Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

quên em đi

sáng hôm sau

kim hoa: này sao càng điều tra càng rối thế ạ?

cô không biết.

kim hoa: chủ nhiệm!

72 tiếng phái A2 đi lấy đủ thông tin về cho cô

kim hoa: Á. Tức chết mà.  Tử huyên điều đội

a nguyệt: hoa cậu đi thật à?

kim hoa: không dùng vết thương thật có thể khiến hắn tin tưởng sao? mình quyết định rồi thi hành kế hoạch đi. đội đặc nhiệm đến lúc phải quên đi chúng ta là ai rồi.

cậu

kim hoa: đưa họ đến phóng tối đi

~Trong một căn phòng tối, đầy bóng đen và ánh sáng của những ngọn nến le lói, cô đứng đối diện với anh, người mà cô yêu thương nhất. Ánh mắt của 2 người chứa đựng biết bao nhiêu tình cảm, nhưng cũng là biểu hiện của một sự đau đớn không lời.

Anh , với vẻ ngoài mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng bây giờ, trong ánh mắt của anh, có một sự lạc quan bi thương. "Anh hiểu, em phải đi," anh nói, giọng của anh run rẩy, chứa đựng sự đau khổ không thể diễn tả. " anh biết nhiệm vụ của em quan trọng hơn cả, và anh không thể cản trở được."

Cô  gật đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt. "Anh luôn là người anh chàng tốt nhất mà em từng biết," cô nói, giọng điệp viên của cô đầy bản lĩnh nhưng cũng chứa đựng sự buồn bã. "Nhưng cuộc chiến này, nó không phải là của chúng ta nữa."

Anh nhìn cô với ánh mắt đầy tương thân. "Em hứa sẽ quay về, phải không?"

Cô cười nhẹ, nhưng trong đó chứa đựng một sự tiếc nuối sâu sắc. "Em không thể hứa điều đó, anh biết mà. Nhưng em hứa sẽ không bao giờ quên đi anh và những kí ức  chúng ta đã có."

Anh ôm cô thật chặt, như muốn giữ lại mọi thứ trong khoảnh khắc cuối cùng này. "Em sẽ luôn ở trong trái tim của anh."

Cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn cuối lên môi anh, trước khi rời xa. Trong bóng tối, cô rơi nước mắt,tuy không muốn nhưng cô biết rằng để bảo vệ bản thân và để bảo vệ mọi người, cô phải thực hiện một hành động cuối cùng: thôi miên anh, xóa đi kí ức về cô khỏi tâm trí của anh. Đó là cách duy nhất để đảm bảo 2 bên không lưu tình không bị rơi vào nguy hiểm trong tương lai.

Sau khi cô  rời khỏi căn phòng, anh cảnh sát đặc nhiệm ngồi một mình, với tâm trạng lẻ loi và bất lực. Một cảm giác trống rỗng bắt đầu lan tỏa trong tâm trí anh, nhưng anh không thể hiểu lý do tại sao. Cảm giác mất mát và hỗn loạn cuộc sống dần chen lấn vào từng phần của tâm trí anh.

Anh cố gắng nhớ lại những kí ức về cô , nhưng mọi thứ đều mờ nhạt và mơ hồ. Anh không thể nhớ rõ cô là ai, không thể nhớ rõ tên cô, và cảm giác như một phần của cuộc đời anh vừa biến mất không một dấu vết.

Trái tim anh đau đớn, nhưng anh không biết tại sao. Trong tâm trí anh, không có hình ảnh của cô điệp viên nào tồn tại nữa. Cảm giác mất mát và nỗi buồn không lí do cuối cùng trở thành một phần của anh, nhưng anh không biết phải làm gì.

Dần dần, anh chấp nhận sự thật rằng có một phần của cuộc sống của anh đã bị xóa sạch, nhưng anh không thể hiểu được lí do tại sao. Trong lòng, một sự lạc quan bi thương nhen nhóm, một tia hi vọng rằng có một ngày, anh sẽ biết được tất cả. Nhưng cho đến khi đó, anh chỉ còn biết đến một phần của mình, một phần mà đã biến mất vào bóng tối của quá khứ, một phần không còn kí ức về một tình yêu đặc biệt.

chỉ yên: tên của cậu bây giờ: quý cô anna

biết rồi

sau đó

Trong bóng tối của một quán bar đêm,cô: Kim Hoa đứng đối diện với quầy bar, với vẻ ngoài quyến rũ và đầy bí ẩn. Ánh đèn mờ lấp lánh tạo nên bóng đêm lấp lánh xung quanh, nhưng ánh mắt của cô sáng lên với sự quyết đoán.

Cô đã thâm nhập vào tổ chức tội phạm này với một mục tiêu duy nhất: thu thập thông tin và đưa ra bằng chứng để triệt hạ tổ chức. Tuy nhiên, để làm được điều đó, cô phải hóa thân vào thế giới của tổ chức, xâm nhập vào các tầng lớp và kiếm được lòng tin của những kẻ tội phạm.

Mỗi đêm, cô đều xuất hiện ở quán bar này, tán tỉnh các thành viên của tổ chức bằng cách tham gia vào các trò chơi may rủi và tiếp tục cung cấp rượu cho họ. Cô lắng nghe mọi cuộc trò chuyện, thu thập thông tin và từ từ xây dựng mối quan hệ với những người quan trọng nhất trong tổ chức.

Một hôm, khi cô đang ngồi ở quán bar, một trong những kẻ địch mạnh mẽ nhất của tổ chức xuất hiện. Mọi người im lặng và nhìn anh ta với sự kính trọng và sợ hãi. Nhưng Kim Hoa không hề run sợ. Thay vào đó, cô tiếp tục đứng vững, ánh mắt không lỡ nhìn thẳng vào mắt anh ta.

Anh ta đến gần cô, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào mắt cô. "Tên của tôi là Viktor" anh ta nói, giọng nói uy quyền. "Tôi nghe nói về cô. Cô là ai?"

Kim Hoa nắm chắc ly rượu trong tay, cười nhẹ. "Tên của tôi là Linh Chi," cô trả lời, giọng điệu tự tin. "Tôi đến đây để tìm vui và thư giãn, giống như mọi người khác."

viktori nhìn cô một lúc, sau đó cười nhẹ. "Rất vui được gặp cô, Linh Chi," anh ta nói trước khi rời đi.

Kim Hoa nhẹ nhàng thở dài khi anh ta ra khỏi quán. Cô biết rằng sự kiên nhẫn và sự kiểm soát của mình sẽ là chìa khóa cho sự thành công của nhiệm vụ. Đã đến lúc cô bắt đầu chơi một trò chơi nguy hiểm, một trò chơi có thể đưa cô gần hơn đến mục tiêu của mình hoặc rơi vào bẫy của tổ chức tội phạm. Nhưng với sự thông minh và can đảm, Kim Hoa tin rằng cô sẽ vượt qua mọi khó khăn để đạt được mục tiêu cuối cùng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top