Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 119

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ như vậy, hai người giống như đang ôm nhau, Lâu Tư Bạch không được tự nhiên giật giật cánh tay, nhỏ giọng nói:"Buông tay, đứng ngay ngắn."

Tô Yên làm bộ không nghe thấy, bất quá tay lại ôm càng chặt.

Lâu Tư Bạch có lẽ là không nghĩ tới sẽ có người da mặt dày như vậy, liền tức giận tới bật cười, tự mình rút tay về, nhưng lại rút không ra, nghiến răng uy hiếp cô:"Cô còn như vậy lần sau tôi liền không tới."

Tô Yên nghe xong, cũng gân cổ lên mà nói:"Ôm một chút làm sao vậy?"

Buồn bực rút tay, không chờ Lâu Tư Bạch mở miệng nói chuyện. tay của cô liền dùng sức nhéo mông hắn.

Bước chân của Lâu Tư Bạch dừng lại, sau đó không có thể tin quay đầu nhìn cô một cái:"Cô...cô..."

Nửa ngày cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

Tô Yên không thèm nhìn hắn, khuôn mặt không có biểu cảm gì, lại ôm chặt cánh tay của hắn:"Tôi liền muốn ôm."

Ôm còn chưa đủ, nhanh chóng vươn một cái tay khác ôm eo của hắn một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn hắn đầy thách thức.

Mặt Lâu Tư Bạch nghẹn đến đỏ bừng, nhịn nhịn, cuối cùng cũng không nói cái gì, có lẽ là sợ cô lại làm ra hành động đáng sợ gì nữa.

Bất quá bước chân lại đi nhanh hơn rất nhiều.

Tô Yên vừa lòng hừ hừ, được một tấc lại muốn tiến một thước, dựa đầu vào cánh tay của hắn.

Lâu Tư Bạch mím môi, lần này hai vành tai cũng ửng đỏ.

Thời điểm trở về chỗ ở của thanh niên tri thức, những người khác cũng ở đây, hôm nay trời mưa mọi người đều sớm kết thúc công việc, ở nông thôn không thể so trong thành phố, chỉ có thời điểm ngày mưa mới có thể nghỉ ngơi một chút, thậm chí có đôi khi ngày mùa, ngày mưa cũng phải làm việc. Không có biện pháp, không làm việc liền không có cơm ăn, chẳng sợ khổ mệt, một đám người đều cắn răng chịu đựng.

Thừa dịp có thời gian, mọi người vội pha nước ấm để tắm rửa, thời điểm Tô Yên trở về, trong nồi nước còn ít nước ấm, Tô Yên vội chạy nhanh lấy ra chậu rửa lại sạch sẽ, chuẩn bị tắm rửa.

Ngày mai cô phải nghỉ dạy, một tháng kỳ nghỉ của cô không thể luôn ở chỗ thanh niên tri thức không xuống ruộng làm việc, liền tính cô muốn, cũng không dám làm như vậy, đến lúc đó còn không biết những người khác ở sau lưng nói cái gì về bản thân mình, cuộc sống chắc chắn không thể bình yên được.

Lại nói, cô vẫn luôn không xuống ruộng làm việc, chỉ sợ một tháng kế tiếp đều là cô nấu nướng, cái này cô không làm, quá không có lời.

Tô Yên một bên tắm rửa một bên suy nghĩ trong lòng, thời điểm cô tắm rửa xong đi ra, trực tiếp xách theo quần áo bẩn đi về phía phòng bếp, bên ngoài không có ai, mọi người đều trở về phòng ngủ, chỉ có Lâu Tư Bạch ở cửa phòng bếp xem thư.

Trong phòng quá tối, mọi người đều đã ngủ, hắn cũng không muốn quấy rầy người khác, vẫn là phòng bếp bên này tốt, cách một tấm ván gỗ, cách phòng ngủ chỉ có vài bước, hơn nữa bên này không có người, không giống phòng khách nơi mọi người đi ra đi vào đều phải đi qua.

Từ lần trước bị Tô yên gọi từ phòng ngủ ra, Lâu Tư Bạch liền thích ở phòng bếp đọc sách.

Tô Yên thuần thục ném quần áo bẩn trước mặt hắn, tự mình lấy nước ấm gội đầu.

Lâu Tư Bạch nhìn bóng dáng của cô, trầm mặc một chút, đành phải bất đắc dĩ đứng lên đi giặt quần áo cho cô.

Lâu Tư Bạch người này việc gì cũng phải làm ngay có chút việc trong tay, đều thích làm xong mới đi nghỉ ngơi, cái gì cũng đều sắp xếp gọn gàng.

Có một khối đá trước cửa phòng bếp, là một khối đá hoàn chỉnh, đây vẫn là nhờ bọn Trần Hướng Đông thấy viên đã này bên bờ sông khác tốt, cố ý nhặt về, trên đỉnh đầu là một cái mái hiên nho nhỏ, làm bằng tấm ván gỗ chặn ngang ở mặt trên, đội một ít rơm rạ, ở nông thôn cái gì cũng không nhiều lắm, chính là rơm rạ nhiều, nếu nhà nào bị mưa dột, bọn họ liền sẽ từ ngoài ruộng chọn một ít rơm rạ mang về sửa mái nhà rất hiệu quả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top