Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

-(2)- End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning:

-My aus

-Sad

-Cry

-Death body

0)===========================(0

Hắn hối hận, hối hận khi lựa chọn ả ta mà không lựa chọn em. Hắn quay cuồng điên đảo trong cái mê cung đầy tội lỗi của hắn. Hắn tìm em, hắn muốn có được em trở lại, hắn muốn đền đáp lại sự lựa chọn ngu xuẩn của hắn. Hắn điên cuồng tìm lại em, tia hy vọng cuối cùng giúp hắn cảm nhận được mình đang còn sống trên thế giới quái quỷ này.

===========================

"Hắn thương em

Hắn yêu cái cảm giác được bên em mọi lúc

Hắn thương yêu em đến mất cả lý trí

Nhưng vì sao giữa lựa chọn đó hắn lại phân vân?"

===========================

"Wilbur mày hết cơ hội rồi

Cơ hội em ấy trao cho mày sẽ không đáng đâu thằng khốn

Trái tim tổn thương mày hứa lấy hứa để sẽ bảo vệ nó mà mày lại là người đâm chết nó rồi

Từ bỏ đi, mày thất hứa rồi

Sự tin tưởng của em ấy với mày đã chết rồi

Ngừng việc mơ tưởng đó đi, mày hủy hoại tình yêu này rồi..."

===========================

Sao lại cứ tiếp tục đi? Nó không đúng ư? Tại sao không chứ, nó là sự thật, bằng chứng nó sững sờ ngay đó còn gì. Em yêu thương hắn vô điều kiện, em không hề tiếc một thứ gì cho hắn. Wilbur, hắn đã quá khốn nạn với tình yêu mãnh liệt của em rồi, có lẽ hắn đang chơi đùa với tình yêu của em rồi. Em đã làm gì sai chứ? Sao nó bất công vậy?

Liệu em có chờ đợi hắn quay lại chứ? Em là một người kien nhẫn, liệu em có chờ một con zombie như hắn quay lại? Em sẽ không quên hắn phải không...?

Hắn chạy, chạy và chạy. Một sự mong muốn điên cuồng muốn được gặp em khiến hắn cứ đâm đầu mà chạy không ngừng nghỉ đến nơi có hình bóng của em. Hắn khao khát được nhìn thấy em, được nằm trong vòng tay ấm áp của em, được sự quan tâm và tha thứ của em. Chỉ vì thế mà hắn điên cuồng lao vào phòng em mặc cho bao nhiêu người ngăn cản.

Hắn thẫn thờ...

Đứng nhìn thân xác đó...

Làn da xanh xao, đôi ngươi vô hồn, thân xác uể oải không một chút động tĩnh đang gục trên bàn làm việc. Hắn lảo đảo bước đến gần em, hắn cảm nhận được những đôi mắt oán hận dồn về hắn chỉ vì việc này là do hắn gây ra.

Hắn tiếp cận gần đến em rồi gục xuống, nắm lấy bàn tay của em, bàn tay chứa đầy hơi ấm và sự ấm áp của tình yêu ngày nào giờ lại thành hơi lạnh đông giữa chốn cô đơn chứa đầy sự lạnh nhạt và lạc lõng. Vì sao chứ? Em luôn coi thuốc an thần là bạn đồng hành suốt cuộc đời còn lại của mình, mỗi một viên là sự tự do, thoải mái của tâm trí em. Bản thân em luôn lợi dụng nó, không kiềm chế được. Em luôn khiến Sam phải nhắc nhở, dùng quá liều sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng em chẳng màng quan tâm, em dùng nó từng phút từng giây để thỏa mãn sự không thoải mái của mình. Hắn là người  khuyên bảo, giúp em từ bỏ thứ thuốc bệnh hoạn đó. Vậy lúc hắn đi em đã nốc bao nhiêu viên thuốc khốn khiếp đó? Có thể bị thần chết bắt đi bất cứ lúc nào đó chứ...? Sao em cứ phải chơi đùa với tính mạng mình và bước trên lưỡi dao như là thú vui của em vậy? Gã ân hận, những giọt nước mắt mặn sương lăn dài trên gò má của hắn. Hắn gào thét trong đau khổ, khiến màng nhĩ ai nghe được cũng bị xé toạt. Hắn run rẩy từng giây, ôm chặc lấy thân xác vô hồn, con tim đã chết đã ngừng đập đó.

===========================

Nhưng em làm sao nghe được tiếng kêu đau khổ đó của hắn? Em đã còn trên cõi đời này nữa đâu.

Hắn đang ở đây rồi, ngay trước mặt em ngay gần bên em đây. Hãy nói tất cả những gì em muốn nói với hắn đi. Những lời chửi rủa thậm tệ, thù hận hay những nắm đấm trút giận lên hắn, hắn sẽ chịu hết mà... chỉ cần được nghe thấy giọng nói của em thôi hắn đủ mãn nguyện rồi... Em hãy nói gì đi chứ, đừng im lặng như thế. Em càng im lặng, sự nứt nẻ trong trái tim lạnh lẽo  hắn càng tăng. Hắn nhớ em lắm, nhớ đi nhớ lại những thời gian hạnh phúc, nụ cười tươi rói của em, giọng nói trầm ấm làm trái tim hắn tan chảy mọi lúc. Nhưng giờ hắn mất em rồi...kiếp sau nhờ duyên số của hai ta liệu cả hai có được thấy lại nhau?

0)===========================(0

Author:  Rechard (Ren)

Date start writing: Apri-16-2022 6:32pm

Date end writing: Apri-16-2022 7:14pm






























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top