Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

The girl who Soona

Đây không phải fic do mình viết mà là trans lại của au Forever9.

Fic này dành riêng cho @Imbaby ừm vì.........cũng chẳng vì lí do gì cả. Vì em và ss đều bấn nặng yoong ???? kekeke e cũng không biết nữa.

Đây là fic dịch từ tiếng anh nên có gì không hiểu xin mọi người bỏ qua nha. Thank you

ACTION

Chap 1: Cô gái không có cảm xúc.

" Im Yoona, đi vào phòng của tôi ngay bây giờ ".

Chiếc máy bên giường rung lên và một giọng nói vang lên, đánh thức cô gái dậy ngay lập tức. Cô gái hơi mệt mỏi một chút sau một đêm không ngủ và lau đi những giọt nước mắt còn lại ở khóe mắt. Vệ sinh cá nhân trong một thời gian ngắn, cô gái khoác lên mình chiếc áo choàng đen gọn gàng vừa ủi và một chiếc quần dài, cùng với đôi guốc cũng tông đen, cô đi đến phòng làm việc của mình một cách nhanh chóng với mái tóc buộc thành múi.

" Mas...."

Cô mở cửa bước vào và được chào đón bằng một tập tài liệu bay thẳng vào đầu và để lại trên trán cô gái một vết cắt trên trán cô. Cô bắt lấy tập tin trước khi nó rơi xuống rồi mang nó trở lại vị trí cũ.

" Chào buổi sáng, Master"

" Cô làm gì mà lâu thế"

Cô gái đang ngồi trên bàn làm việc hét vào mặt cô gái mắt nai rồi vồ lấy tập tài liệu trên tay cô.

" Cô đến chậm một phút ! "

" Tôi rất xin lỗi về sự chậm chễ của mình, tôi sẽ xuy nghĩ về nó "

"Suy nghĩ? Cô thậm chí không có cảm xúc, làm thế nào cô có thể thấy tiếc nuối? Bất cứ chuyện gì xảy ra, hoàn thành điều này một cách nhanh nhất rồi đưa nó cho tôi, đừng làm hỏng hoặc tôi sẽ cho cô phải trả giá đắt "

Cô gái được gọi là " Master" rít lên và vứt tập tài liệu vào ngực cô gái mắt nai rồi đẩy cô ấy qua một bên.

Với bàn tay của mình vẫn ở trên tập tài liệu, "Master" đẩy tập tài liệu mạnh hơn một chút vào ngực của cô gái mắt nai và nhìn chằm chằm vào nó một thời gian trước khi cô nói một lần nữa.

" Tôi tự hỏi.. liệu bạn sẽ có biểu hiện gì khi tôi khi lễ với cô? "

Cô gái mắt nai vẫn bình tĩnh và không biểu lộ cảm xúc, điều đó cho thấy không có một sự sợ hãi nào và nó không hề ảnh hưởng đến cô gái mắt nai.

" Hừm, tôi đoán không sai, chẳng có điều gì sảy ra cả và điều đó không vui."

Cô gái kia bỏ tay và cho phép cô gái mắt nai đi.

"Bạn còn chờ gì nữa ? Tôi muốn nó được hoàn thành nhanh chóng. "

" Vâng, Master".

Cô gái mắt nai cúi chào và bước ra khỏi phòng.

" Thật khó chịu.....Làm thế nào mà cô ấy có thể vô cảm như vậy..?"

Cô gái cao hơn cau mày, thì thầm với chính mình." Tại sao mình lại chọn cô ấy ??"

" Sooyoung ssi,đây là năm ứng cử viên trợ giúp cho bạn. Họ được lựa chọn trong số hàng trăm, theo tài năng và khả năng của mình."

Người đàn ông giới thiệu năm người một cách lịch sự với cô gái cao, nhưng cô hầu như không quan tâm lời nói cử người đàn ông mà quan sát năm ứng cử viên khi người đàn ông nói.

Người đầu tiên...khá cao nhưng khuôn mặt...Eww..bỏ qua. Thứ hai...một anh chàng...bỏ qua. Thứ ba nhìn không tệ, nhưng phẳng ngực ..bỏ qua. Thứ năm...một anh chàng nữa? BỎ QUA! Jeezzzz. Họ không thể tìm thấy một cô gái có vẻ tốt, khuôn mặt và ngoại hình hấp dẫn?. Nếu 1/5 người không làm việc cho cô, cô sẽ phải trờ thêm tháng nữa. Được rồi, người thứ năm....Woah. Cô ấy dễ thương.

Cô gái cao không thể dời mắt khỏi người thứ năm,. một người có vẻ mặt cực kì nghiêm túc. Tóc dài mượt, đôi mắt nai xinh đẹp, đôi môi hấp dẫn và quan trọng nhất các đường cong của cô ấy tuyệt vời. Cô gái cao nước nuốt bọt và chỉ vào ứng viên thứ năm ngay lập tức, làm gián đoạn người đàn ông còn đang giới thiệu.

" Cô gái đó, tôi chọn cô gái ở đó.". Cô nói lớn

" Oh, Sooyoung ssi, bạn có đôi mắt tuyệt vời. Trong số năm người thì cô ấy là người tốt nhất và cô ấy là người duy nhất chịu được những phương pháp làm việc khắc nghiệt của bạn."

Người đàn ông nói ra mà không biết mình vừa nói những gì 

"Phương pháp là việc khắc nghiệt của tôi ? Bạn có muốn tìm một công việc mới?"

Sooyoung đứng dậy và kéo cà vạt người đàn ông khiến anh ta nghẹt thở.

" T...Tôi vô cùng xin lỗi. T...Tôi không cố ý...."

Người đàn ông vội vã cầu xin cô gái cao và kéo cô gái mắt nai lại gần.

"C...Cô ấy là Im Yoona"

"Im Yoona ?"

Sooyoung buông người đàn ông và đi về phía cô gái, cảm thấy khuôn mặt cô gái và thậm chí cô ấy còn không nhúc nhích.Trong thực tế không có sự thay đổi về biểu hiện của cô gái ấy đối với sự tiếp xúc giưã da của cô gái cao hơn.

" Bạn có vẻ sợ hãi, Im Yoona..."

" Tôi sẽ có mặt tại chỗ của bạn mãi mãi, Master" Không một sự thay đổi trong biểu hiện, cô gái vẫn nhìn thẳng và nói đều đều.

" Master? Tôi thích cách gọi của bạn" Sooyoung cười và cô tiếp tục cảm nhận làn da mịn màng của cô gái khi quay sang đối mặt với người đàn ông.

" Tôi sẽ thuê cô gái này, lấy số tiền còn lại và đi khỏi tầm nhìn của tôi ngay bây giờ"

Sau khi tất cả đi hết cô gái cao hơn vẫn còn tiếp tục sờ vào làn da của cô gái mắt nai và cảm nhận nó.

"Mình đã nên nhận thấy điều nay ngay khi chạm vào cô ấy mà không nhận lại một phản ứng nào.." 

Sooyoung thở dài, quay bút trên tay mình.

" Cô ấy là một người rất giỏi, làm tất cả công việc thật hoàn hảo."

Ngay sau đó có một tiếng gõ cửa. Cánh cử mở ra và cô gái mắt nai bước vào với tập tài liệu trên tay.

" Master, tôi đã làm xong công việc được giao"

Cô gái mắt nai tiếp cận cô gái cao và đặt tập tin lên bàn một cách nhẹ nhàng trước khi đứng thẳng và đợi một chỉ thị tiếp theo.

" Im Yoona, Tại sao anh lại....vô cảm và...vô cảm ?"

Sooyoung đứng lên và trèo lên bàn của mình, kẹp cô gái mắt nai giữa hai chân của mình. Cô đặt tay lên phía sau đầu cô gái và kéo cô gái lại gần, chỉ để lại nửa cm giữa khuôn mặt họ. Tuy nhiên, biểu hiện của cô gái vẫn không thay đổi.

" Tại sao?"

" Đó là việc cá nhân, Master. Tôi tin rằng mình không cần nói bất cứ điều gì mà không liên quan đến công việc" Yoona lách mình ra khỏi Sooyoung

" Jeezzzzz"

Sooyoung rõ ràng là rất tức giận và trong cơn giận cô đã tát vào mặt Yoona, cô thấy hối hận khi nhìn thấy khóe miệng chảy máu của cô gái, nhưng cô không nói gì về nó.

" Hãy ra khỏi tầm nhìn của tôi! "

" Vâng, Master" Cô gái cúi trào và bước đi

Sooyoung tự gõ vào trán của mình rồi nhấn một nút trên bộ tiếp nhận của mình. " Y tá, đến chăm sóc cho Yoona..."

" Vâng, thưa cô chủ" Người phụ nữ bên kia trả lời rồi kết thúc.

" Bốn tháng rồi và cô ấy vẫn như vậy.......thật là khó chịu, nhưng thật sự cô ấy làm việc rất tốt."

Sooyoung thở dài và lướt tay qua tập tài liệu đã được sắp xếp gọn gàng và được thực hiện nhanh chóng.

Chap 2:Cô gái cảm thấy không có gì.

 " Yoona ssi...Điều gì đã xảy ra? "

Y tá bôi thuốc lên vết cắt trên trán Yoona và trên môi cô ấy. Trong bốn tháng cô đã thường xuyên chăm sóc cho Yoona chỉ vì Sooyoung đánh cô ấy. Tuy nhiên, không ai biết lí do vì sao. Tất cả mọi người đều biết Yoona làm rất tốt công việc của mình và vì thế việc cô ấy bị trừng phạt do công việc là không thể nào.

Y tá thở dài và cố đặt thuốc vào chỗ vết cắt của Yoona, nhưng Yoona ngăn cô lại và đi ra khỏi phòng mà không nói một lời. Tiếng chuông trong túi rung lên " Vâng, Master" Yoona đứng bên Sooyoung, người đang ngồi trên chiếc ghế bành trong phòng khách.

Bằng một cái búng tay của mình, một người đàn ông xuất hiện đằng sau cây cột với một bộ dồng phục hầu gái đặc sắc trên tay. Yoona cảm thấy có chuyện không hay xảy ra, nhưng cô không nói gì. 

" Mặc nó, vì cô gọi tôi là Master nên chúng ta phải thống nhất từ nay trở đi "

Sooyoung cười tự mãn đòng thời báo hiệu cho người đàn ông mang bộ đồng phục lại gần.

" Master xin lỗi, nhưng tôi từ chối" Yoona nhìn vào không khí một lần nữa.

" Đó là mệnh lệnh, cô không nghe lời Master của mình? như vậy là không tốt, cô biết chứ Yoona"

Sooyoung cau mày khi cô dừng chơi đùa với cái máy cắt giấy trên tay.

" Hãy vào trong thay đò, ngay bây giờ."

Yoona nhìn vào Sooyoung một chút sau đó là bộ đồng phục trueocs khi lấy nó từ phía người đàn ông và bỏ đi. Dần dần, cô cởi áo và quần của mình để mặc bộ đồng phục hầu gái. Nửa ngực của cô có thể nhìn thấy và không có gì ngoài những miếng vải mỏng. Bụng của cô hoàn toàn tiếp xúa với không khí. Nó giống như cô đang mặc một bộ đò bơi ngay bây giờ. Hay đúng hơn, bộ bikini. Trong khi mặc bộ trang phục xấu hổ, Yoona đi ra ngoài như bình thường với khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc.

Người đàn ông lúc nãy cầm bộ đồng phục bắt đầu nhìn chằm chằm Yoona khi cô bước vào và thậm chí anh ta bắt đầu chảy máu mũi, anh ta đã sớm ngất đi, nhưng Sooyoung không hề quan tâm đến anh ta. Sự chú ý của cô giờ là Yoona. Cô muốn kiểm tra xem liệu cô gái này có cảm thấy xấu hổ về việc này? Nếu Yoona có phản ứng, cho thấy cô ấy còn có cảm xúc, nhưng không, Yoona không hề tỏ ra điều gì.

" Cô không thấy xấu hổ?"

Sooyoung hỏi, kiểm tra cô gái. Yoona vẫn không có cảm xúc gì, mặc dì Sooyoung đang vẽ những vòng tròn trên bụng Yoona, tiếp xúc với da cô ấy.

" Ngiêm túc đi, cô đang gây phiền nhiễu với tôi bằng khuon mặt vô cảm của mình. Bạn có thể ít nhất là cười, đỏ mặt hay khóc như những con người bình thường không ? Hay bạn không phải một con người?"

" Tôi là một con người, Master"

Cô gái trả lời bằng một giọng đều đều khi cô đặt tay lên tay của Sooyoung và kéo nó ra khỏi bụng mình.....Chờ đợi...cô ấy kéo tay mình đi... Sooyoung nhướn mày khi nghĩ về điều đó. Và cô ấy  có một chút cảm xúc nào đó, nhưng tại sao mình lại không thấy nó?

" Tại sao lại kéo tai tôi đi Yoona ?"

" Tôi tin rằng đó là một hành vi không thchs hợp và tôi từ chối nó."

Được rồi, chắc chắn cô ấy là một con robot chết tiệt.

Sooyoung thu bàn tay mình lại ngay lập tức.

"Tôi dang muốn đến văn phòng, thay bộ đồ đó đi, tôi chỉ muốn chơi trò ăn mặc với cô."

Sooyoung thở dài, đứng dậy và trở về văn phòng của mình. Yoona chào co trước khi trở về phòng mình và thay bộ đồ bình thường, trước khi đến phòng Sooyoung và chờ lệnh bên ngoài. Sooyoung xuất hiện ngay sau đó, với quần áo công sở và ra khỏi nhà. Yoona lái xe và Sooyoung ngồi ở phía sau nhìn chằm chằm Yoona thông qua kính chiếu hậu, vẫn là khuôn mặt vô cảm, Sooyoung không thể không thở dài.

" Có chuyện gì sao, Master?" Yoona hỏi sau khi nghe tiếng thở dài.

" Có ! huôn mặt vô cảm của bạn chính là vấn đề đó! Sao bạn không thể hiện cảm xúc giống mọi người? Cô không cảm thấy gì sao ?" Sooyoung bùng nổ ngay lập tức.

" Tôi không cảm thấy gì"

Mặc dù cô ấy có vẻ đơn điệu như thường lệ, nhưng Sooyoung có thể thấy một nỗi buồn trong câu nói đó. Sooyoung tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Yoona và không hiểu vì sao cô thấy nhói trong tim. Câu nói này tiếp tục nhắc nhở cô,  câu nói mà làm cho khuôn mặt Yoona có vẻ trở nên nghiêm trọng.

" Cô đã có một quá khứ khủng khiếp ?"

Sooyoung hỏi, lần đầu tiên Sooyoung có vẻ tốt và nhẹ nhàng. Nhưng Yoona không trả lời. Và sự im lặng bao trùm để thay cho câu trả lời . Sooyoung lại thở dài.

" Đừng để tâm trí ở chỗ khác, tập trung lái xe"

" Vâng, Master" 

Và không khí trong xe chìm vào yên tĩnh.

Chap 3: Cô gái không phàn nàn.

" Có phải cô chủ của chúng ta lại đánh Yoona ssi....?...Có một vết cắt trên trán và một vết trên môi cô ấy ..."

" Tôi không biết là vì sao cô ây lại chịu đựng tất cả?...Bị đánh và bị lạm dụng?"

Một số nhân viên trong công ty đang tập trung lại một chỗ và bàn tán về cô gái vô cảm sau khi nhìn thấy vết cắt trên trán cô ấy. Họ nhìn thấy cô ấy đầu tiên vào bốn tháng trước khi cô đi vào cùng với sếp của mình.

Sooyoung giới thiệu cô là người trợ giúp cá nhân của mình và nếu mọi người có vấn đề gì có thể hỏi cô ấy. Và trong suốt bốn tháng, họ nhìn thấy hết vết bầm tím và vết cắt trên người cô gái, nhưng cô vẫn vẫn vô cảm và luôn đi theo sếp của họ.

Họ cũng tự hỏi, tại sao cô chủ luôn đánh Yoona trong khi cô ấy làm việc rất tốt ??? Một mình, cô có thể hoàn thành tốt công việc của họ trong vòng một ngày, hoàn toàn không có một sai lầm nào. Có lẽ Sooyoung có một ưu điểm duy nhất đó là không ghen tị với Yoona.

" Hãy ra khỏi tầm nhìn của tôi....tôi không muốn có một bức tượng trong văn phòng của mình"

Sooyoung thở dài, chỉ tay ra cửa. Sooyoung cũng không biết tại sao mình lại tát Yoona, khi tất cả những gì cô ấy làm là....đứng đó. Có lẽ cô ấy chỉ muốn xem cách Yoona phản ứng nhưng không, cô ấy không. " Hãy pha cho tôi một cốc cà phê."

" Vâng, Master"

Cô gái cúi đầu chào một cách lịch sự rồi bước ra khỏi văn phòng, đi đến một khu vức còn trống. Cô thấy mọi người đứng đó rất nhiều nhưng cô không nói gì. Lặng lẽ cô bắt đầu pha cà phê. Các nhân viên đứng xem như trông chờ món cà phê sẵn sàng, Yoona đổ cà phê vào cốc ch Sooyoung và để lại nơi đó vẫn còn khá nhiều cà phê. Họ nhìn theo Yoona, thấy cô ấy mở cửa và một tập tài liệu bay ra khỏi văn phòng đập chính xác vào trán cô gái rồi rơi xuống. Cô gái bắt tập tin một cách khéo léo rồi bước vào văn phòng mà không nói một lời.

" Boss đã quá lạm dụng cô ấy.." Một nhân viên nói khi cô thấy việc hình thành nên một vết cắt mới mà vết cắt trước đó chưa khỏi. " Tôi cảm thấy tiếc cho cô ấy".

" Cà phê có hương vị thật tuyệt " Một giọng nói vang lên ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. " C..Cái gì ???"

" Chúng tôi đang nói về việc Boss quá lạm dụng Yoona ssi mà bạn lại nói về hương vị của cà phê? Một người khác thở dài

" Nhưng nó thật sự rất ngon, ai đã làm nó?"

" Yoona ssi cô ấy vừa làm nó cho Boss"

" Nó thật sự rất tuyệt" Chàng trai giữ vững ý kiến của mình và nó làm cho mọi người tò mò về hương vị của cà phê.Họ đổ phần còn lại của cà phê vào cốc và lần lượt thử, và họ ngạc nhiên về hương vị của cà phê. " Phải không? Tôi đã nói nó rất tuyệt" Mọi người đều không thể chối cãi, nó thậm chí còn ngon hơn cả những loại cà phê đắt tiền khác.

" Tôi nhận thấy các bạn ở đây quá lâu. Tôi đề nghị các bạn quay trở lại làm việc của mình" Yoona xuất hiện bất ngờ, làm tts cả ngạc nhiên. Sooyoung có thể hỏi cô ấy liệu nhân viên của mình có làm việc chăm chỉ?.

"C...Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi sẽ trở lại công việc của mình sớm, xin lỗi." Mọi người bắt đầu cuống cuồng và không biết làm gì hơn. yoona cúi chào rồi xoay người sẵn sàng cho việc trở lại vị trí của mình.

" Yoona ssi..." Một người ở góc khuất gọi cô, và cô quay đầu " Cà phê của bạn rất ngon" Nhưng cô ấy bỏ đi mà không nói một lời. Mọi người thật không thể hiểu cô ấy không hề biểu lộ cảm xúc sau khi được khen và bị đánh.

"Im Yoona" 

Khi mọi người về chỗ của mình, họ nghe tiếng Boss của mình gọi Yoona. Yoona đã đi vào phòng ngay lập tức và xuất hiện ngay sau đó khi trên tay là một chồng tài liệu. Trong khi đứng Yoona đã sắp xếp các file gọn gàng và nhanh chóng làm xong tất cả các thủ tục. Chỉ trong thời gian ngắn Yoona đã làm xong hai công việc.

" C...Cô ấy thực sự tuyệt vời" Các nhân viên không thể không xem cô như một người chuyên nghiệp đối với các tập tài liệu. Mặc dù cô đang đứng , nhưng tất cả các công việc đề không hề ảnh hưởng đến cô. Trong khi các nhân viên đang bận rộn với việc dầu tiên của họ trong ngày Yoona đã hoàn thành xong chồng tài liệu của mình. Sau khi giải quyết xong tất cả tài liệu, Yoona gõ cửa và đi vào phòng một lần nữa.

" Nấu ăn cho tôi,Yoona. Tôi rất muốn ăn món mì Ý vào ngày hôm nay nhưng thức ăn của căng-tin quá kinh khủng" Sooyoung cười tự mãn khi nhìn vào tập tài liệu Yoona vừa mang vào.

" Vâng, Master" Yoona cúi chào rồi ra ngoài mà không nói thêm một lời nào nữa.

"C...Cái gì?????" Sooyoung đánh rơi tập tài liệu trong tay mình vì cô bị sock. Không phải vì việc Yoona sẽ nấu ăn cho cô ngay bây giờ mà vì họ đang ở văn phòng vì thế Yoona không thể nấu một bữa ăn cho cô. Nhưng Yoona chỉ làm nó như nó không phải là một điều lạ.

" Nghiêm túc....Tôi chỉ mong rằng cô sẽ phàn nàn là nó không thể thực hiện, Yoona" Sooyoung thở dài và đập trán của mình.

Chap 4: Cô gái đã quyên mất cách cười.

 Mọi người trong văn phòng không khỏi mất tập trung và nhìn chằm chằm vào văn phòng của Boss mình. Mùi thơm của thức ăn thật hấp dẫn và nó làm cho họ đói. Hai giờ trước, Yoona đi ra ngoài đột ngột sau khi mang tập tin vào cho Sooyoung. Họ đã nghĩ rằng cuối cùng Yoona không chịu được nữa và bỏ đi nhưng Yoona đã trở lại sau hai giờ với một cái xe đẩy với đầy thức ăn Ý, rất hấp dẫn.. Trong khi đó trong văn phòng, Sooyoung nhìn xe thức ăn, chết lặng.

".....Cô làm tất cả...????" Sooyoung hỏi

" Vâng, Master. Ngài đã yêu cầu tôi" Yoona trả lời khi cô vừ rút một tấm bảng có thể gập lại ở phía dưới xe đẩy, mở nó ra, đặt nó trong văn phòng. sau đó Yoona lấy một khăn trải bàn và đặt lên nó một cách khéo léo trước khi đưa từng món một lên bàn. " Hãy thưởng thức bữa ăn của ngài, Master"

"Nghiêm túc...Cô đang làm cho tôi điên lên. Sao cô không từ chối tôi một lần và phàn nàn về những điều tôi yêu cầu ban? Đó là những điều một con người hay làm."

Sooyoung thở dài và tiếp tục.

"BỐN THÁNG, Yoona. Nó đã được bốn tháng rồi nhưng cô vẫn như vậy. Cô thật sự không cảm thấy gì? Không nỗi buồn? Không hạnh phúc ? Không tức giận?"

" Tôi không có cảm xúc giống mọi người. Nếu không còn gì, tôi xin phếp ra ngoài" Yoona cúi chào, bước ra khỏi văn phòng và đóng cửa lại. Sooyoung không nói nên lời.

Tôi cảm thấy không có gì

Tôi không có cảm xúc giống mọi người.

Đơn giản nhưng đầy cảm xúc. Chỉ nghe những lời này Sooyoung bắt đầu có cảm giác Yoona cũng có cảm xúc.Nhưng cảm xúc bị nhốt đâu đó trong trái tim, nó được bộc lộ ra trong lời nói mặc dù vẫn còn đơn điệu, cô nói. 

Sooyoung nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn trong văn phòng mình. Bỗng Sooyoung nảy ra một ý tưởng, cô đút tay vào túi rồi nhấn một nút trên bộ điều khiển nhỏ.

" Có, Master" Yoona đến gần ngay như lập tức.

" Đóng cửa trước đã" Sooyoung nói và đứng lên từ chỗ ngồi của mình.

" Vâng. Master" Yoona làm theo ngay lập tức

" Lấy một chiếc ghế và ngồi xuống, ăn với tôi" Sooyoung kéo một chiếc ghế và ngồi xuống nhìn vào Yoona vẫn đang đứng đó không di chyển. " Tôi nói, lấy một chiếc ghế và ngồi xuống"

" Tôi không thể làm điều đó Master"

" ĐÓ LÀ LỆNH, SHITTT" Sooyoung rít tiếng nói của mình, cô ấy không la hét. Yoona nhìn chằm chằm vào Sooyoung trong một thời gian rồi cúi chào một lần nữa trước khi kéo một chiếc ghế ngồi xuống bàn. " Bây giờ, ăn"

" Hãy tha thứ cho tôi, Master" Yoona bắt đầu ăn thức ăn một cách lặng lẽ. Sooyoung không thể ngừng nhìn chằm chằm Yoona vào lúc đó. Sooyoung chưa bao giờ thấy Yoona ăn trước đó và cô ấy vẫn rất xinh đẹp khi cô ấy ăn. Đó có lẽ là lần đầu tiên cô nhìn thấy Yoona mở miệng rộng hơn so với bình thường. Cô biết rằng Yoona biết cô đang nhìn cô ấy, nhueng nhue thường lệ, cô ấy chọn cách im lặng.

" Nó rất ngon, Yoona. Cô làm rất tốt" Sooyoung cắn một miếng, hương vị thật tuyệt vời. Đó có lẽ là món ăn Ý ngon nhất cô từng nếm thử. Yoona vẫn không nói gì, cô vẫn tiếp tực ăn. Các món ăn tren bàn nhanh chóng được dọn sạch, chủ yếu là nhờ Yoona. Các món ăn thực sự rất tốt " Yoona hãy mỉm cười cho tôi"

Yoona nhìn Sooyoung với khuân mặt nghiêm túc của mình, không di chuyển 1 cm

" Tôi nói, mỉm cười với tôi, đo là một mệnh lệnh, Yoona."

Không giống như thuwowmgf lệ, Sooyoung nói với một âm thanh dịu dàng. Cô nghiêng người trên bàn, dự đoán một nụ cười xuất hiện trên mặt Yoona, nhưng nó không hề xuất hiện.

" Tôi không thể, Master"

"....Tại sao...???"

" Tôi đã quyên cách cười từ lâu" Cùng với đó, Yoona đứng dậy " Tôi xin phép" Yoona nhanh chóng làm sạch bàn và gập bàn một lần nữa trước khi đẩy xe ra ngoài biến mất khỏi tầm nhìn của Sooyoung.

Chap 5: Cô gái bắt đầu cảm thấy không có gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#soona