt lại, bức gã đến điên người, rất nhanh liền khôi phục lại mà dập liên tục vào cái lỗ đang ra sức bú mút côn thịt.

"Ư...a...anh Trấn Thành...quá nhanh rồi...ah...ưm... không được...bên trong....ư...trướng quá...hức"

Dương vật to lớn đỉnh thật sâu vào bên trong, cơ hồ có thể nhìn thấy hình dạng bị thúc sâu đến tận bụng của Trường Giang. Em ở dưới thân thể gã liên tục ngọ nguậy, trứng rung vẫn còn ở bên trong, hơn nữa còn hoạt động với tần suất mạnh, cùng với lực đạo mãnh liệt của cự vật Bảo quả thật không chịu nổi, muốn gã nhanh chóng lấy thứ đồ kia ra, vì vậy liền tìm cách lấy lòng Trấn Thành.

Em trực tiếp xoay người lại, ấn bờ môi ngọt ngào của mình lên môi gã, còn to gan đưa lưỡi vào trong mà càn quấy. Huỳnh Trấn Thành tất nhiên cũng không phải dạng vừa, nhanh chóng đưa lưỡi ra đáp trả, không lâu sau em liền bị khuất phục trước nụ hôn điêu luyện của gã, hô hấp trở nên khó khăn mà dứt ra. Trường Giang tựa đầu trên vai gã thở dốc, vẫn không quên cầu xin gã lấy thứ bên trong ra.

"Haa...haa...chủ tịch...làm ơn...lấy nó ra đi mà...hức...e-em không muốn..a"

"Thư ký Trường Giang, em đang không hài lòng với sự chăm sóc của tôi sao?" - tay gã bận rộn trêu đùa nụ hồng trước ngực em bằng cách gảy nó lên, miệng vừa hỏi vừa đưa lưỡi dò xét vành tai Bảo Bảo, liên tục tấn công những điểm nhạy cảm trên người em.

"Em...ư...không có...em...hức...em chỉ muốn dương vật của Th...ưm..ế Anh...chơi chết em thôi...hức...thứ kia...không muốn...ưm"

Một loạt lời nói táo bạo của em khiến Trấn Thành thích thú. Gã thực sự bất ngờ khi nghe em nói ra những lời lẽ dâm tục như vậy. Võ Vũ Trường Giang ngây thơ trong sáng của gã đâu rồi, trả đây. Gã mà biết ai dạy bé cưng của gã hư hỏng như vậy, nhất định sẽ hậu tạ người ấy thật tốt, kaka.

"anh ơi...hưm..nhanh đi mà...hức...Trấn Thành không muốn thao vào cái lỗ này sao..ưm.."

Dường như là Trấn Thành đang rất hài lòng, gã chậm rãi rút gậy thịt của mình ra ngoài, dòng dâm dịch cũng theo thân gậy mà tràn ra ngoài, Huỳnh Trấn Thành ngắm nhìn thứ dâm tục trước mắt đến thích thú.

Gã banh rộng cánh mông của em ra, nhẹ nhàng lôi vật thể màu hồng kia ra ngoài. Còn chưa kịp để em thở phào nhẹ nhõm, Trấn Thành liền một đường đâm vào, đem mị thịt hồng hào bên trong như muốn dập nát ra.

Xem ra hôm nay, thư ký Trường Giang phải vất vả một chuyến rồi.

__________

"Võ Vũ Trường Giang." - gã ôm em ở trong lòng, bé con vẫn mệt mỏi dựa vào người gã mà thở dốc. Một tay Trấn Thành vuốt ve người tình, tay kia yêu chiều xoa bóp eo nhỏ của em.

"Dạ?" - Thỏ con ỉu xìu nằm trong lòng gã ngoan ngoãn, nghe thấy tiếng gọi liền nhanh chóng trả lời.

"Tôi hủy hôn rồi, ngày mai tôi đưa em đi đăng ký kết hôn nhé, sẵn tiện đưa em về ra mắt ba mẹ."

"Sao cơ ạ? Anh hủy hôn, rồi còn muốn kết hôn với em á?" - em ngạc nhiên đến mức ngồi bật dậy, liên tục hỏi gã.

"Ừ, tôi không muốn để người mình yêu phải chịu thiệt. Sao? Em không muốn kết hôn với tôi à?"

+

"K-không phải, em không có ý đó...chỉ là em, hơi bất ngờ thôi."

"Ngoan, nằm nghỉ một chút, lát nữa tôi đưa em về."

---

alny_08:

Mại dô mại dô, Thành chủ tịch và Giang thư kí chào cả nhà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top