Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8

- Cảm ơn các vị đã cho chúng tôi tá túc ở đây. – Taeyeon lịch sự cúi đầu trước một người phụ nữ đứng tuổi với nét mặt nhân hậu.

- Xin đừng khách sáo, làng này tuy không giàu có nhưng luôn hiếu khách. – Bà Yang đáp lại bằng một cái gật đầu.

Trưởng làng Lee, một người đàn ông lớn tuổi nhưng vẫn giữ những nét phong sương, thân hình ông vạm vỡ đến mức có thể

làm các anh thanh niên ghen tị bước lên phòng khách, ông hỏi một cách thô lỗ.

- Khi nào các người có thể đi ?

- Appa, hãy cho họ ở lại, chiếc xe của họ bị hư , ngày mai chú Jae – người thợ sửa xe duy nhất của làng- mới về mà.

Lee Yoo Jin, con gái út của trưởng làng nài nỉ bằng một chất giọng dễ thương. Cô bé 13 tuổi, tóc cột “2 sừng”, khuôn mặt

trắng trẻo, cô bé biết rằng người bố sẽ không từ chối bất cứ điều gì nếu như cô làm vẻ mặt “cún con” như bây giờ.

- Đúng đấy appa.

Lee Ye Seul, con gái trưởng của ông Lee nói và nhìn bốn con người xui xẻo kia với một nụ cười thân thiện. Trưởng làng Lee

trầm ngâm, ông nói với một chất giọng miễn cưỡng:

- 4 người có thể ở lại, đến khi Jae quay về và chiếc xe được sửa.

Nói rồi trưởng làng Lee đi thẳng vào trong.

- Mọi người đi theo tôi. – Ji Sung , kĩ sư nông nghiệp và cũng là con rể tương lai của trưởng làng Lee một tay anh chỉ

đường cho mọi người, và một tay kia giúp Tiffany và Jessica mang theo mấy túi hành lí.

Khi mọi thứ đã đi vào ổn định, Taeyeon, Yuri được chia cùng phòng, Jessica , Tiffany ở phòng bên cạnh. Yuri ngả người xuống giường:

- Có vẻ như ngài trưởng làng không thích chúng ta.

- Uhm. Có vẻ thế, nhưng dường như ngoài trưởng làng Lee ra thì tất cả mọi người trong nhà đều rất hiền lành và thân

thiện. – Taeyeon nói trong khi duỗi hai cánh tay.

Taeyeon quay sang Yuri:

- Đi dạo ngắm cảnh chứ?

- Thôi đi, tớ thừa biết “máu nghề nghiệp” của cậu khi nghe tin về vụ “vampire” trong làng này rồi. Tớ muốn nghỉ ngơi

chứ không phải đi điều tra. Nếu thích thì cậu cứ rủ Nấm của cậu đấy. – Yuri ngáp ngáp.

- Aiiiiiii , cái tên này. – Taeyeon thốt lên trong khi vỗ cái “đét” lên lưng Yuri.

“Mình muốn đi ngắm cảnh mà , dù không thể phủ nhận là mình có chút tò mò về vampire, cái gì cũng có nguyên nhân của

nó thôi, không tự nhiên mà vampire xuất hiện trong làng này, liệu có gì uẩn khúc không? Mà Tiffany đâu rồi nhỉ?”

- Họ không có trong đó.

Tiếng nói của Yoo Jin làm Taeyeon giật mình khi đang mải ngó sang căn phòng bên cạnh. Taeyeon tròn mắt:

- Sao em biết?

- Họ đang sử dụng bể tắm nước nóng của gia đình em.

- Ah thế hả? Cảm ơn em .

- Unnie....

- Huh?

- Đây là lần đầu tiên Unnie đến đây phải không? Unnie muốn đi thăm quan không?...Em có thể làm hướng dẫn viên miễn phí.

Yoo Jin bẽn lẽn rồi kết thúc bởi một nụ cười tít mắt, nụ cười gợi cho Taeyeon đến đôi mắt cười hình trăng lưỡi liềm của

Tiffany, Taeyeon có thể chắc chắn rằng Yoo Jin và Tiffany, cả hai đều có thể mang lại niềm vui cho người khác bằng ánh mắt

của mình.

- Tất nhiên rồi.

Yoo Jin kéo tay Taeyeon ra phía sân sau, con bé hào hứng chỉ tay vào một chiếc xe đạp màu vàng.

- Em sẽ chở unnie bằng xe đạp của em.

- Không được đâu, như vậy kì lắm, chẳng khác gì unnie bắt nạt em.

- Vậy ........unnie chở em đi.

- ...Ok. Nhưng lâu lắm rồi unnie không dùng thứ này.

“Aaa....! Unnie coi chừng đâm vào ruộng kìa!” - Yoo Jin la lên, bất giác để khỏi ngã cô bé vòng tay và ôm chặt lấy Taeyeon .

- Yuri đi cùng chúng ta nữa, Jessi, cậu thấy Yuri thế nào? – Tiffany nháy mắt với Jessica.

- Tớ không rõ lắm. Tớ cũng chẳng hiểu sao khi Taeyeon đề nghị thì cái tên đó lại bật ra khỏi miệng tớ. – Jessica bình thản.

- Taeyeon đề nghị? – Tiffany ngạc nhiên.

- Ah không, ý tớ là Taeyeon đã rủ cả phòng. Yuri có vẻ như là một người cao ngạo,cậu biết đó, niềm kiêu hãnh cùa mình luôn thôi thúc việc đè bẹp những kẻ cao ngạo.

- Yuri có vẻ “player” nhưng thật ra cậu ấy rất chân thật. Yuri đã “tán tỉnh” cậu đúng không? – Tiffany hiểu rõ bạn mình,

chuyện đã xảy ra tương tự khi hai người còn học phổ thông, Jessi - “nàng công chúa băng giá” sẵn sàng “đóng băng” và đá văng tất cả những người muốn tiến tới với cô, nhưng sự lạnh lùng đó không phải ai cũng hiểu xuất phát từ việc Jessica luôn tôn thờ ,chỉ một tình yêu.

- Haizz. Thôi gạt chuyện này đi, còn cậu và Taeyeon đó. Cậu coi chừng Taeyeon của cậu?- Giọng Jessica có chút gì đó giận dỗi.

- Taeyeon làm sao? – Tiffany nhìn Jessica.

- Ah, không có gì, chỉ là cậu nên “giữ gìn” Taeyeon, người như cậu ấy dễ dàng bị người khác lấy mất đấy. – Jessica lắc đầu.

- Uhm.. Mình biết.

Tiffany thở dài. Jessica nhìn xung quanh rồi đột ngột dừng lại ở Tiffany, Jessica buông một câu hỏi lơ đãng:

- Tiff này, thật sự Yuri như cậu nói?

- Hôm đó khoảng mấy giờ tối, bác kể rõ hơn được không? - Taeyeon chăm chú hỏi bà Chuel Ji Hee – người đã xuất hiện trong bản tin.

- Tối hôm đó chồng tôi bị đau dạ dày, hơn tám giờ tối trong rừng rậm rạp tối đen như mực vậy, nhưng tôi vẫn cố đi vào

để hái lá cây diệp hạ châu, vì như thường lệ, cứ uống nước lá cây này là cơn đau của chồng tôi lại dứt. Tôi vừa mới đi vào

phía trong khu rừng thì thấy nghe thấy tiếng rì rào, tiến gần hơn một chút tôi thấy được cặp sừng của nó, dài và nhọn như

sừng của bò rừng vậy, tôi thấy nó ở đó, bộ lông dài và đen. Và chưa bao giờ tôi chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng đến

vậy, nó xé xác con mang và bắt đầu uống máu của nó, đến lúc này tôi không giữ nổi bình tĩnh nữa, tôi chạy bán sống bán

chết, về đến nhà tôi sợ đến mức ốm mấy ngày, giờ có cho vàng tôi cũng không quay lại nơi kinh dị đó. – Bà Chuel Ji Hee kể

một cách thành thật.

- Nó có cao lớn khoảng tầm bao nhiêu hả bác? – Taeyeon hỏi trong khi tay đang ghi chép lia lịa theo từn lời của người phụ nữ kia.

- Tôi không kịp để ý chính xác nữa, lúc đó “thần hồn nát thần tính” rồi , nhưng có thể nói là nó cao lớn.

- Cao lớn? Vậy là bác thấy nó đứng , nó đứng bằng hai chân hay là động vật bốn chân ? – Taeyeon ngước lên nhìn.

- Tôi không dám chắc nữa, nhưng dáng của nó lớn, lúc đó tôi thấy nó cúi xuống, giống như tinh tinh khổng lồ vậy.

“Trong bản tin có nhắc đến “ma cà rồng” , nhưng ngoài hút việc hút máu ra con quái vật được miêu tả hoang dã hơn. Nó thực sự là một loài động vật sao?”

- Có lẽ con vật giống Thần Rừng.

- Thần Rừng? – Taeyeon hỏi với sự tò mò.

- Đúng vậy, thần Rừng là thần bảo hộ của làng chúng tôi , bố tôi thường kể ngày xưa những thợ săn đi lạc trong rừng

thường được thần rừng mà hiện thân là một con linh dương, mang thức ăn tới và giúp tìm đường ra. – Bà Chuel Ji Hee kể.

“Mọi chuyện có vẻ thú vị rồi đây? Rốt cuộc là người hay vật thì cũng đều nguy hiểm. Không hiểu sao mình có linh tính không được tốt về chuyện này. Mình có nên đi xem hiện trường ngay bây giờ không nhỉ?”

- Unnie....! – Yoo Jin nhõng nhẽo.

- Sao em? – Taeyeon quay sang cô bé.

- Unnie nói là đi dạo mà chỉ đi một chút rồi đòi đến đây. Gần tối rồi về thôi unnie.- Cô bé ngúng nguẩy.

- Để unnie xem thử...- Taeyeon cân nhắc, Taeyeon muốn đến ngay nơi bà Chuel Ji Hee bắt gặp con vật nhưng có lẽ tốt hơn là nên đưa Yoo Jin về, ít nhất là vì sự an toàn của cô bé – Được rồi, chúng ta về .

Taeyeon mỉm cười nhìn Yoo Jin.

- Mong mọi người đừng khách sáo.- Bà Yang nhẹ nhàng sắp đũa.

- Vâng bọn cháu xin cảm ơn, làm phiền mọi người quá. – Cả bốn người cúi thấp đầu.

- Ngày mai khi Jae trở về các người có thể đi được rồi. – Trưởng làng Lee nói với một tông giọng trầm.

- Vâng, ngay khi chiếc xe sửa xong bọn cháu sẽ đi. – Taeyeon cúi đầu bối rối.

- Appa, nếu thế thì Tae unnie phải về sớm sao. - Yoo Jin nói như muốn khóc.

- Bố đã nói rồi.

Trưởng làng Lee vẫn lạnh lùng. Ba người còn lại của gia đình trưởng làng nhìn nhóm bốn người Taeny Yulsic bằng ánh mắt thông cảm.

- Trưởng làng ! Trưởng làng, chuyện lớn xảy ra rồi, mấy người thợ săn phát hiện xác trưởng họ Go bên bìa rừng. Ông đi coi ngay đi. – Trưởng họ Ha kêu to, ông chạy thẳng vào trong nhà trưởng làng Lee.

- Sao lại thế? - Trưởng làng Lee buông đũa, mặt ông đỏ gắt.

- Nó ....nó đã giết ông ấy, người ta thấy những túm lông. – Trưởng họ Ha trở nên lắp bắp với khuôn mặt thất sắc.

Mặc vội tấm áo choàng, trưởng làng Lee và con rể Ji Sung vội chạy theo trưởng họ Ha. Yuri nhìn Taeyeon, không cần nói cả

hai đều hiểu ý nhau, rời bàn ăn, hai người cũng chạy theo trường làng Lee đến hiện trường, họ không quên dặn hai cô gái

còn lại:

- Hai cậu, ở lại với bác Yang.

Gạt đám đông dân làng hiếu kì ở bìa rừng ra, trưởng làng Lee bàng hoàng khi nhìn thấy xác Go Doo Shim nằm đè trên đống

lá khô, im lìm một cách ghê rợn, , các cơ phía tay co quắp lại một cách kì dị trong khi hai chân duỗi thẳng, và đặc biệt khuôn

mặt nhợt nhạt nhăn nhó, đôi môi thâm tím và hai mắt trợn to , giờ chỉ toàn lòng trắng cho thấy ông ta đã chết trong trạng

thái đau đớn và kinh hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top