Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài trời mưa nhẹ, cô lấy tay che đầu chạy. Tô Yên cùng Chu Yến đã đi xa, Lâu Tư Bạch vẫn có thể nghe thấy giọng ai đó phía sau:" Tôi không nghe thấy, tôi đang bận thêm củi, ai đang tìm tôi?" Không có chút nào mất tự nhiên.

Cuối cùng, Lâu Tư Bạch cúi đầu nhìn cái bánh còn nóng hổi trên tay, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên

Tô Yên nhìn thấy ngoài sân có một người mà cô không muốn gặp, nên dừng ở cửa không muốn tiến lên nói chuyện, cau mày hỏi hắn:" Anh tới tìm tôi làm gì?" Không rõ Chu Tiểu Thông như thế nào lại tới đây.

Vương Hồng Bân ở trong phòng thấy có người tới tìm Tô Yên, quần áo cũng chưa thay, sắc mặt xanh mét từ trong phòng đi ra, đứng ở cổng quan sát.

Hắn cũng không có can đảm tiến lên đi chất vấn, Chu Tiểu Thông tuy rằng lớn lên không ưa nhìn, nhưng vóc dáng rất cao, so với Vương Hồng Bân cao hơn nhiều, hơn nữa Vương Hồng Bân cũng quen biết Chu Tiểu Thông, cháu trai của bà Chu quản lí kho hàng, vẻ mặt bà lão hung dữ, mỗi lần đi tới kho hàng lấy công cụ đều gặp bả.

Chu Tiểu Thông là một kẻ lười biếng nổi tiếng trong đội, Vương Hồng Bân mặc dù biết Tô Yên không thích một người như vậy, nhưng trong lòng vẫn có chút không thoải mái. Duỗi cổ ra bên ngoài xem.

Những người khác trong thanh niên tri thức cũng tò mò, tuy rằng không có biểu hiện rõ ràng như Vương Hồng Bân, nhưng đều lặng lẽ vểnh tai nghe.

Chu Tiểu Thông vẫy vẫy tay với Tô Yên, vẻ mặt lén lút. Tô Yên cảm thấy cô cùng hắn không có quan hệ tốt, nên trực tiếp lắc đầu:" Tôi còn phải nấu cơm, buổi chiều sẽ nói chuyện sau, anh màu về đi, trời đang mưa." Nói xong xoay người muốn rời đi.

Chu Tiểu Thông nghe vậy liền bật cười:"Chỉ là trùng hợp?" Hắn quay đầu mắt nhìn thanh niên tri thức ở trong sân, thấy có người nhìn mình, có chút ngượng ngùng, hướng người mình đi ở ven tường, tránh đi tầm mắt của người khác, sợ Tô Yên đuổi hắn, cũng không dám nói nhiều, đem cái túi giấu ở phía sau tay cầm ra.

Đó là một con chuột đồng to bằng con mèo, con chuột đồng vẫn còn sống, bị Chu Tiểu Thông nắm cái đuôi.

Tô Yên hít vào một luồng khí lạnh. Cảm thấy cái bánh chính mình vừa ăn đều muốn nôn ra.

Chu Tiểu Thông cũng cười cười với cô để lấy lòng:" Cái này tôi bắt được lúc sáng, vốn dĩ tôi muốn đưa cho cô khi tan làm, nhưng không ngờ hôm nay cô về sớm quá. Thứ này nhiều thịt, cô lát nữa xào ăn, đừng đưa cho người khác, đây là tôi tặng cho cô". Nói xong dùng vẻ mặt "Tôi đối với cô tốt quá" để nhìn Tô Yên.

Tô Yên không biết phải nói gì, theo bản năng cô sợ hãi lùi lại một bước. Dùng sức lắc đầu:" Tôi không cần, chính anh lấy về ăn đi" vẻ mặt kháng cự.

Đùa chút thôi, sao cô có thể ăn được chuột, mặc dù cô công nhận là chuột đồng có thể ăn, nhưng chỉ cần cô nghĩ đến bộ dạng của thứ này, cô không thể ngừng khó chịu, chưa kể cô còn không dám giết chuột. Cô thậm chí còn không dám ăn ếch.

Chu Tiểu Thông nghe Tô Yên cự tuyệt không những không tức giận mà còn tưởng rằng cô đang quan tâm đến mình, cười đến mức răng lộ ra, đôi mắt dính trên người Tô Yên nói:" Thanh niên tri thức Tô, thứ này tuy không tốt, nhưng chỉ cần tôi ra tay, bất cứ lúc nào cũng có thể ăn."

Hắn ta giơ ngón tay cái lên, sau đó nhìn Tô Yên nở nụ cười:" Nghe nói thanh niên tri thức Vương và Lưu ngốc rất tốt, thanh niên tri thức Tô đừng khổ sở, thanh niên tri thức Vương như thế nào xứng với cô, lớn lên bộ dạng gầy như vậy, vừa thấy là biết làm việc không được, để nuôi sống cô rất khó. Tôi cùng cô nói, bà nội tôi trông kho hàng, mẹ tôi còn cùng đội trưởng, đội phó là họ hàng, cô cùng tôi có quan hệ tốt, bà tôi sẽ giúp cô sắp xếp công việc nhẹ nhàng".

Tô Yên thấy hắn ta nói năng càng ngày càng lố lăng, nghiêm mặt không chút nghĩ ngợi nói:" Đồng chí Chu, tôi về nông thôn là cống hiến cho đất nước. chứ không phải về đây nói chuyện yêu đương"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top