Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 152

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người phụ nữ nhìn thái độ kiêu ngạo của Tô Yên, sắc mặt càng khó chịu, nhưng mà nghĩ cô là giáo viên công xã nên nhịn lại, không phải vì sợ, mà vì câu nói "Tiếp xúc nhiều với các lãnh đạo."

Đợi người đi xa mới nhổ một bãi nước miếng, mắng một câu:"Không biết xấu hổ."

Người phụ nữ đứng ở cửa phòng đi ra, những lời Tô Yên vừa nói cô đều nghe được, nhịn không được nhìn cá trong tay mẹ chồng, sắc mặt không một chút vui mừng, giọng nói cổ quái:"Nhà chúng ta mỗi ngày còn phải ăn dưa muối, bình thường đến cái đầu cá còn không được ăn, Tiểu Quyên thật là hào phóng, vậy mà bỏ ra được con cá lớn như vậy đem cho người khác ăn, cũng không nghĩ đến cháu trai nhỏ ở nhà, đây là cô ruột đó, cũng không biết là đã tặng bao nhiêu thứ tốt ra ngoài rồi?"

Càng nghĩ càng bực trong lòng, một cô gái lớn tuổi rồi mà còn không đi lấy chồng, mỗi ngày đều ăn uống đồ trong nhà. Hiện tại còn ăn cây táo, rào cây sung đưa cho người ngoài thứ tốt, chưa thấy người nào ngu như vậy.

Cũng may mắn những thanh niên tri thức đó thành thật, không ham tiện nghi của nhà bọn họ, còn biết trả đồ vật về cho họ, nếu đổi là nhà người khác, chỉ sợ đã sớm vào bụng.

Nghĩ tới thái độ vừa rồi của mẹ chồng cô, trong lòng cảm thấy đúng thật là mẹ con ruột, đều ngu muốn chết, tự nhiên còn thể hiện thái độ không tốt đối với nữ thanh niên tri thức kia, rõ ràng chính là con gái của bà có vấn đề, lần sau nếu cô em chồng này còn tặng đồ, khẳng định là bà ta sẽ không lấy lại được đồ.

Vốn dĩ tâm trạng của bà lão Lưu đã không tốt, nghe xong lời nói này, trong lòng càng tức giận hơn, thô lỗ hỏi một câu:"Con bé chết tiệt kia đâu rồi?"

Chị dâu của Lưu Hiểu Quyên cúi đầu xuống nhìn đứa bé ở trong lòng ngực, nhàn nhạt nói ra một câu móc mỉa:"Không biết, vừa rồi còn ở đây, hình như lại đi ra ngoài."

Quả nhiên sắc mặt của bà Lưu càng ngày càng đen, nghĩ tới lời nói vừa rồi của nữ thanh niên tri thức kia:"Trước đây có một thanh niên tri thức giúp đỡ cô ấy, không biết cô ấy có phải đối với ai cũng khách sáo như vậy hay không", tuy rằng bà cảm thấy chắc là không thể như vậy, nhưng tính tình của bà đa nghi, lại lo lắng con bé kia không có đầu óc, cũng tặng đồ cho nhà người khác, người của đội sản xuất bà lại còn không hiểu rõ chắc? Sau khi cầm đồ vật sẽ không trả về giống như thanh niên tri thức bọn họ.

Lập tức ngồi không yên, trong lòng vừa gấp vừa tức, đem đồ vật trên tay ném về phía con dâu cả:"Tao đi ra ngoài tìm xem."

Mất bình tĩnh xoay người đi luôn.

Ngày hôm sau Tô Yên liền nghe nói về chuyện của nhà họ Lưu.

Cô nghe được chuyện này từ chỗ học sinh. Đội sản xuất được nghỉ lễ quốc khánh ba ngày, đội sản xuất lại khôi phục làm việc, sáng sớm Lâu Tư Bạch liền đi làm việc, chỉ có một mình Tô Yên ở lại chỗ của thanh niên tri thức.

Cũng may có học sinh đến thăm cô, có hai đứa nhỏ buổi sáng đến đây tìm cô hỏi vài vấn đề, trong đó có một cô bé nói nhỏ với Tô Yên:"Cô giáo Tô, lần sau cô đừng đến nhà họ Lưu."

Tô Yên nghe xong dừng bút trên tay lại, xoay đầu nhìn cô bé, kinh ngạc hỏi:"Làm sao vậy?"

Cô bé gãi gãi đầu, bối rối nói:"Người nhà họ Lưu không tốt, ở sau lưng cô nói bậy, ngày hôm qua bà Lưu còn chạy đến nhà Hắc Đản đòi cá đòi đồ ăn, nói dì tiểu Quyên tặng đồ cho nhà bọn họ."

Vừa nghe thế Tô Yên liền vui vẻ, xoay đầu nhìn về phía bên Hắc Đản đang nghiêm túc làm bài tập:"Hắc Đản, thật sự có việc này hả?"

Hắc Đản nghe thấy cô giáo gọi tên ở nhà của hắn, trên mặt có chút ngại ngùng, nhưng mà vẫn gật gật đầu, sau đó nghiêm túc nói:"Nhà còn không lấy đồ vật nhà bà ấy, nhưng bà nội Lưu nói là trước cha của con giúp đỡ dì Tiểu Quyên, sau đó dì Tiểu Quyên lén đem đồ ăn cho nhà của con, khiến cho mẹ của con cực kỳ tức giận, tối hôm qua còn cãi nhau cùng cha con một trận."

Cô bé ở bên cạnh dùng sức gật đầu:"Con ở trong nhà cũng nghe thấy, sau đó hình như lại còn đi đến nhà của bà Trần."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top