Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 23 : BINH ĐOÀN MẶT ĐẤT

« Mỗi quốc gia có một quân đội riêng, mỗi con người cũng có một thế mạnh riêng »

Tốc độ di chuyển của Bạch ngày càng chậm lại, cậu cảm thấy thể lực và tinh lực đang ngày càng giảm đi thấy rõ.

« bốp »

Một cú đấm không khoan nhượng trúng vào phần ngực của Bạch làm cả người cậu đau điếng. Bảng điểm lóe sáng, điểm thứ 1 đã được ấn định. Đồng thời một trong những giác quan của Bạch đã bị tước mất. Khướu giác ! Thật may mắn bởi lẽ giác quan đó không mấy ảnh hưởng đến cuộc thi đấu.

« Làm sao cô ta có thể biết điểm chết ở đâu mà mới tung một đòn là có thể đánh trúng được. Đây là may mắn, hay là.... »

Chưa kịp nghĩ xong thì Bạch đã phải căng người tiếp tục đón đỡ những đòn tấn công mạnh mẽ từ phía đối thủ.

« bốp »

Một cú đá vào ngang xường không mạnh nhưng với gia tốc lớn làm cho Bạch phải đau đớn. Bảng điểm lại một lần nữa lóe sáng. Bạch lặng người, tất cả khán giả cũng kinh ngạc đến mức sững đi.

- Chuyện gì đang xảy ra thế này ? B kép ngạc nhiên tột độ

- Phần tử đá mang nước !!!! Tuyết Nương như hiểu ra vấn đề gì đó, lẩm nhẩm một mình.

- Là sao, giải thích giùm cái. B kép sốt ruột, ánh mắt đăm đăm nhìn về phía Bạch chứng tỏ cậu đang vô cùng lo lắng.

- Đầu tiên Tường Ngọc đã dùng linh lực của mình tạo một lớp đất đá để lấp đi một bộ phận của biển.

- Cái đó ai cũng thấy mà...

- Chính là nó, đó chính là cái bẫy mà cô ta đã giăng ra ngay từ đầu. Lớp đá tiếp xúc với mặt nước biển sẽ hút một lượng nước biển nhất định. Và với chiêu Thạch Trận, cô ta đã khéo léo thay đổi phần đất đá phía bên trên và phía tiếp xúc với mặt biển.

- Chính là lớp cát đã tạo thành bộ giáp trên người Bạch đó sao ?

- Đúng thế ! Cho nên ngay bây giờ cô ấy có thể nhìn thấy toàn bộ những Điểm Chết trên người Bạch.

Tường Thạch mỉm cười

- Không hổ danh là người có trí thông minh tuyệt đỉnh, chỉ trong giây lát mà có thể suy đoán chính xác được mọi thứ ! Tôi phải đánh giá cô lại rồi đấy Tuyết Nương !

- Vậy là những suy luận đó hoàn toàn đúng sao ? B kép hỏi

- Ừm ! Xem ra trận này Bạch không còn chút cơ hội nào nữa rồi

-

Một nơi khác của G.O.S.F

Hai thanh niên mặc chiếc ao cổ cao, trên vai là dấu ấn đặt trưng của binh đoàn mặt đất, thoáng nhìn khá giống nhau chỉ có chút khác biệt về màu sắc. Cậu thanh niên mặc chiếc áo màu xanh da trời nhạt lên tiếng:

- Lục Vũ, cậu thấy thế nào, liệu tên nhóc đó có thể thắng không?

Cậu thanh niên áo xanh vẫn giữ cái nhìn trầm tĩnh, gương mặt thanh thản như mặt hồ. Cất giọng nhẹ nhàng.

- Cậu ta sẽ thắng thôi!

- Cậu tin vào lời tiên tri đó à?

- Hừ! Tôi không tin vào lời tiên tri nào cả, vả lại lời tiên tri đâu có nói cậu ta sẽ thắng trong trận đấu này chứ. Trưởng binh đoàn Lam Thiên.

- Cậu ta đang ở thế yếu! Nếu là tôi, chỉ trong 2 đòn là có thể hạ gục cậu ta!

- Chưa chắc!

Lam Thiên giật mình với câu trả lời của người đồng đội đã kề vai sát cánh với cậu hơn 2 năm nay. Cậu định tiếp tục hỏi nguyên do, nhưng nhìn khuôn mặt tự tin của Lục Vũ, cậu biết có nói thêm gì cũng vậy mà thôi. Đôi mắt thanh tú ánh lên tia nhìn tức giận, LamThiên quay sang hối thúc Tử Không.

- Vẫn chưa xong sao, trận đấu sắp chấm dứt rồi, chúng ta không duy trì được lâu hơn nữa đâu.

Tử Không, Trưởng binh đoàn Kết giới , đang rất chuyên tâm với pháp thuật của mình, không thể trả lời câu hỏi của Lam Thiên.

- Xin Thiên trưởng nhẫn nại thêm chút nữa. Kết giới này không phải tầm thường! Người nữ phụ tá đứng cạnh bên hồi đáp.

- Ta biết là nó không bình thường nên mới xin Thượng cấp phái Không trưởng đến để giúp đỡ, không phải cậu ta được mệnh danh là Phá giới đại sư sao?

- Dạ! Thưa Thiên trưởng, đối với Ngài Tử Không, không có kết giới nào là không phá được! Cô gái đã có chút bất mãn, đối với cô, ai xem thường đội trưởng của mình thì người đó không đáng được tôn kính, bởi vì cô biết rằng tài năng của đội trưởng mình là thực, và có thể nói toàn binh đoàn mặt đất, chắc chắn không có ai có thể vượt qua được.

- Cô!

- Thôi cãi nhau đi, xem kìa! Lục Vũ lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng.

Cả ba đưa mắt nhìn vào khối cầu phép thuật trên tay Tử Không. Đúng là một pháp thuật cực kỳ tinh tế, bên trong luồng linh lực bạc là tầng tầng lớp lớp những khối linh lực hình thù kỳ lạ.

Phép Thuật kết giới, nói đơn giản là tạo một lớp linh lực có thể làm triệt tiêu hoặc ngăn chặn những pháp thuật khác xuyên qua, có thể xem nó như một bức tường khép kín. Để phá vỡ nó, phải xác định được số phân tầng của linh lực kết giới, phải tìm được chìa khóa thích hợp tức là kết cấu của tầng kết giới để phá vỡ liên kết giữa các phân tử linh lực, tách rời chúng ra.

Hai dòng mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt của Tử Không, khuôn mặt nghiêm nghị bắt đầu giãn ra, cậu nở nụ cười nhẹ. Rốt cuộc thì cũng đã xong.

Cả người Bạch đầy vết thương, hiện giờ cậu đang bị dẫn trước 2 điểm. Cứ thế này cậu sẽ nhanh chóng thua trận mà thôi. Không ngờ chiêu Sa Giáp của Tường Ngọc lại hữu dụng đến thế, chẳng trách cô ta đã không tiếc linh lực lấp nguyên cả một phần bờ biển.

Tuy không thể suy luận được như Tuyết Nương, nhưng Bạch cũng mơ hồ đoán ra được thủ thuật của Tường Ngọc.

- Đồ ngốc, sao cứ phải chần chờ như vậy chứ, không phải ta đã nói là không dùng chiêu đó thì không thể nào thắng được mà sao đồ ngốc cậu không nghe chứ! Tiểu Hồ như muốn phát điên vì người chủ vừa ngốc vừa hiền lành của mình.

- Nhưng chiêu này uy lực quá mạnh, tôi sợ....!

- Sẽ không sao đâu! Ta tin chắc cô gái đó có thể chịu được.

- Thôi được rồi!

Trong chốc lát luồng linh lực bao quanh Bạch biến đổi mạnh mẽ, sắc đỏ lan tỏa ngày càng đậm.

- Đây là.............? Tường Thạch lắp bắp, thoáng nhìn sang bên cạnh để chờ đợi một lời giải thích, nhưng dường như cô gái thông minh tuyệt đỉnh đứng cạnh bên cũng chẳng thể lý giải nỗi, bằng chứng là cô ấy cũng đang sững người ra vì ngạc nhiên.

- Đây là Linh Lực Song Song! Câu trả lời của Thầy giáo chủ nhiệm Trần Tùng càng làm tăng sự tò mò của đám học trò.

- Có một số người, ngoài luồng linh lực tự nhiên , còn có thể tự mình khơi thông một số luồng linh lực khác tìềm ẩn trong nội tại. Tuy nhiên, để làm được điều đó là vô cùng khó khăn, cần có những điều kiện đặc biệt nhất định, luồng Linh Lực Song Song đó có nhiều thuộc tính khác nhau và tuyệt nhiên rất khó điều khiển. Cậu ta đã khơi dậy được luồng linh lực này từ trước khi đấu với trò B Kép, đó là lý do tại sao đòn đánh quyết định của em ấy lại không có hiệu quả.

Linh lực đỏ tập trung bao quanh khiên mai rùa, ánh sáng lóe lên và trong chớp mắt Khiên mai rùa biến đổi.

- Đó là...........!

Yêu Nhãn của Ngô Công chợt lóe lên ánh sáng xanh, khiến ông phải ngay lập tức vận dụng tinh lực để khống chế nó và đưa nó trở lại trạng thái bình thường.

"Yêu Nhãn đang rất phấn khích.....!"

Những thứ vũ khí đặc biệt có linh tính khi cảm nhận được nhau sẽ phá ra những luồng xung lực kích thích lẫn nhau. Đó là lý do khi Vô Vi cung xuất hiện, đôi mắt Yêu Nhãn của Ngô Công lại phản ứng mạnh đến thế. Điều đó vượt ngoài sự dự đoán của vị hiệu trưởng này, khiến ông vô cùng ngạc nhiên.

- Đáng mong đợi đây.... Ha ha ha

Ánh mắt của Tường Ngọc thoáng chút ngạc nhiên, xong dường như cái suy nghĩ coi thường Bạch vẫn chưa đứt hẳn, cô vận linh lực, đứng đó chờ xem liệu đòn tấn công tiếp theo của cậu ta mạnh đến cỡ nào. Khi nào Sa Giáp còn trên cơ thể cậu ta thì cơ hội thắng của Tường Ngọc là 90%...

- Vô Vi Nhất tiễn – Phá Thiên!

luồng linh lực mạnh mẽ bao trùm lấy mũi tên, lao nhanh vun vút về phía Tường Ngọc, sức ép từ luồng sức mạnh đó khiến cho mặt đất rung chuyển.

- Thạch Hóa!

Đôi tay của Ngọc trong khoảnh khắc biến đổi màu sắc thành một khối tinh thạch kết tinh màu nâu sẫm, cô né người bắt lấy mũi tên đang lao với tốc độ kinh hoàng.

- Công chúa sao thế, chẳng phải đó là phép thuật phòng ngự vô cùng vững chắc sao?

- Đúng vậy! Nhìn công chúa như rất đau đớn!

- Chẳng lẽ là!....

Nhóm người cổ vũ Công chúa đá – Tường Ngọc ra sức bàn luận, nhưng cho dù họ có được trí thông minh tuyệt đỉnh cũng không thể nào đoán ra được, bởi vì nguyên nhân chính là ở luồng linh lực đỏ đó.

Linh lực đỏ được kích hoạt bởi chìa khóa " Khổ" – tượng trưng của sự đau đớn và thống khổ, nên bản thân nó đã mang tính chất "gây tổn thương" cho đối thủ, đối thủ càng phòng thủ mạnh mẽ bấy nhiêu thì sẽ càng cảm nhận được sự Đau đớn bấy nhiêu.....

- A.....A...A....

Tường Ngọc hét lên, dùng hết sức thay đổi quỹ đạo bay của Phá Thiên,

- Vô Vi nhị tiễn – Xuyên Không Phi vũ!

Mũi tên thứ hai lao ra như vũ bão, hướng thẳng lên bầu trời.

- Cái gì thế kia, tấn công kiểu đó thì có mà đi ăn cám! B kép chống cằm ngáp dài, cậu chỉ thích những trận chiến gay cấn, xáp lá cà, chứ không phải như thế này

- Chờ một chút nữa, cậu sẽ thấy được khả năng thật sự của Trường Bạch. Tuyết Nương mỉm cười nhẹ.

Người duy nhất cảm thấy vô cùng căng thẳng ở đây chính là Tường Thạch, có thế nào cậu cũng không thể tin được một người như Bạch lại có thể mạnh đến thế, từ lúc thấy cậu ta có thể tự do điều khiển luồng linh lực song song thì sự lạc quan tin tưởng vào chiến thắng của cô em gái cũng dần dần lung lay....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top