Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Ngày thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào . Tôi là Himitsu Ruru , 16 tuổi  , thích ngủ vì khi ngủ tôi có thể phiêu lưu trong chính giấc mơ của mình. Có vẻ như dần dà cuộc sống của tôi chính là giấc mơ chứ không phải là đời thực nữa . Nào bây giờ chúng ta sẽ phiêu lưu trong ngày đầu tiên nhé. Chúng ta sẽ đi đến đâu đây , thật háo hức!

Ngày thứ nhất :

Khi tắt đèn rồi nằm xuống giường ngủ tôi bắt đầu nhắm mắt rồi rơi vào ảo mộng . Tôi thấy một cánh cổng ....Ừm...Nói thật thì tôi cảm thấy nó khá kì lạ vì cánh cổng đó nằm chênh vênh giữa một mặt nước phẳng lặng và thanh bình. Cơ thể tôi dần trở lên nhẹ nhàng dường như tôi cảm thấy cơ thể mình như một chiếc lông vũ vậy ! Cơ thể tôi bay lên rồi lại đáp xuống ngay chiếc cổng ban nãy , nó có màu tím nhạt nhìn tổng thể thì khá giống mấy cái cửa ở nhà bình thường vậy! Mở cánh cổng , tôi bước vào và cơ thể tôi vẫn đang trong trạng thái lơ lửng , tôi nhìn thấy- À không! Phải là đang ở trong một hang động . Ở giữa là một cái hồ trong đến mức có thể nhìn thấy vài chú cá vàng đang lượn lờ ở trong . Tôi còn để ý ở giữa hồ là một bông hoa! Đó là hoa sen!
– Meo~
Quay người lại tôi thấy một chú mèo đen .
– Xin chào!
–!!!? Mèo biết nói chuyện !?
– Thì sao ? – Con mèo liếm tay rồi nhìn tôi bằng ánh mắt bình tĩnh
– Trên đời này làm gì có mèo biết -...– Đang nói chợt nhớ ra rằng mình đang mơ, tôi lấy lại sự bình tĩnh hỏi nó :
–Rốt cục mọi chuyện là thế nào vậy mèo con...
– Tôi là Teiansuru nhé !
– À .... Ok...... – Bất lực trước con mèo chảnh chọe này tôi đứng đực ra nhìn nó.
Không để tôi đứng quá lâu con mèo – Tên Teiansuru – bắt đầu đứng dậy rồi quay đi, trước đó nó cũng kêu tôi đi cùng. Bước theo nó tôi dần ra khỏi hang động kia , tôi thấy bản thân đang đứng giữa một cánh đồng ngô , mọi bắp ngô đều đã chín vàng ngả xuống rồi. Đi thêm một đoạn tôi ngoảnh lại nhìn nhưng kì lạ thay cửa hang động đã biến mất . Suru – biệt danh tôi đặt cho con mèo kia , ngoảnh lại nhắc tôi đi nhanh hơn. Tôi cũng đã đi theo bước chân của Suru tự lúc nào , tôi thấy dáng nó đi vô cùng yểu điệu dù là mèo đực , nó bước từng bước vô cùng thanh thoát , nhẹ nhàng. Đi theo nó đến cuối của con đường , nó dẫn tôi vào một căn nhà trông có vẻ đã cũ nhưng lại được gìn giữ vô cùng cẩn thận.
– Xin phép ạ ! – Tôi vùawf nói vừa cầm tay nắm cửa vặn để vào trong nhà , cửa không bị khóa.
Bước vào trong tôi thấy một bà lão chắc cũng tầm 60 - 70 tuổi đang ngồi ở chiếc ghế được đặt ở phòng khách
– Xin chào ~ Chào cháu, cháu là bạn của bé Teian nhỉ ? – Bà lão nhìn tôi cười hiền từ.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top