Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 141

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng cô không để ý tới độ cao với ván giường, khi nghiêng người ra, phát hiện khoảng cách rất lớn, chân dẫm trên không không chạm đất, cả người ngã xuống, sau đó lảo đảo một cái.

Ngã ngay trước mặt Lâu Tư Bạch, hắn liền nhanh tay nhanh mắt nghiêng người ôm lấy cô.

Tô Yên trực tiếp nhào vào trong lòng ngực hắn, đầu đụng vào ngực hắn, hắn phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.

Một chân còn ở trên giường, một chân dẫm lên nền đất bùn.

Cô theo bản năng ngẩng đầu xem, trực tiếp nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Lâu Tư Bạch. Hai người mặt đối mặt, gần trong gang tấc.

Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả vào mặt Tô Yên, cảm nhận được cánh tay trên eo, đôi mắt cô hơi mở to, nhìn vào ánh mắt của Lâu Tư Bạch ở phía đối diện, con ngươi đen nhánh, chiếc mũi cao, chỉ cần cô tiến lên phía trước một chút, hai người liền có thể chạm vào da thịt.

Tô Yên nhìn hắn, thấy Lâu Tư Bạch mãi không nhúc nhích, trên mặt có chút ngượng ngùng, sau đó ma xui quỷ khiến chu miệng lên.

Ý tứ thực rõ ràng, muốn hôn.

Lâu Tư Bạch cảm giác được cánh môi bị thứ gì rất nhỏ chạm vào một chút.

Thân thể cứng đờ, tựa hồ có phản ứng gì đó, thân thể hoảng sợ lui về phía sau, cúi đầu, nhanh chóng thả bàn tay đang ôm chặt eo Tô Yên ra.

Trong miệng nói năng lộn xộn:"Cô...Tôi...Cái kia...Cô ngã..."

Tô Yên tức giận nhìn hắn một cái, cảm thấy con người này khinh người quá đáng, không cho phép hắn tránh né, trực tiếp dùng hai tay ôm mặt của hắn, nhanh chóng hôn lên miệng hắn một cái.

Cũng không thấy hắn có phản ứng gì, cô giữ tay lên bả vai của Lâu Tư Bạch rồi đứng vững dậy, hai chân đều dẫm lên mặt đất, khom lưng tìm giày, rồi trực tiếp xỏ vào, bất kể có bẩn hay không.

Sau đó xoay người đi, khí phách nói một câu:"Anh cũng đi ngủ sớm một chút."

Tuy nhiên bóng dáng nhìn có chút chạy trối chết.

Lâu Tư Bạch thân thể đông cứng tại chỗ, chờ nghe được tiếng đóng cửa mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Hắn mím môi, nhịn không được giơ tay chạm vào miệng, tâm trạng rất lâu mới bình tĩnh trở lại.

Ngày hôm sau Tô Yên dậy rất sớm, hiện tại cô không có di động, trong vô thức đã thay đổi thói quen ngủ nướng, gấp dọn trên giường xong cô đi vào phòng bếp.

Cách vách Lâu Tư Bạch đang ngủ còn không có động tĩnh, đây là lần đầu tiên thấy hắn ngủ lâu như vậy, nghĩ đến chuyện tối hôm qua, mặt Tô Yên có chút nóng lên, xong việc liền có chút hối hận, lo lắng con người này đổi ý hôm nay không cùng cô đi bệnh viện.

Nhưng nghĩ đến tính tình của Lâu Tư Bạch, lại cảm thấy chính mình suy nghĩ nhiều, hắn từ trước đến nay luôn tốt, cho dù có tức giận cũng sẽ không làm vậy.

Sau khi Tô Yên rửa mặt xong, liền cho gạo nếp đã ngâm đêm qua vào nồi như thường nấu cơm, trong khi nấu, cô thuận tiện bắt bếp lên xào một chén dưa muối cùng đậu nành, đậu nành cứ trực tiếp xào, xào chín là được, thứ này thanh niên tri thức đều có, thường được mọi người xem là đồ ăn vặt, thỉnh thoảng xào hai nắm cho vào trong túi, lúc bắt đầu làm việc có đói bụng thì ăn vài viên.

Bột đậu nành là thứ không thể thiếu để làm bánh dày đường đỏ, nên Tô Yên lấy một ít và xào nó.

Sau đó là dưa muối, đem dưa muối xào chín tiếp đến lại nấu trong một nồi cháo nhỏ,

Cách nấu cháo của Tô Yên với người khác không giống nhau, cô sẽ ngâm nước cho đến khi bọt nổi lên một chút, bên trong nhỏ một giọt dầu mè, sau đó khi nấu thường dùng chiếc đũa khuấy đều một chút, như vậy chín cháo mới sền sệt.

Chỉ có cô cùng Lâu Tư Bạch ăn, không cần nồi to, nồi to không mùi thơm bằng nấu trong nồi đất.

Sau khi hoàn thành việc này, Tô Yên đặt đậu nành đã xào lên thớt rồi đập thành bột, cô dùng cái chày cán bột mà trước kia Vương Học Nông làm cho cô, cô dùng nó để cán bột và làm vằn thắn.

Chày cán bột gõ vang ầm ầm, lại cầm lăn lăn, cũng may cuối cùng cũng thành bột, nhưng không có máy móc hoặc là cối xay đá để cho mịn, nhưng mà cũng có thể tạm chấp nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top