Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 166

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên không phải rất đói bụng, vừa ăn vừa hỏi hắn:"Buổi sáng thế nào, có bận rộn hay không?"

Lâu Tư Bạch gật gật đầu, sau khi nuốt đồ ăn trong miệng liền buông đũa, uống nước, sau đó nói:"Tôi phụ trách ghi chép cùng thống kê số liệu, đi theo chủ nhiệm Vương làm việc, buổi chiều nhiệm vụ chủ yếu vẫn là thống kê."

Chủ yếu là tốc độ tính nhẩm của hắn nhanh, phép tính đơn giản hắn chỉ xem một cái là có thể báo ra đáp án, không giống như những người khác cần phải khảy bàn tính. Thậm chí hôm nay cùng hắn làm thời vụ, có người liền bán tính còn không biết khảy, chỉ biết nhận thức mấy con số, đi vào chỗ tài vụ hoàn toàn chính là dựa vào quan hệ.

Mà trong miệng đội trưởng Thái thiếu người, cũng xác thật là thiếu người, vốn dĩ công nhân lâu năm căn bản không làm việc, hiện tượng cậy già lên mặt còn rất nghiêm trọng, Lâu Tư Bạch nghe xong Tô Yên nói cho nên muốn nổ lực làm việc, thế nên gần nhất được chủ nhiệm giao cho rất nhiều việc.

Bất quá hắn cũng có thể nhìn ra được, chủ nhiệm đối với hắn rất vừa lòng, điều này hắn liền không nói cho Tô Yên.

Tô Yên cũng không hiểu những điều này:"Vậy anh cố gắng làm, đừng ngây ngốc giấu dốt, nỗ lực biểu hiện bản thân, khả năng lúc đầu sẽ mệt mỏi một chút, nhưng anh cần phải cho bọn họ hiểu rõ, nơi này không thể thiếu anh, đến lúc đó không phải anh cầu xin bọn họ để được ở lại, mà là bọn họ cầu xin anh ở lại."

Lâu Tư Bạch nghe xong liền muốn cười, cảm thấy cô rất nhiều chiêu trò, hắn cũng chưa nghĩ đến phương diện này.

Bất quá trong lòng cũng thực ấm áp, cảm thấy cũng chỉ có cô là vì hắn suy nghĩ, gật gật đầu:"Tôi hiểu rõ."

Hai người cơm nước xong liền tách ra, Tô Yên vỗ vỗ bả vai hắn:"Cố lên."

Lâu Tư Bạch lại cười:"Cô cũng dạy cho tốt."

Tô Yên hướng dẫn vẫy vẫy tay.

Vừa mới tháng mười, thời tiết liền bắt đầu se se lạnh, Tô Yên cũng nhận được quần lông từ trong nhà gửi tới cho cô.

Quần lông là cái loại vải bông dày kiểu cũ xưa, mang đậm hơi thở của thời đại này, dáng vẻ có chút giống như quần thể thao trong tương lai, mẹ Tô gửi cho cô một cái quần màu xám, thời điểm hiện nay những trang phục có màu sáng không được ưa chuộng, cho dù là mặc ở bên trong, mọi người đều cố gắng tránh những màu đỏ.

Lần này cha Tô cùng mẹ Tô gửi không ít đồ cho cô, đều là những thứ có thể dùng được trong mùa đông, giày vớ mũ còn có một cái áo khoác của quân đội, áo khoác quân đội là kiểu nam, mặc lên người cô nhìn như đưa trẻ trộm mặc quần áo của người lớn, hẳn là trong xưởng phát cho cha Tô, vậy mà cũng gửi lại đây cho cô, đồng thời còn viết một bức thư, nói trong năm nay có khả năng sẽ rất lạnh, đừng vì đẹp mà không khoác thêm quần áo, ở dưới nông thôn cố gắng chăm sóc tốt bản thân.

Lần này tiền cùng phiếu cũng nhiều hơn một chút, có lẽ hai vợ chồng lo lắng cô ở dưới đây chịu khổ, hoặc là có thể nói tình huống trong thành của cha mẹ Tô đã có chuyển biến tốt đẹp.

Tô Yên sắp xếp gọn gàng tất cả đồ vật, trước khi xuyên đến đây cô quả thật sẽ vì vẻ ngoài xinh đẹp trong suốt mùa đông mà không mặc quần lông, nhưng đó cũng là vì trong trường học có máy sưởi, cho dù có lạnh đi nữa cũng sẽ không lạnh cóng người, còn hiện tại cô cũng không dám lấy sức khỏe của bản thân ra làm trò đùa.

Mùa đông năm nay thật sự rất lạnh, cũng không biết có phải không khí ở cái thời đại này không bị ô nhiễm hay không, mới vừa bước vào tháng 11 liền có tuyết rơi, phải biết rằng bên này chính là vùng phía Nam, lúc trước mỗi năm ở nhà cô đều là vào tháng 1 mới đổ tuyết, mà tuyết rơi cũng không lớn, qua mấy ngày liền tan hết, đâu giống như nơi này, sáng sớm vừa thức dậy liền thấy độ dày của tuyết đã đến mắt cá chân của cô.

Mấy ngày trước Tô Yên liền bắt đầu mặc quần lông, bên ngoài lại mặc thêm ba bốn lớp quần áo, đều là quần áo mùa hè, cuối cùng lại khoác lên người một cái áo bông đen tuyền, tròn von như trái bóng. Quần áo mua thu vẫn là đồ cũ của năm trước, đã mặc qua rất nhiều năm, còn mùa đông thì quần áo vẫn như vậy, mặc cỡ nào cũng không thấy ấm áp, đặc biệt là loại vải bông kiểu dáng cũ này, cũng không biết có phải do sống trong nhà trệt hay không, độ ấm trong phòng rất cao, cô luôn có cảm giác quần áo trên người có chút ấm ấm, buổi tối ngủ trên giường, đắp mềm suốt cả đêm cũng không cảm thấy ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top