Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 21 => 25

Chap 21:Cô gái sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho cô ấy (Master).

Một bàn tay di chuyển chậm về phía mông của Yoona, người rõ ràng không hề chú ý đến điều đó và vẫn đang tiếp tục rửa chén một cách siêng năng. Bàn tay nhanh chóng tiếp xúc với mông của Yoona và xoa xung quanh đó một cách chậm chạp.

"Jeezzzz. Nếu một người đàn ông đi qua và làm như vậy?" Sooyoung thở dài, bỏ tay của mình ra khỏi mông của Yoona.

"Tôi biết đó là Master." Yoona trả lời, mỉm cười.

"Ngoại trừ cười và bĩu môi, em có thể có biểu hiện gì khác?" Sooyoung hỏi, vỗ nhẹ đầu và một phần trong tim Yoona dao động mà không để ý đến.

"Ừm...." Yoona cau mày và nó hiện lên trên khuôn mặt cô.

"Đó là cau mày. Trông tất cả các cảm xúc, em có biết...."

"Có sao không?"

"Nó được sử dụng khi em không bằng lòng một cái gì đấy nên dĩ nhiên nó sẽ không tốt. Em có thể thấy khuôn mặt đó khi tôi bảo em phải làm việc bây giờ?" Sooyoung chọc ghẹo, cười rộng rãi.

"Tôi sẽ nghe theo Master và làm như đã nói." Yoona trả lời, với một cái cau mày.

"...Tại sao em cau mày khi em đồng ý yêu cầu?"

"Không phải nó được sử dụng khi tôi không đồng ý điều gì?"

"Vì vậy, em không đồng ý với những điều tôi bắt em làm?" Sooyoung choàng tay quanh cổ Yoona và giả vời bóp cổ cô.

"Cô tự nghỉ ngơi?" Một giọng nói vang lên gây sock cho Sooyoung và Yoona thì chỉ nhìn qua cánh cửa một cách bình tĩnh. Một người đàn ông chống tay vào hông, nhìn họ với ánh mắt không hài lòng.

"X...Xin lỗi." Sooyoung thả Yoona một cách nhanh chóng và Yoona cúi đầu. Mặc dù cô không biết tại sao Yoona phải cúi đầu, Yoona không phải tại cô ấy.

Sooyoung đi ra khỏi đó một cách nhanh chóng và trở ại với công việc của mình, trong khi Yoona tiếp tục rửa chén đĩa. Cô nhanh chóng hoàn tất công việc của mình và ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy Master của mình.

"Cô đã làm sai một lần nữa Sooyong ssi..." Một người nói khi nhìn vào ly cà phê có hình thù kì lạ trên tay Sooyoung.

"T....Tôi vô cùng xin lỗi...." Sooyoung lấy tách cà phê nhanh chóng và nhìn chằm chằm vào nó.

"Hãy lại đằng kia và nghỉ ngơi....May là không phải giờ cao điểm." Các đồng nghiệp đẩy Sooyoung sang một bên và tiếp tục công việc của mình.

Sooyoung mỉm cười lúng túng với Yoona khi cô ấy bước vào và đổ đi tách cà phê. Yoona tiếp tục đứng ở lối vào và nhìn mọi người đang làm việc.

"Vẫn không tốt?" Một người khác hỏi, có thể đề cập đến Sooyoung. "Điều duy nhất cô ta có thể làm à thu hút khách hàng bằng khuôn mặt của mình, đồ vô dụng. Chúng ta nên nói với quản lý điều đó, cô ta khong thể làm vướng chân chúng ta." Với cuộc nói chuyện trên, Yoona lắng nghe và bắt đầu nắm chặt tay của mình mà không biết.

"Cô ta không thể làm cả việc đơn giản nhất, tôi tự hỏi cô ta đã làm gì cho đến bây giờ..."

"Dừng ngay việc xúc phạm!" Yoona bước ra từ nhà bếp một cách đột ngột, làm cho 2 nhân viên kia vô cùng ngạc nhiên. Sự xuất hiện của Yoona làm khá nhiều khách hàng tò mò, vì đó là lần đầu tiên họ nhìn thấy cô ấy. Cô đã luôn làm bên trong nhà bếp kể từ ngày đầu tiên nên không một khách hàng biết đến cô.

"Yooona ssi...Yoona ssi...Oh phải rồi, đến và giúp đỡ ở đằng kia." Một trong những nhân viên ra hiệu cho cô đến khu vực khách hàng nhưng cô không quan tâm. Không biết bao nhiêu lần họ gọi cô, nhưng cô không quan tâm, rõ ràng cô không lắng nghe họ.

"Yoona, đi và giúp đỡ họ." Sooyoung xuất hiện và vỗ vào vai Yoona.

"Tôi không muốn...họ xúc phạm Master.....Tôi không muốn giúp đỡ họ." Yoona lắc đầu dữ dội, bĩu môi và cau mày cùng một lúc. Hầu hết các khách hàng đều đứng lên nhìn hai cô gái, họ thích hình ảnh lúc này. Sooyoung nghiêng người gần hơn và thì thầm điều gì đó vào tai Yoona và cô ấy gật đầu, cô đi đến máy pha cà phê và bắt đầu pha cà phê.

"Ở đây." Vài nhân viên phục vụ cà phê một cách miễn cưỡng, nhưng khách hàng không quan tâm.Sau khi uống thử cà phê, họ không thể thốt lên thành tiếng vì hương vị của cà phê. 

"Yoona ssi, có thể cho chúng tôi biết cách pha cà phê của cô?" Các nhân viên nếm thử cà phê và rõ ràng là ngạc nhiên về hương vị.

"Mọi người, nghĩ thế nào về cà phê?" Sooyoung cởi tạp dề và ném nó sang một bên, khi cô ngồi trên quầy. Lời khen ngợi lập tức bay ra từ phía khách hàng và Sooyoung mỉm cười.

"Được rồi, đủ rồi. Đi thôi, Yoona."

"Vâng, Master." Yoona cởi tạp dề và lập tức đi theo Sooyoung.

"Xin lỗi, mọi người sẽ không thể nếm cà phê một lần nữa nhờ hai ngườ đó. " Sooyoung nói thêm một lần nữa khi đi khỏi với Yoona theo sau một cách chặt chẽ. Sau khi đi mọt đoạn. Sooyong đi chậm lại và nắm tay Yoona với một nụ cười. "Cảm ơn em Yoona, vì đã chống lại họ vì lợi ích của tôi."

"Bất cứ điều gì cho ngài,Master." Yoona trả lời, mỉm cười rạng rỡ.

"Ahhhh, Fany sẽ cằn nhằn tôi một lần nữa. Nhưng ai quan tâm chứ?" Sooyoung cười khi cô thoát khỏi tay Yoona và yên vị nó trên vai cô ấy. Lần đầu tiên họ không đi ra ngoài bằng xe hơi.

Chap 22: Cô gái đang mệt mỏi.

"Một lần nữa? CHoi Sooyoung! Có chuyện gì xảy ra với tâm trí của chị...?" Cô gái ngắn hơn hét lên với người có tai đang bị kẹp giữa hai ngón tay cô. "Nó giống như 1/5 trong một tuần rồi."

"Tôi thật sự sẽ có gì đó với tâm trí cảu tôi nếu tôi ở lại. Họ thậm trí không muốn tôi có mặt ở đó, họ chỉ muốn Yoona." Sooyoung trả lời với dọng không quan tâm.

"Đó là bởi vì chị không thể làm điều dễ nhất! Đó là lí do vì sao chị phải học!"

"Đừng hét vào tai tôi, Fany...Màng nhĩ của tôi rất quý giá." Sooyoung cau mày, rời khỏi bàn làm việc và đi đến chỗ Yoona ở chiếc ghế dài. "Mặc dù vậy,em vẫn còn làm ở công ty?"

"Không phải với người ngồi trên ghế chủ tịch." Tiffany trả lời, cau mày.

"Tốt, có thể giúp tôi không?"

"cái gì...?"

"tôi muốn mở một quán cà phê nhỏ."

"cái gì? Chị thậm chí không thể làm một tách cà phê bình thường."

"Tôi không thể, Yoona có thể. Thay vào đó cà phê của Yoona ngon hơn bất cứ loại cà phê nào khác." Sooyoung mỉm cười khi năng một tách cà phê trên bàn, đưa nó cho cô gai ngắn hơn. Tiffany nhấp một ngụm và trừng mắt sau khi thử.

"Vì vậy...Chấp nhận đề nghị của tôi?" 

"Vai trò của em là gì?"

"Tìm kiếm nhà cung cấp hạt cà phê và người phục vụ. Ý tôi là, Yoona sẽ pha cà phê và tôi không thể phục vụ tất cả mọi người." Sooyoung thở dài khi dựa lưng vào ghế dài, kéo theo Yoona vào một cái ôm.

"Araso. Em sẽ kiếm một nhà cung cấp tốt. Vậy khi nào? Và nơi nào dành cho các quán cà phê?"

"Tôi đã tìm được một nơi và nói chuyện với người bán.Giá cả hợp lý và vị trí rất tốt. Giờ chúng ta chỉ cần mua nó và cải tạo lại và ok." Sooyoung trả lời thậm chí không nhìn vào Fany. Cô đang bận rộn xem xétbiểu cảm của Yoona khi cô vỗ nhẹ lên đầu cô ấy, cố gắng xem có thể có gì đó mới.

"Bất kì biểu hiện mới, Yoona?"

"Này" Yoona trả lời với một vẻ mặt đầy nước mắt . "và điều này..." Và Yoona nhìn với một ánh mắt cầu xin làm cho Sooyoung có khuynh hướng đỏ mặt cao.

"Đừng đưa tôi đôi mắt cún con, tôi không thể xử lí chúng..." Sooyoung che mắt Yoona ngay lập tức và cố gắng giảm sức nóng của cơ thể và nó hiệu quả ngay lập tức khi cô thấy em họ mình nhếch mép cười.

"Mắt cún con?" Yoona nói bằng giọng đặt câu hỏi và đầu nghiêng sang một bên.

"Argh!!! Dừng lại! Em đang quá dễ thương và tôi không thể xử lí chúng!" Sooyoung gần như hét lên khi cố che khuôn mặt đỏ ửng của mình. Tiffany bắt đầu cười và Sooyoung nhìn chằm chằm vào cô nhưng cô vẫn tiếp tục cười. Yoona nhìn cô gái ngắn hơn một chút và kết thúc bằng một tiếng cười vụng về và giả.

"Em đang bắt chước cô ấy?"

"Có vẻ rất buồn cười. Nhưng thật khó..." Yoona bĩu môi.

"Yoona ssi, cô đang giết chết cô ấy nếu cô tiếp tục làm điều đó." Tiffany khó có thể hít thở đúng cách khi nhìn thấy chị mình quay đi và kết thúc bằng việc đập đầu mình vào tay vịn của chiếc ghế dài.

"M...Master." Yoona đi lại một cách nhanh chóng nhưng đã quá muộn.Sooyoung nhận được một chút nổ đầu liên tục.

"....Chuyện phiếm. Tôi nhìn thấy sao...." Sooyoung thở dài, khi cô quay sng Yoona."Và một thiên thần..." Trước khi quay sang Tiffany."Và một con quỷ."

"W...What? Tại sao em lại là một con quỷ?" Fany giậm chân giận dữ khi cô cố gắng đánh vai của Sooyoung, khó khăn.

"Oww, xem đó. đó có nghĩa là một con quỷ!" Sooyoung xoa vai khi cô nói, thể chất đã chuẩn bị chạy.

Ngay sau đó Sooyoung chạy trong phòng rộng rãi với Fany chạy phía sau cố gắng làm tổn thương cô ấy. Sooyoung đứng đằng sau Yoona và sử dụng cô ấy như một lá chắn ngăn Fany người không dán tấn công vì Yoona.

"Thiên thần của tôi, bảo vệ tôi khỏi ma quỷ." Như trò chơi của trẻ con và ba trong số họ ngã xuống ghế so pha, hoàn toàn mệt mỏi.

"....Đừng....đừng sử đụng như một cái cớ mẹt mỏi.....Sooyoung...." Tiffany thở hổn hển khi cố gắng kéo Sooyoung ra khỏi Yoona nhưng cô hoàn toàn không nhúc nhích.

"Yoona, cảm giác này là mệt mỏi...có thể em đang thấy mệt mỏi ngay bây giờ.......khi cảm thấy cơ thể không di chuyển được nữa sau khi vận động quá lâu..." Sooyoung làm cho mình thoải mái bằng cách gồi đầu vào lòng Yoona và gác chân của mình lên đùi Fany, và nhân được một bẻ bắp chân trong trử lại. "Oww!"

"Mệt mỏi..." Yoona thì thầm, khi cô tự quạt cho mình bằng hai tay."Và nóng."

"Cởi áo của em nếu em thấy nóng." Sooyoung trêu chọc vàthêm vào một cách nhanh chóng."Và không có, không làm điều đó. Tôi chỉ đùa thôi."

"Chị muốn cô ấy, phải không?" Tiffany mỉm cười.

"Cô ấy thực sự sẽ làm điều đó! Tôi nói đùa với Yoona 2 lần và cô ấy cố gắng làm điều đó." Sooyoung đỏ mặt. "May là cô ấy chỉ nghe theo tôi."

"Thật là tệ. Cô ấy không an toàn, với một kẻ hư hỏng như Master của cô ấy."

"cái gì?" Sooyoung ngồi dậy ngay lập tức và túm cổ áo Fany. Tiffany đặt một ngón tay lên môi Sooyoung và chỉ vào Yoona, người đã ngủ.

"....Cô ấy thực sự ngủ khi chúng ta lớn tiếng như vậy, thật là một đứa trẻ."

"Em muốn có một giấc ngủ và sẽ đi đến phòng khách. Đừng tận dụng cơ hội, được chứ?" Tiffany nói, đứng dậy và chạy ra khỏi phòng trước khi Sooyoung kịp nói bất cứ điều gì.

"Aish..." Sooyoung nhìn chằm chằm vào cánh cửa một lúc khi quay trở lại với Yoona. Bỏ vài sợi tóc trên khuôn mặt Yoona cô không thể ngừng nhìn vào khuôn mặt ấy.

"Vì vậy, dễ thương..." Cô chạm vào khuôn mặt Yoona nhẹ nhàng và trượt dần xuống đôi môi của Yoona Tôi không thể làm điều đó....nó là không thẻ chấp nhận được. Sooyoung lắc đầu loại bỏ ý nghĩ ra khỏi trong đầu rồi kéo Yoona nhẹ nhàng để cô có thể nằm toàn bộ trên chếc ghế dài, đầu tực lên tay vịn.

Tại sao em ảnh hưởng đến tôi theo cách này, Yoona?

Chap 23: Cô gái vui vẻ.

Không nói một lời, Sooyoung kéo Yoona ra xe để cô ấy ngồi ở ghế dành cho khách và cô ấy ngồi vào ghế lái. Không nói gì mặc dù Yoona đã hỏi cô để cô ấy ngồi sau vô-lăng. Ngay sau đó họ đến một nơi rất đông người, đặc biệt rất nhiều các gia đình.

"Master..." Yoona kêu lên khi cô liếc ra khỏi cửa xe, nhìn vào những cấu trúc cao. Cô có thể nghe thấy những tiếng la hét của những người đi lên và đi xuống những cấu trúc. Sooyoung ra khỏi xe và Yoona theo sau cô ngay lập tức, nhìn xung quanh như một đứa trẻ được ra khỏi nhà lần đầu tiên. Cô gần như đi hẳn vào mà không mau vé cho mình.

"Đừng đi lang thang" Sooyoung thở dài khi kéo Yoona trở lại quầy bán vé. "Hôm nay tôi sẽ dậy em vui vẻ và hạnh phúc."

"Ở đây? Nhưng mọi người đang la hét..." Yoona nhìn xung quanh, không thể hiểu được làm sao vui vẻ trong khi mọi người đang la hét. Sooyoung không nói gì khác và kéo cô vào hàng, từng đợt di chuyển. Ngay sau đó họ đến nơi, trẻ em chạy xung quanh hạnh phúc và mọi người đang đi trên chúng. Cô nhìn xung quanh một chút, Yoona chạy đi mà không nói gì với Sooyoung.

"YAH!" Sooyoung hét lên khi cô đuổi theo Yoona cuối cùng đứng ở trước camelot Carrousel.

"Master, đây là gì, tại sao có quá nhiều những con ngựa đi vòng vòng?" Yoona hỏi, chỉ vào cấu trúc đẹp của Mery-go-round.

"Em....dã không đến công viên trước kia? Ý tôi là em đã từng nghe về nó chưa?" Sooyoung nhướn mày khi cô bước vào hàng đợi cho Camelot Carrousel, cô biết rằng Yoona sẽ muốn nó.

"Không..." Thay đổi tư tưởng cảu Yoona ở tuổi thơ.

"Đừng nghĩ về quá khứ. Thôi nào chúng ta ở đây để vui chơi, vì vậy tôi bảo đảm em sẽ rất vui." Sooyoung kéo Yoona lại gần và vỗ nhẹ vào đầu với nụ cười .

Họ rất may mắn, hai người đã đi vào mộ ngày trong tuần và vì thế nó không quá lâu để chờ đợi.

Yoona bước lên Mery-go-round một cách thận trọng và nhìn xung quanh, kiểm tra tất cả mọi thứ xung quanh.

"Ngồi lên một con ngưa, Yoona."

"Vâng, Master." Yoona cúi đầu và ngồi lên một con ngựa, ngay cạnh Sooyoung. Ngay sau đó, nó bắt đầu di chuyển và Yoona gần như hét lên kinh ngạc. Cô đã khong mong đợi nó. "Nó di chuyển..."

" Đúng, Yoona" Sooyoung thở dài."Không có phí như em đang cưỡi trên một con ngựa, đi cho một chuyến đi?"

"Có"Yoona trả lời với một nụ cười. Sau camelot Carrousel, Yoona chạy một lần nữa và Sooyoung chỉ có thể chạy theo. Cô gần như đụng vào Yoona khi cô áy đột nhiên dừng lại, ở trước cửa một cửa hàng.Tò mò, Yoona chọn một hairbands hình động vật và đặt nó trên đầu khi quay lại nhìn sooyung.

"Sai lầm. Em nên mang cái này." Sooyoung láy tai thỏ từ đầu Yoona và thay thế bằng một sừng nai màu hồng. "Bây giờ, em chính thức là một con nai." sooyoung cười.

"Master, này..." Yoona đưa cho Sooyoung một cái hairbands khác, tai lợn.

"Yah...em ám chỉ điều gì đây?"

"có thể" yoona thè lưỡi tinh nghịch. Sooyoung cốc vào chán mình ngay khi thấy Yoona bĩu môi, gây cho cô đỏ mặt. Sooyoung đặt xuống tai lợn và nhặt leen cho mình một sừng hươu màu xanh. "Deer~!"

"Chúng ta đi." Sooyoung trả tiền cho hai cái hairbands và dẫn Yoona đi tiếp các cửa hàng tiếp theo.

"Kẹo bông." Yoona chỉ vào một bảng hiệu rất lớn và kêu ầm ĩ như môt đứa trẻ.

"Jezz, em đang hành động nhiều hơn và giống một đứa trẻ bây giờ. Em muốn có nó? Nó ngọt."

"Nó trông rất mịn." Yoona nhìn chằm chằm vào vật màu hông và liếm nó với đôi mắt lấp lánh. Sooyoung thỏe dài mau 2 cái ngay lập tức, làm hài lòng Yoona.

"Hạn phúc không?"

"cảm giác này là hạnh phúc không?"

"Có thể, vì em đang vui vẻ, vì vậy em hạnh phúc."

"Được rồi." Yoona vui vẻ khi cô ăn kẹo bông hạnh phúc và trẻ con.

Hai người đã đi xung quanh, hầu hết là Yoona chạy đi và Sooyoung chạy theo để giữ cô trong tầm nhìn, và chơi trên một số trò khác.

Lần đầu tiên trong cuộc sống của mình, Yoona cảm thấy vui vẻ.

Chap 24: Cô gái bị mất tích.

 Không mất quá nhiều nỗ lực, hai cô gái thu hút toàn bộ ánh nhìn xung quanh khu giải trí với hai cái hairband trên đầu và các loại đồ ăn trên tay của họ. Yoona điềm tĩnh hơn nhiều vào lúc này, vì cô nhận được nhiều ánh nhìn từ mọi người.

hai người đi đến tầng hai công viên giải trí trong nhà và Yoona nhìn thấy mọi người đang đi trên một chuyến tàu trên đường ray , con tàu đi với tốc độ cao và họ la hét.

"Master..." Yoona nhìn Sooyoung lo lắng.

"Ồ, em đang có một biểu hiện mới." Sooyoung chỉ ra. "Đừng lo lắng, em sẽ thich nó."

Đúng, mặc dù ban đầu có đôi chút sợ hãi, nhưng trong toàn bộ chuyến đi, cô ấy sẽ la hét và cảm thấy vui vẻ. Những bức ảnh được chụp lại trong chuyến đi và nó được đưa cho hai người, Yoona có một nụ cười rất rộng và cô nhìn xung quanh.

"Có phải em rất dễ thương khi đi trên tàu lượn?" Yoona đỏ mặt khi nghe lời khen và Sooyoung cười khi thấy Yoona đỏ mặt.

"Em đỏ mặt? Có vẻ hầu hết lớp áo giáp đã biến mất, rất tốt, Yoona." Sooyoung mỉm cười khi vỗ nhẹ vào cô gái.

Sooyoung đã mua hai bản sao của bức ảnh, một cho mình và một cho Yoona. Sau khi đi chơi một lúc nữa, dạ dày của Sooyoung bắt đầu phàn nàn về việc thiếu lương thực. Hai người họ đã đi đến một nhà hàng gần đó để ăn trước khi đi xung quanh một lần nữa.

"Master, những gì là-" Yoona đi sau sooyoung, nhìn xung quanh và không nhận thấy rằng có người đang đi theo hướng của mình. Hai người đụng nha và cô ngã xuống.

"Yoona! Có sao không ?" Sooyoung chạy đến và kéo cô lên.

Cô gật đầu với một nụ cười trước khi nhìn về phía người mình đụng phải, ngạc nhiên khi người đó đã rời đi.

"Ermm.....Tôi xin lỗi." Yoona gọi nhưng người kia bỏ qua và tiếp tục đi.

"Một linh vật thô lỗ." Sooyoung cau mày.

"Linh vật?"

"Phải. Em có nhìn thấy trang phục gấu mà người đó đang mặc? Nhìn chung, đó được gọi là linh vật, mọi người coi đó là thân thiện....có vẻ như thế này là không." Sooyoung giải thích, vẫn không hài lòng về thái độ của các linh vật.

"Em không sao, phải không?"

"Vâng, Master."

"Vẫn muốn chơi?"

"Vâng ~." 

"Jezz, một đứa trẻ, đi nào." Sooyoung thở dài với một nụ cười và nắm tay Yoona, dẫn cô đến một ngôi nhà màu đen với một nụ cười.

Hai người không nhận ra rằng linh vật vừa rồi đang ẩn náu và quan sát họ."Yoona...." Người đó thì thầm, siết chặt nắm đấm của mình khi nhìn hai người đi vào ngôi nhà.

****

"Master như vậy có nghĩa là ~" Yoona khóc nức nở.

Rõ ràng, họ đã vào ngôi nhà ma, hay đúng hơn Sooyoung đã dẫn Yoona vào ngôi nhà ma và Yoona có một nỗi sợ hãi khi vào đó. Cuối cùng cô đã khóc khi đi ra từ nơi này.

"Xin lỗi....Tôi không biết em lại sợ vậy......Đừng khóc nữa, được không?tôi xin lỗi...." Sooyoung thở dài khi vỗ nhẹ Yoona nhiều lần cho đến khi cô ấy ngừng khóc.

Cô nhìn xung quanh và cô nhận thấy rằng mihf đã nhìn thấy linh vật đang ẩn nấp đằng sau bức tường. Sooyoung xoa mắt và nhìn lại lần nữa nhưng không thấy gì vì thế cô quyết định bỏ qua nó. Dỗ Yoona quan trọng hơn. Sooyoung dẫn cô đến cửa hàng kem và vào mua một mình, mỉm cười khi Yoona mỉm cười ngay lập tức.

"Tôi đoán, tôi chỉ cần nuôi em và làm cho em hạnh phúc, đúng không?" Sooyoung trêu chọc và cười khi nhìn thấy khuôn mặt Yoona đỏ lên vì ngượng ngập.

"Thôi nào. Muộn rồi, Fany có thể sẽ giết chúng ta nếu muộn bữa tối." Yoona gật đầu và hai người đi đến lối ra vơi ai đó vẫn đi theo họ mà giờ không còn trong bộ dạng một linh vật.

"Gặp ông vào ngày mai, Im Jin Woo ssi." Yoona đóng băng tại chỗ khi cô nghe thấy điều đó, cô quay lại, nhìn xung quanh một cách điên cuồng.

"Có chuyện gì vậy?" Sooyoung hỏi, nhìn xung quanh, khi cô cố gắng tìm ra thứ Yoona đang tìm.

"K....Không có gì..." Yoona trả lời, bỏ đi một cách nhanh chóng. 

Cô không thể nhìn thấy người mình đang tìm kiếm, không phải là cô ấy muốn. 

"Chúng ta đi thôi." Sooyoung nói, quay lại nhìn chiếc xe và khi quay trở lại nhìn Yoona cô bị sock bởi thực tế cô ấy đã mất tích.

"....Y...Yoona?Yoona!" Sooyoung hoảng laonj. "Chết tiệt." Cô có dự cảm xấu về chuyện này.

Chap 25: Cô gái cảm thấy yêu.

Yoona chạy nhanh hết mức có thể nhưng cô thấy có một bàn tay đặt lên vai cô khiến cô đứng lại và kéo cô trở lại. Người đó đấm một cú đấm vào mặt cô khiến cô ngã xuống đất trước khi túm lấy cổ áo của cô.

"Cuối cùng ta đã tìm thấy con, đứa con gái bất hiếu." Người đàn ông rít lên khi ông lắc Yoona dữ dội.

Yoona quay đầu đi với khuôn mặt vô cảm và với một cái cau mày. Người đàn ông dường như càng tức giận trước hành động cảu Yoona và ông lao tới, đấm vào bụng cô.

"Mày dường như đã tận hưởng quá nhiều khi tao đang trong tù. May mắn vì tao bị buộc tội giết người không chủ ý và những lời lẽ không quá xấu nếu không cũng không gặp mày như bây giờ...."

"Tận hưởng...? trong cuộc đời tôi chưa bao giờ biết đến tận hưởng. Tất cả nhửng gì tôi biết chính là đau!." Yoona khóc, như tất cả những gì cô trải qua và cái chết của chị gái mình. "Tôi đã từng có chút về tình yêu thương, nhưng ông đã giết chét nó. Ông đã giết chị!"

Nghe vậy người đàn ông tát và đẩy cô xuống đất, láy chân đá vào cô nhiều lần."Vì vậy, giờ đây, mày nên ở lại và lấy phí! Tại sao lại bỏ chạy?" Người đàn ông tiếp tục đá cô không thương xót, cho đến khi ông ta nhận một nắm đấm vào mặt gần như đánh vỡ mũi ông ta.

"Cai gì..."

"Chịu trách nhiệm cho ông? Tại sao cô ấy phải làm điều đó? Ông lạm dụng cô ấy và khiến cô bị bắt nạt trong suốt thời thơ ấu của mình, cô thậm chí không dám ra ngoài. Hơn nữa, chị gái là người Yoona yêu quý nhất, ông không chỉ giết chết con gái mình trong trạng thái say rượu, ông còn giết chết trái tim của Yoona, ông **tard!" Sooyoung kéo ông ta lên và đấm ông một lần nữa, thậm chí là mấy phát nữa cho đến khi Yoona đến và ngăn cô lại.

"M.....Master....Dừng lại." Yoona nắm lấy tay áo của Sooyoung.

"Em không sao chứ, Yoona?" Sooyoung quay lại và kiểm tra người Yoona ngay lập tức.

"C...Có." Yoona mỉm cười, trước khi người da đen ra đột ngột.

"Yoona! Chết tiệt. Tôi sẽ không cho ông sống nổi nếu tôi gặp lại ông. b**tard! Đừng bao giờ đến gần Yoona!" Sooyoung hét vào mặt người đàn ông và bế Yoona lên chạy đến chỗ để xe, đưa cô ấy đến bệnh viện gần nhất.

****

"Có chuyện gì đã xảy ra?" Tiffany xông vào, quên để âm lượng của mình nhỏ xuống.

Sooyoung gần như muốn gõ lên đầu cô nhưng cô kiểm soát bản thân mình. 

"Không phải chị nói đưa cô ấy đến công viên giải trí? Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra?"

"Tôi nghĩ appa cô ấy đã được ra khỏi tù, nhờ được phán giết người không chủ ý và lời nói không quá xúc phạm....và ông ta đã tìm thấy Yoona....." Sooyoung thở dài, nắm tay Yoona trong tay mình.

".....Và ông ta đã đánh cô ấy.....Đó là loại cha gì?"  Tiffany cau mày khi cô đứng bên cạnh giường nhìn tất cả những miếng băng dán và gạc trên người Yoona, thở dài.

"Ông ta thậm trí muốn Yoona nhận trách nhiệm thay ông ta. Ông ta là một con thú.Không, ông ta còn tồi tệ hơn con thú.Ông ta thậm chí không đáng được sống." Sooyoung rõ ràng vẫn còn rất tức giận về vấn đề này. Cô nắm tay Yoona và hôn nhẹ nhàng lên những ngón tay của cô gái. 

"Yoona....ít nhất cô ấy ổn..."

"Phải, hoãn kế hoạch quán cà phê. Tôi cần Yoona hồi phục đầu tiên."

"Araso."

"Cha tôi sao rồi?"

"Vẫn như thế..."

Nghe vậy, Sooyoung chỉ có thể thở dài. Tiffany không thương hại cô, hai trong số ba người yêu thương cô ấy nhất đang ở trong bệnh viện và cô ấy còn bị giật mất công ty của appa mình. Rất nhiều điều xảy ra trong thời gian ngắn và Tiffany chắc chắn mình sẽ phát điên nếu người đó là cô. 

"Đừng lo lắng, Sooyoung. Tất cả mọi thứ sẽ ổn." Tiffany vỗ vào vai sooyoung nhẹ nhàng.

"Tôi biết, tôi tin Yoona sẽ không để tôi buồn quá lau và appa ông ấy sẽ tỉnh lại và dành lại công ty." Sooyoung mỉm cười một cách yếu ớt.

Đêm đó, cô đã không về nhà. Cô ở bệnh viện, ngồi cạnh Yoona và chờ cô ấy thức dậy. Vào nửa đêm, Yoona thức dậy từ từ. Cô có thể thấy sự ấm áp từ tay trái mình và khi quay đầu lại cô thấy Sooyoung đang  nghiêng trên giường và ngủ, nắm chặt tay cô. Ngay lúc đó, Yoona cảm thấy một cảm giác ngọt ngào ở trái tim cô, tương tự khi chị gái ở với cô.

Yoona cảm thấy được yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#soona