Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

bị tấn công

kim hoa: bỏ đi. em không giải thích với anh nữa. anh yêu được nữa thì yêu. không được nữa thì chia tay đi( đợi em giải quyết xong vụ này em sẽ nói cho anh tất cả. liệu lúc đó... chết tiệt hoa mày đang làm cái quái gì vậy. yêu vào mày đến cái này cũng không quyết định được sao?

Tuấn Phong: Kim Hoa, ... Tại sao lại như vậy? Anh không hiểu.

Kim Hoa: Anh không cần phải hiểu, Phong. Em chỉ muốn anh hiểu rằng có những điều em không thể chia sẻ ngay bây giờ.

Tuấn Phong: Nhưng... chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn cùng nhau. Em có thể tin tưởng vào anh, Kim Hoa.

Kim Hoa: Em biết, Phong... Nhưng lúc này, em cần thời gian riêng để suy nghĩ và giải quyết vấn đề.

Tuấn Phong: Em có thể nói cho anh biết đang xảy ra chuyện gì không?

Kim Hoa: Không, Phong. Em xin lỗi... Em không thể.

Tuấn Phong cảm thấy sự tuyệt vọng và bất lực tràn ngập trong lòng. Anh không muốn tin rằng mọi thứ đang dần trở nên phức tạp như vậy giữa họ.

Tuấn Phong: Vậy em sẽ làm gì?

Kim Hoa: Em sẽ giải quyết vấn đề của mình, và sau đó em sẽ nói cho anh biết tất cả. Xin lỗi, Phong...

Tuấn Phong không trả lời, chỉ nhìn Kim Hoa với ánh mắt trống rỗng và đầy bất mãn. Anh không biết phải làm gì tiếp theo, chỉ cảm thấy một cảm giác cô lập và hoang mang đang tràn ngập trong lòng.

Trong lúc không khí trầm lắng, người phụ nữ cầm dao tiến tới, ánh mắt cô chứa đựng sự căm ghét và quyết tâm đến đáng sợ. Bước chân của cô phản chiếu sự quyết đoán và nguy hiểm, khiến không khí trong phòng trở nên nặng nề và ám ảnh.

Anh cố dậy, vươn lên từ giường bệnh với sự quyết tâm trong lòng. Mặc dù cánh tay còn đau đớn từ vết thương nhưng ý chí kiên cường của anh không cho phép anh phản ứng chậm trễ trong tình huống nguy hiểm này.

Với ánh mắt sáng rực và đầy quyết tâm, Tuấn Phong đứng vững trước người phụ nữ cầm dao, sẵn sàng đối mặt với nguy cơ để bảo vệ Kim Hoa.

Anh tiếp tục nói, giữ vững sự điềm tĩnh và quyết đoán, cố gắng trấn an 

"Xin lắng nghe, chị," Phong nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyết đoán. "Hãy để chúng tôi giải quyết vấn đề một cách bình tĩnh. Không cần phải có thêm bạo lực. Chúng tôi đang ở trong một bệnh viện, và bất kỳ hành động nào không cân nhắc có thể gây nguy hiểm cho bản thân cô và người khác."

Anh đưa tay ra phía trước, biểu hiện sự hòa bình và hợp tác. "Hãy đặt dao xuống, chị. Chúng ta có thể ngồi xuống, nói chuyện và tìm ra một giải pháp hòa bình cho mọi người. Xin hãy tin tưởng vào chúng tôi."

Người phụ nữ vẫn giữ vững sự quyết tâm, ánh mắt căm phẫn không hề giảm đi một chút. Cô tiếp tục tiến tới với vẻ nghiêm túc và quyết đoán, không hề lắng xuống dù chỉ một chút.

Tuấn Phong cảm thấy căng thẳng và lo lắng, nhưng anh vẫn cố gắng duy trì sự điềm tĩnh và kiên nhẫn. Anh biết rằng mọi hành động của mình cần phải cân nhắc và giữ vững nguyên tắc của một người cảnh sát.

"Chị ơi, xin lắng nghe," Phong nói tiếp, giọng điềm đạm và chắc chắn. "Chúng ta không cần phải giải quyết vấn đề bằng cách này. Chúng ta có thể tìm ra một cách giải quyết hòa bình, không cần phải có thêm máu đổ."

Anh cố gắng làm cho bản thân trở nên như một điểm an toàn, một người dẫn đầu trong tình huống này. Ông quan sát mỗi cử động của người phụ nữ, sẵn sàng hành động nhanh chóng nếu cần.

"Xin hãy ngừng lại và để chúng ta cùng nhau tìm ra một giải pháp," Phong nói, lời kêu gọi đầy niềm tin và hy vọng, trong hy vọng rằng cô sẽ nghe lời và không gây ra thêm bất kỳ sự việc nào xấu xa.

Khi Kim Hoa nhìn vào người phụ nữ cầm dao, cô nhận ra ngay rằng đó chính là người vợ của tên sát nhân mà Tuấn Phong đã bắn chết

Kim Hoa, mặc dù hiểu được nỗi đau và cảm xúc của người phụ nữ, nhưng trong tình huống nguy hiểm như vậy, cô buộc phải đưa ra một lời khuyên thẳng thắn và lạnh lùng để đối phó với tình hình.

"trả thù, thì chồng của chị cũng không sống lại được." Kim Hoa nói, giọng lạnh lùng và cứng rắn. "Bằng cách này, chị chỉ tạo ra thêm bi kịch cho bản thân mình. Hãy để chúng tôi giải quyết vấn đề này một cách hợp tác. Sử dụng bạo lực sẽ không mang lại điều gì tốt đẹp. Hãy đặt dao xuống và chúng ta có thể thảo luận về mọi thứ."

Người phụ nữ, người vợ của tên sát nhân, nghe lời của Kim Hoa nhưng cô vẫn giữ vững sự căng thẳng và sự quyết đoán trong đôi mắt.

"tôi không cần lời khuyên từ một kẻ như cô," người phụ nữ nói, giọng điệu lạnh lùng và đầy căm hận. "Cô không hiểu được nỗi đau mà tôi phải chịu đựng. Cô không thể hiểu được tất cả những gì đã xảy ra với tôi và chồng tôi. Anh ấy đã không còn sống, nhưng tôi sẽ  khiến cho kẻ giết chết anh ấy sẽ trả giá."

Kim Hoa không lay chuyển trước sự căm hận và đe dọa từ người phụ nữ. Thay vào đó, cô tiếp tục đứng vững, với ánh mắt lạnh lùng nhưng kiên định.

"Chị có thể chọn con đường của mình," Kim Hoa nói, giọng điềm đạm nhưng rõ ràng. "Nhưng hãy nhớ rằng sự trả thù chỉ tạo ra thêm đau khổ và hận thù. Hãy để chúng tôi giúp đỡ. Chúng ta có thể tìm ra cách giải quyết không cần phải có thêm máu đổ."

"cô im đi"

người phụ nữ lao lên tấn công


Trong một phản xạ tức thì, Tuấn Phong nhảy lên để bảo vệ Kim Hoa. Anh đẩy cô ra xa

"Tôi đã nói cho cô ngừng lại!" anh gào lên, ánh mắt đầy cảnh báo nhưng cũng chứa đựng sự quyết tâm. "Không cần phải có thêm máu đổ!"

Tuy nhiên, người phụ nữ không ngừng tấn công, cô chứa đựng một sự quyết tâm mù quáng và căm hận không thể kiềm chế. Cô đâm dao về phía anh và Kim Hoa với mục đích rõ ràng là tàn sát.

Kim Hoa không một mình đứng nhìn, cô bất ngờ lao tới và nhanh chóng tiến đến gần người phụ nữ cầm dao. Cô nhanh chóng bẻ con dao ra khỏi tay của người phụ nữ, sau đó sử dụng những kỹ năng tự vệ để khống chế cô ta.

" dựa vào cô sao?"

Sau khi thấy Kim Hoa khống chế người phụ nữ cầm dao một cách chuyên nghiệp, Tuấn Phong bắt đầu cảm thấy ngạc nhiên về khả năng và kỹ năng của cô. Tuy nhiên, cũng từ sự chuyên nghiệp của cô trong tình huống nguy hiểm này, anh bắt đầu nghi ngờ về thân phận thực sự của Kim Hoa. Anh nhanh chóng nhận ra rằng cô có thể không phải là một người phụ nữ bình thường, mà có thể là một cảnh sát ngầm hoặc người của một tổ chức tình báo.

Sự hiệu quả và dứt khoát của cô trong việc khống chế người phụ nữ cầm dao cho thấy rằng cô có kinh nghiệm và kỹ năng đặc biệt, và điều này làm nảy sinh nghi ngờ trong tâm trí của Tuấn Phong. Anh bắt đầu nghĩ rằng Kim Hoa có thể đã được đào tạo để đối phó với những tình huống nguy hiểm như vậy, và thậm chí cô có thể có một nhiệm vụ ẩn trong việc giấu mình trong tình huống này. Điều này khiến anh nghi ngờ về thân phận thực sự của Kim Hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top