Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

jojo nói rằng anh ấy đã nhận ra triết lý của cuộc sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 芙樱落qwq

——————————

*La Nhất Châu x Đường Cửu Châu




"La Nhất Châu, anh vừa đọc một cuốn sách tối hôm qua và anh nghĩ rằng mình đã nhận ra triết lý của cuộc sống!" Đường Cửu Châu vừa ăn sáng vừa nói với La Nhất Châu.

"Được rồi, em hiểu rồi, đừng nói chuyện trong khi ăn" La Nhất Châu lau thức ăn trên miệng của Đường Cửu Châu, Đường Cửu Châu đột nhiên bắt đầu thở dài vì xúc động "Cuộc đời con người cũng giống như bữa sáng trên bàn ăn, có bánh quẩy và cháo, và nhiều sự lựa chọn khác, cũng giống như cuộc sống có nhiều điều thú vị đang chờ chúng ta khám phá ”.

La Nhất Châu chống tay lên bàn chậm rãi nghe Đường Cửu Châu nói chuyện, thỉnh thoảng cho anh ăn một ít hoa quả để bổ sung cho Đường Cửu Châu kể chuyện. Cuối cùng, bữa sáng đã được hoàn thành cùng với bài phát biểu về triết lý của Đường Cửu Châu, sau đó La Nhất Châu và Đường Cửu Châu bắt đầu vào công việc rửa bát.

"La Nhất Châu, em có nghĩ cái bát này là cái bát không?"La Nhất Châu nghi ngờ nhìn anh rồi gật đầu "Anh nói là cái bát, thì nó chính là cái bát" Đường Cửu Châu đột nhiên lớn tiếng nói "No! Vậy thì nó không phải là một cái bát, em thấy nó bẩn trước khi rửa, nhưng sau khi rửa nó lại trở nên sáng bóng, giống như cuộc sống của chúng ta trước đây là một cuộc sống bình thường, nhưng chỉ cần em thay đổi, ai biết được liệu nó có trở nên tỏa sáng hay không. "

La Nhất Châu thở dài tiếp tục rửa chén, Đường Cửu Châu vẫn tiếp tục kể những câu chuyện triết lý của mình. La Nhất Châu cũng rất kiên nhẫn vừa lắng nghe vừa rửa chén, sợ rằng mình sẽ bỏ sót chuyện quan trọng.

Buổi chiều, La Nhất Châu và Đường Cửu Châu đang ngồi trên ghế sô pha. Đường Cửu Châu tiếp tục với việc đọc sách của mình, La Nhất Châu ôm Đường Cửu Châu ngủ một giấc, Đường Cửu Châu nhếch miệng nói với La Nhất Châu "La Nhất Châu, đừng lãng phí thời gian, cuộc đời rất ngắn ngủi, hãy dậy đọc sách cùng anh đi".

La Nhất Châu hôn Đường Cửu Châu và nói "Không lãng phí thời gian, em yêu anh, đây là việc mà em làm mọi lúc, vì vậy em không lãng phí thời gian, cuộc sống thật ngắn ngủi, câu em yêu anh cũng rất ngắn nhưng việc em yêu anh thì rất dài. "

Đường Cửu Châu đỏ mặt, anh lấy sách che mặt nói "Anh cũng yêu em, aiya La Nhất Châu em ngủ đi, anh tự mình xem một mình vậy"

La Nhất Châu nhẹ nhàng mỉm cười, cậu nằm ở trên đùi Đường Cửu Châu, nhắm mắt ngủ thiếp đi, trong nhà chỉ còn lại tiếng Đường Cửu Châu đang lật từng trang sách.

Khi La Nhất Châu tỉnh lại thì trời đã chập tối, cậu nhìn Đường Cửu Châu thì phát hiện anh đã ngủ say giấc, lúc này La Nhất Châu định nhẹ nhàng đặt Đường Cửu Châu lên sô pha và tự mình nấu bữa tối thì Đường Cửu Châu đột nhiên nắm lấy tay La Nhất Châu và nói "Cuộc sống luôn có những mất mát, bạn phải biết nắm bắt được những gì trước mắt".

"Tại sao anh vẫn nói về triết lý cuộc sống khi anh đang ngủ chứ? Nó đã được khắc sâu trong DNA anh rồi sao?" La Nhất Châu không nhịn được cắn anh một cái, nhưng sau đó cậu nhẹ nhàng nắm tay Đường Cửu Châu không nói gì, một lúc sau cậu cúi đầu xuống và đặt lên môi anh một nụ hôn.

Đường Cửu Châu cảm nhận được sự ấm áp, một lúc sau mới buông tay La Nhất Châu ra, La Nhất Châu nhẹ nhàng đắp chăn cho Đường Cửu Châu, sau đó mới yên tâm đi nấu bữa tối.

Một lúc sau, Đường Cửu Châu đứng dậy, dụi mắt đi tới phòng bếp, nhìn thấy La Nhất Châu đang nấu ăn, liền nói "Bạn học La Nhất Châu, em rất tích cực nấu ăn, đến đây và Đường đại nhân sẽ thưởng cho em một nụ hôn" Nói xong anh liền hôn La Nhất Châu một cái.

La Nhất Châu nhìn Đường Cửu Châu đắc ý nói: "Được được được, cám ơn Đường đại nhân, thật sự là vinh hạnh của em, bây giờ thì chúng ta ăn cơm nào, ngồi xuống thôi"

Đường Cửu Châu gật đầu, lập tức ngồi xuống, La Nhất Châu bưng đồ ăn lên bàn, sau đó hai người bắt đầu ăn tối.

"La Nhất Châu, anh cảm thấy ngày hôm qua anh đã không hiểu hết triết lý cuộc sống, nhưng hôm nay anh đã hoàn toàn hiểu nó."

"Thật không? Nhà triết lý vĩ đại của em?"

"Đúng a, anh nghĩ rằng anh có thể trở thành một người giảng triết lý rồi đấy!" Đường Cửu Châu chống eo nói.

"Được rồi, vậy em sẽ là người nghe những bài triết lý đầu tiên của anh".

––end––

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top