Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khoảng cách này không phải là đánh nhau, là hôn nhau sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 糖粽

——————————

*La Nhất Châu x Đường Cửu Châu
*Hoàn toàn hư cấu, không áp dụng lên người thật.

"Ôi, mệt chết mất thôi!" Trương Tư Nguyên cảm thấy rất mệt mỏi sau thời gian luyện tập vũ đạo, anh đẩy cửa phòng tập tiếp theo ra, nhìn thấy có hai người ở trong phòng, anh lập tức đóng cánh cửa lại, quay người lại nhỏ giọng mắng. Cũng may là hai người bên trong dường như không có nghe thấy, Trương Tư Nguyên thở phào nhẹ nhõm, sau đó lặng lẽ quay đầu nhìn tình hình bên trong căn phòng từ khe cửa.

Vừa rồi Trương Tư Nguyên còn tưởng rằng mình gặp phải chuyện gì đó siêu nhiên, bây giờ nhìn dưới góc độ cửa, cẩn thận xác định lại. Thì ra hai người ở bên trong căn phòng là La Nhất Châu và Đường Cửu Châu.

Sợ chết, anh còn tưởng có chuyện gì! Trương Tư Nguyên vừa định chuẩn bị mở cửa đi vào, liền phát hiện có gì đó không ổn lắm, La Nhất Châu và Đường Cửu Châu hai người đó ở quá gần nhau.

Họ đang làm cái gì vậy? Trương Tư Nguyên mở to mắt.

Đường Cửu Châu dựa lưng vào bức tường đối diện với cửa ra vào, La Nhất Châu một tay giữ lấy, tay kia đặt lên vai Đường Cửu Châu, người trước rõ ràng là cao và gầy, nhưng lúc này lại bị La Nhất Châu áp đảo. Nhìn thấy khuôn mặt của La Nhất Châu từ từ đến gần Đường Cửu Châu, Trương Tư Nguyên hít một hơi sâu: Đây là để bắt đầu một cuộc chiến hay sao?!

Nếu La Nhất Châu và Đường Cửu Châu đánh nhau mình có nên ngăn cản hai đứa nó không?.

Mình phải nên giúp La Nhất Châu hay là Đường Cửu Châu đây?.

Không đúng, trước tiên phải hỏi bọn họ tại sao lại đánh nhau?.

Sau một lúc suy nghĩ đủ điều, Trương Tư Nguyên quyết định sang phòng bên cạnh tìm người để xem xét. Nếu như La Nhất Châu và Đường Cửu Châu thực sự đánh nhau thì nếu có nhiều người sẽ dễ dàng ngăn cản cuộc đánh nhau này hơn.

"Ai và ai cơ?" Trần Tuấn Hào nghĩ rằng mình đã nghe lầm, cậu cau mày hỏi lại: "Anh nói thấy ai với ai đánh nhau cơ?"

"Nhất Châu và Jojo đấy!" Trương Tư Nguyên chỉ tay " Em không để ý rằng bọn họ không có ở đó sao?"

Lưu Quan Hữu đút một tay vào túi quần và gãi đầu bằng tay kia để bày tỏ sự khó hiểu của mình: "Làm sao có khả năng chứ, anh và Tuấn Hào không thể đấu với bọn họ", Lưu Quan Hữu dừng lại một chút rồi nói thêm,
"Tất nhiên ý em không phải nói là anh và Tuấn Hào sẽ đánh nhau đâu".

Trần Tuấn Hào nói: "Em trai, ý định tốt đấy, anh và Trương Tư Nguyên có thể đánh nhau sau khi rời khỏi Đại Xưởng".

"Đừng có mà đổi chủ đề, những gì mà anh nói đều là thật, hai người bọn họ thật sự sắp đánh nhau rồi!" Trương Tư Nguyên tức giận giậm chân nói.

"Còn bằng chứng thì sao?" Trần Dự Canh bỗng dưng xen vào.

Trương Tư Nguyên bước về phía trước hai bước, bàn chân của anh đè lên chân của Trần Tuấn Hào: “Bọn họ đang ở khoảng cách này, là khoảng cách này!” Khuôn mặt của Trương Tư Nguyên và Trần Tuấn Hào gần như chạm vào nhau, hơi thở phả vào mặt nhau, “Khoảng cách này không phải là đánh nhau, thì là hôn nhau sao?"

Khi anh nói, ánh mắt của anh hơi di chuyển xuống đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Trần Tuấn Hào, Trần Tuấn Hào nghiến răng rồi giẫm lên chân của Trương Tư Nguyên, rồi cậu lùi lại một bước: "Không sai, khoảnh cách này là để đánh nhau".

Trần Tuấn Hào là người đầu tiên bước ra khỏi phòng, tiếp theo sau là Trương Tư Nguyên.

Lưu Quan Hữu há miệng thành hình chữ "O", Khương Kinh Tá chống cằm một cách thoải mái, rồi cậu kéo Trần Dự Canh đi sau bọn họ: "Đi xem thử như thế nào".

Nó không giống như những gì mà Trương Tư Nguyên đã thấy ở trước đó. Trần Tuấn Hào đẩy cạn cửa ra, hét lên một câu đầy khí thế: "Đừng đánh nhau!".

Nói xong, cậu nhìn vào cảnh tượng ở bên trong phòng, sẫn sờ tại chỗ.

Trương Tư Nguyên đứng ngay phía sau cậu, sau khi nhìn thấy rõ ràng thì cũng sững sờ ra.

Lưu Quan Hữu, Khương Kinh Tá, Trần Dự Canh cũng nhìn vào bên trong giữa khoảng trống của hai người bọn họ. Cũng đúng lúc họ tình cờ thấy Đường Cửu Châu đỏ mặt thoát khỏi vòng tay của La Nhất Châu. Đường Cửu Châu vội vàng giải thích: "Mắt của tôi bị bụi bay vào nên La Nhất Châu chỉ giúp tôi thổi nó đi".

Khương Kinh Tá bỗng nói: "Nhân viên vệ sinh dọn dẹp rất sạch sẽ."

La Nhất Châu Châu rất đơn giản, muốn biểu hiện tình cảm từ lâu rồi nên liền nắm lấy Đường Cửu Châu, quay đầu lại hôn anh: "Đúng vậy, nó giống như mọi người nhìn thấy vậy".

Đường Cửu Châu tức giận nhìn cậu.

Trần Dự Canh tán thưởng: "Tuyệt quá, cuối cùng thì hai người cũng chịu thừa nhận rồi" Anh quay lại chế nhạo Trương Tư Nguyên: "Không giống như một số người chỉ có đánh nhau ở trong đầu".

Khoảng cách này không phải là đánh nhau, là đang hôn sao?.

Nó không phải là đánh nhau, mà là hôn nhau?.

Trương Tư Nguyên nhớ lại những gì mình đã nói vừa rồi, không kìm được mà thốt lên: "Mấy người, tmd thực sự là hôn nhau sao?"

––end––

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top