Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thật may, chúng ta đã có nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện: Thật may, chúng ta đã có nhau
Tác giả: Lâm Tường Ngọc

       Ào....Ào..Một cơn mưa lớn đổ xuống. Có lẽ ông trời cũng đang khóc thương cho cuộc đời của cậu. Ít ai có thể biết được rằng một chàng trai mới 23 tuổi như cậu đã phải gánh chịu nỗi đau đớn đột cùng. Ba cậu đã hi sinh do cứu một đứa bé ra khỏi đám cháy lớn, mẹ cậu sau khi nghe tin cũng đã lên cơn đau tim mà chết cùng đứa em trai trong bụng. Trong một đêm mà mất đi tận ba người quan trọng nhất trong cuộc đời mình thì thử hỏi ai có thể chịu đựng được cơ chứ. Hỏi cậu có buồn không? Cậu buồn chứ! Có đau lòng không? Đau, rất đau nữa là. Nhưng cậu không thể chết được, cậu phải giúp ba cậu thực hiện ước mơ – đó là xây một ngôi chung để cưu mang những đứa trẻ bị bỏ rơi. Ba cậu là vậy đó, lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác, câu nói cuối cùng của ông trên cuộc đời là: “Đứa bé không sao chứ”. Cậu vốn rất ghét mưa nhưng từ cái đêm định mệnh ấy cậu lại rất thích mưa, biết vì sao không? Vì khi trời mưa thì dù cậu có khóc lớn như thế nào thì cũng không ai nghe thấy cả.
       Hôm nay là ngày cậu đi phỏng vấn, cả đêm cậu không tài nào ngủ được lăn qua lộn lại đến gần sáng mới chợp mắt. Đang ngủ ngon thì điện thoại reo inh ỏi, cậu bực bội bắt máy
Cậu: Alo *ngáy ngủ*
Bạn Cậu: Giờ này mà còn ngủ à, một tiếng nữa là đến giờ phỏng vấn rồi đó, bộ không muốn đi làm nữa hả? *lớn giọng*
Cậu: Ái chết...tao ngủ quên, tao đến liền
       Cậu tức tốc thay đồ rồi leo lên chiếc xe máy phóng đến chỗ phỏng vấn. Trên đường đi cậu nhìn thấy một người phụ nữ tầm 50 tuổi ngã trên đường, tay bà ấy đang chảy máu, không nghĩ ngợi nhiều cậu liền đưa bà ấy đến bệnh viện.
       •Tại bệnh viện X...
Bác sĩ: Cậu vui lòng đợi bên ngoài..
Cậu: Dạ được..
        Cậu ngồi đợi một lúc thì điện thoại của bà ấy reo, cậu thấy tên người gọi là CON TRAI là bắt máy
Cậu: Alo..
Anh:...Cậu là ai? Sao lại nghe điện thoại của mẹ tôi?
Cậu: Mẹ anh gặp tai nạn đang cấp cứu, làm phiền anh đến đây một chút
Anh: Cái gì..Bệnh viện nào, tôi đến liền
     Một lúc sau thì có một người đàn ông hớt ha hớt hải chạy vào
Anh: Xin..hỏi..cậu có phải người vừa nghe điện thoại không
Cậu: Um..Mẹ anh đang bên trong
Anh: Cảm ơn cậu đã đưa mẹ tôi vào bệnh viện
Cậu: Không có gì, chuyện nên làm thôi
Cậu: Alo
Bạn cậu: Mày đang ở xó nào đó, sắp hết giờ phỏng vấn rồi kìa
Cậu: A...tao đến liền đây
Cậu: Xin lỗi anh tôi có việc phải đi trước *chạy đi*
       •Tại chỗ phỏng vấn...
Cậu: Chú ơi cho cháu vào với ạ
Bảo vệ: Xin lỗi cháu đã hết giờ phỏng vấn rồi, chú không thể cho cháu vào được, cháu đừng làm chú khó xử
Cậu: Dạ..cháu xin lỗi *bỏ về*
       Cậu lê từng bước chân về nhà, vừa về đến cậu liền nằm dài trên giường nghe điện thoại
Bạn Cậu: Cả ngày hôm nay mày đi đâu vậy hả?
Cậu: Haizz...trên đường đi tao thấy có người bị tai nạn nên đưa người ta đến bệnh viện
Bạn Cậu: Bạn của tôi ơi, sao suốt ngày cứ lo cho người khác thế, mày có thể gọi cứ thương rồi bỏ đi mà
Cậu: Đợi cứu thương lâu lắm, dùm sao giúp người cũng như đang xây chùa mà..
Bạn Cậu: Dạ rồi, em biết mạng người là trên hết, nhưng giờ mày tính sao?
Cậu: Tính gì nữa? Đi phỏng vấn chổ khác thôi
Bạn Cậu: Thôi cũng được, dù sao cũng còn nhiều công ty tốt. Mà sáng giờ lo cứu người nên chắc cũng chưa ăn gì đâu nhỉ
Cậu: Ờ ha..mày nhắc tao mới nhớ...hihi.
Bạn cậu: Tao còn lạ gì mày nữa, đi ăn đi ông thần
Cậu: Ờ..vậy thôi nha, bye.
       Tắm xong cậu đi ra bếp nấu mì ăn, cậu vừa ăn vừa xem trên mạng coi có công ty nào đang tuyển người không. À mà đừng thấy cậu vậy mà nghĩ cậu học không giỏi nha, lúc thi Đại học cậu là thủ khoa đó, suốt 4 năm Đại học cậu luôn nằm trong top 5 của trường á. Cậu đang ngồi suy ngẫm thì có người nhắn tin tới, nội dung tin nhắn là: “Xin lỗi.Giám đốc tôi muốn gặp cậu. Làm phiền cậu ngày mai đến công ty tôi một chuyến”
        Sáng hôm sau, cậu cũng đi đến công ty tuy cậu không hiểu sau vị giám đốc kia lại muốn gặp cậu nhưng cậu cũng muốn đến xem thử có chuyện gì. Vừa vào phòng cậu liền ngơ ngác, vị giám đốc kia..không phải con trai người phụ nữ hôm qua cậu cứu sao?
Anh: Chào em, em còn nhớ tôi chứ? *cười*
Cậu: Chào...chào anh...anh là người hôm qua..
Anh: Nhờ có em mà mẹ tôi mới không sao, thật sự cảm ơn em..
Cậu: Không có gì..anh..gọi tôi tới đây làm gì?
Anh: Tôi đã xem qua hồ sơ của em, tôi rất hài lòng nên muốn mời em vào công ty tôi làm việc
Cậu: Thật..thật sao?
Anh: Thật
Cậu: Cảm ơn..cảm ơn..vậy tôi sẽ làm gì đây?
Anh: Em làm trợ lý cho tôi
Cậu: Trợ...trợ lý?
Anh: Đúng vậy, lương tháng sẽ là 60 triệu..
Cậu: Nhưng mà..
Anh: 70 triệu
Cậu: Không phải vấn đề tiền bạc..
Anh: 80 triệu
Cậu: Thành giao.. *cười*
Anh: Được rồi, đây là họp đồng em kí đi, sáng mai đến làm việc
Cậu: Được *cầm bút kí*..được rồi, chào giám đốc tôi về ạ..
       Nghe làm trợ lý chắc mọi người nghĩ công việc của cậu rất vất vả đúng không? Nhưng không, việc của cậu chỉ là đem cà phê với cơm cho anh thôi, lâu lâu bóp vai cho anh một chút. Chẳng mấy chóc cũng đã đến ngày lãnh lương cậu thở dài nhìn anh
Cậu: Giám đốc, tôi xin thôi việc được không?
Anh: *hốt hoảng*..sao..sao phải thôi việc..ai bắt nạt em à, nói đi tôi sẽ giúp em giải quyết
Cậu: Anh á
Anh: Tôi..tôi có làm gì em đâu chứ
Cậu: Anh nghĩ tôi ngốc à? tôi không muốn làm nữa, tôi muốn thôi việc
Anh: Không được
Cậu: Tại sao chứ?
Anh: Tại vì..tôi..tôi th..
Cậu: Alo
Bạn cậu: Mau mau đến cứu tao
Cậu: Mày đang ở đâu....được tao tới liền *chạy đi*
Anh: Khoan..khoan đã *chạy theo*
       Cậu chạy đến địa chỉ bạn cậu đọc, bước vào thì nhìn thấy bạn cậu đang dằn co với một cô gái
Bạn Cậu: Sao cô lì quá vậy, tôi đã nói tôi không thích cô rồi mà
Cô gái: Tại sao chứ? Em vừa xinh đẹp, vừa giàu có, tại sao anh không thích em chứ
Bạn Cậu: Vì tôi thích con trai, được chưa?
Cô gái: Nói dối, anh nói dối
Bạn Cậu: CÔ
Cậu: Này, có chuyện gì vậy?
Bạn Cậu: Giới thiệu với cô đây là người yêu tôi
       Cô gái vừa nghe xong liền khóc rồi bỏ đi, còn anh thì tức giận chạy đến nắm tay cậu kéo đi
Cậu: Này, anh làm gì vậy, thả tôi ra
       Anh không nói tiếng nào liền lôi cậu lên xe chạy xe về nhà mình. Về đến nhà anh lôi cậu thẳng lên phòng khoá cửa lại. Cậu sợ hãi vùng vẫy
Cậu: Anh...anh tính làm gì hả..mau thả tôi ra..
Anh: Nói, em và tên kia là mối quan hệ gì? *tức giận*
Cậu: Ai chứ?
Anh: Cái thằng nói em là người yêu nó đó
Cậu: À..cậu ấy là bạn..bạn em thôi..
Anh: Bạn gì mà nói em là người yêu nó hả
Cậu: Tại nó muốn thoát khỏi cô gái đó thôi, hơn nữa nó có bạn gái rồi..
Anh: Thật không?
Cậu: Thật...mau..mau thả em ra..
Anh: Bảo bối, anh...anh thật sự rất yêu em...em có thể..có thể làm người yêu anh được không?
Cậu: Anh... *nhỏ giọng*
Anh: Em yên tâm, anh đây là thật lòng thật dạ yêu em, chỉ cần em muốn ngay cả cái mạng này anh cũng sẽ cho em
Cậu: Nhưng...còn ba mẹ anh..
Anh: Em đừng lo ba mẹ anh đều biết anh yêu em rồi, họ cũng rất thích em
Cậu: Thật vậy sao..
Anh: Thật..vậy em có...đồng ý không?
Cậu: *gật đầu*
Anh: *ôm lấy cậu*...cảm ơn...cảm ơn em *anh khóc*
Cậu: Ơ...anh khóc sao?
Anh: Um...tại anh vui quá *lau nước mắt*
Cậu: Anh thật là...*hôn môi anh*
Anh: Bảo bối, anh đói..
Cậu: Vậy anh muốn ăn gì em đặt hàng cho
Anh: Anh...muốn...ăn thịt..của bảo bối.. *cười gian manh*
Cậu: *cuời*..được, cho anh..
Anh: Vậy, anh không khách sáo nhé..
Cậu: Á...nhẹ..nhẹ thôi anh..em đau..
Anh: Không được, ai bảo em quyến rũ anh chứ
Cậu: Không có..em không có mà
Anh: Không có hả? *làm mạnh*
Cậu: Á..đau...đau mà..
------------------------------------------------------------------
Cậu: Này, anh làm được 5 tiếng rồi đó, anh không mệt à?
Anh: Không mệt
Cậu: Nhưng em mệt quá
Anh: Vậy em ngủ trước đi, khi nào mệt anh ngủ sao
Cậu: Haizz..đúng là trâu bò mà
       Nói xong cậu liền ngủ thật sự cậu đã rất mệt rồi, anh thì làm thêm 2 tiếng nữa rồi bế cậu đi tắm, tắm xong anh để cậu nằm trên sofa còn mình thì đi thay ga giường, thay xong anh bế cậu lên giường ôm cậu vào lòng rồi nhắm mắt ngủ
      Sáng hôm sau là chủ nhật, công ty không làm việc nên anh và cậu ngủ đến tận 11h trưa
Cậu: Anh ơi, dậy đi *kêu anh dậy*
Anh: *ôm cậu*..sao thế, hôm nay chủ nhật mà em?
Cậu: Em đói, từ trưa qua đến giờ em đã ăn gì đâu đã vậy còn lao lực đến tận khuya.. *bĩa môi*
Anh: Ơ..anh xin lỗi..chúng ta rửa mặt rồi xuống ăn nhé *hôn môi cậu
Cậu: Um..*giơ tay đói bế*
Anh: Gì đây *cười*
Cậu: Bế..bế..eo đau lắm..đi không nổi *làm nũng*
Anh: Được rồi, lên nào..*bế cậu lên*
       Hai người rửa mặt xong thì xuống lầu ăn, vừa ngồi xuống thì..
Ba Anh: thụ thụ...hai đứa có làm gì cũng nhỏ nhỏ thôi..ba mẹ cũng có tuổi rồi..chịu không nổi
Cậu: *ngượng đỏ cả mặt*
Anh: Ba này, cứ ghẹo con
Anh: Sẵn đây con cũng muốn thưa chuyện với ba mẹ. Là con muốn cưới em ấy làm vợ
Cậu: *sặt nước*..thụ thụ..
Anh: Em có sao không? *vỗ lưng cậu*
Cậu: Anh..anh vừa nói gì?
Anh: Anh nói..anh muốn cưới em
Cậu: Nhưng..chúng ta..mới yêu nhau..có một ngày mà? (Cậu sốc, sốc thật sự, mới một ngày một ngày thôi đó trời?)
Anh: Thì sao? Anh muốn cưới thì cưới thôi. Hay là em không yêu anh?
Cậu: Yêu, yêu mà..nhưng như vậy thì gấp quá..
Anh: *nắm tay cậu*..không gấp..em chưa nghe câu: “Cưới vợ phải cưới liền tay, lâu ngày lắm kẻ vào ra” sao?...lỡ lúc đó em không yêu anh nữa rồi sao?...anh không sống nổi đâu.. *mắt ươn ướt*
Cậu: Rồi rồi..cưới thì cưới
Mẹ Anh: Vậy con tính khi nào làm đám cưới
Anh: Một lát con và em ấy sẽ đi đăng ký kết hôn trước, rồi tháng sau tổ chức đám cưới
Cậu: HẢ (sốc, cậu lại sốc, chuyện gì đang diễn ra vậy trời? mới hôm qua cậu còn chưa có người yêu mà hôm nay đã có chồng rồi sao? Trời ơi là trời..)
Anh: Hả gì mà hả, mau ăn đi rồi lên thay đồ anh chở đi
Ba mẹ Anh: (ủa vậy chiều nay là mình có con dâu rồi hả?)
------------------------------------------------------------------
      Một tháng sau, hôn lễ diễn ra, Anh và Cậu đứng trên bục thề nguyền
Cha sứ: Con có đồng ý cưới cậu ấy làm chồng, dù khổ đau, nghèo khổ vẫn thuỷ chung bên nhau không?
Cậu: Con đồng ý
Cha sứ: Còn con, con có đồng ý cưới cậu ấy làm vợ, dù ốm đau, nghèo khổ vẫn mãi bên nhau không?
Anh: Con đồng ý
Khán giả: Hôn đi..hôn đi..hôn
Hai người trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào
Anh: Cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, anh yêu em
Cậu: Cảm ơn anh đã yêu em, em yêu anh
                      
                       - HẾT -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#đammỹ