Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 30: CHÌA KHOÁ THỨ BA

Thanh Y lật vài trang sách, rồi cười nhẹ, đưa bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bề mặt của một trang sách, rồi kéo dòng chữ trong đó ra. Đó là một loại văn tự vô cùng kỳ lạ.

- Thuỷ thuật! Bàn tay thuỷ quái!

Hai dòng văn tự bay đến bên Tam Luân, ánh lên một tia sáng rồi từ đó, bàn tay nhớp nháp của loài quái vật biển nhô ra, chộp lấy Tam Luân.

Bàn tay thuỷ quái là một phép thuật có tính trói buộc cao, nó làm cho Khối Cầu đen giảm tốc độ lăn, và dần dần dừng lại.

- Làm tốt lắm! Giờ đến lượt tôi! Diệu Yến lên tiếng.

Toàn thân cô phát ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, chứng tỏ đang tập trung để huy động lượng linh lực vô cùng lớn.

- Kim thuật! Trảm yêu kiếm!

Một biểu tượng phép thuật bạc vô cùng lớn xuất hiện từ trên không trung.

- Vẫn chưa đủ! Ngô Công lắc đầu, mồ hôi vịn ra vì căng thẳng. Ông biết rõ đòn tấn công của Diệu Yến mạnh mẽ đến cỡ nào. Nhưng con thú này không phải là một linh hồn yêu bình thường. Mà nó là Yêu Thánh thú.

Từ biểu tượng pháp thuật, một thanh kiếm to bản màu đen tuyền bay ra, cắm thẳng vào người Tam Luân.

Trảm Yêu Kiếm là một trong những thanh kiếm huyền thoại được rèn từ máu của trăm loại yêu quái, khi tấn công yêu uy lực của nó tăng thêm bốn lần. Thanh kiếm va chạm vào lớp võ gai của Tam Luân "keng" một tiếng rồi bay ngược trở lại.

- Quá chắc chắn! Diệu Yến thốt lên. Tổng tư lệnh ông có cách nào không?

- Thuật của tôi không cách nào phá được lớp phòng thủ đó. Tổng Tư lệnh lắc đầu ngao ngán.

Mặt đất rung lên từng hồi, quả cầu đen gai góc lại bắt đầu lăn. Bàn tay thuỷ quái không còn đủ sức giữ nó lại nữa.

- Chính những vết đỏ trên người nó là vấn đề. Ngô Công giải thích.

- Có người nào đó có thể đánh xuyên lớp phòng thủ này sao..... Diệu Yến kinh hãi.

- Đừng nhiều chuyện nữa, mau tập trung hạ nó. Thanh Y cau có. Quyển sách trên tay cô đang khép hờ.

- Thuỷ thuật! Axit ăn mòn!

Không trung xuất hiện hai biểu tượng phép thuật, một màu xanh lam, một màu xanh lá, rồi cả hai tiến lại chồng lên nhau, một luồng sáng ánh lên, từ đó một loại dung dịch nhầy nhụa tuôn ra. Sự tàn phá của Tam Luân là đáng kể, nhưng nếu so sánh với loại dung dịch này thì cũng không hơn kém là bao nhiêu. Mặt đất bị tróc lên, cây cỏ thì khô cháy tan biến.

- Cô làm gì vậy? Diệu Âm không kịp phản ứng khi Tam Luân bắt đầu mang loại dung dịch đó tiến lại gần đoàn người.

Không gian phong ấn vỡ nát gần một nữa, chỉ trong một khoảng thời gian nữa thôi, Tam Luân sẽ tới được Địa ngục, và lúc đó, mức độ tàn phá của nó thì không ai cản được nữa.

- Không thuật! Kết giới trắng. Tổng tư lệnh tạo nên một lớp kết giới, nhằm làm chậm tốc độ lăn như vũ bão của khối cầu.

- Chúng ta đành phải dùng phép đó thôi. Ngô Công thu lại Yêu Nhãn, ngưng thần nói.

- Nhưng như thế mọi việc ở trường sẽ thế nào? Diệu Âm lo lắng.

- Mọi việc sẽ có người lo! Ta đã báo cáo lên hội đồng rồi, họ sẽ cử người đến tạm thời thay thế chúng ta.

- Sư phụ Ngô Công hiệu trưởng đang nói gì thế ạ? Phục Thánh từ nãy giờ im lặng nhưng không thể kiềm thêm sự tò mò của mình nữa.

- Chúng ta phải sử dụng Ngũ Đỉnh Ấn. Hy vọng có thể phong ấn con Yêu thánh thú này lại.

- Nhưng phép thuật này đòi hỏi phải duy trì lâu dài... mọi người sẽ....

- Đúng vậy! Chúng ta sẽ phải trở thành vật chủ để phong ấn được thi triển. Tổng Tư Lệnh thoáng nét buồn.

- Sư Phụ.....

- Phục Thánh.... Cậu vẫn có thể cứu sư phụ mình, nếu như cậu thay chúng ta đi tìm Ngũ Luân Thạch, dùng nó thay thế cho chúng ta.

- Ngũ Luân Thạch, nó ở đâu? Con sẽ đi tìm ngay.

- Ngũ Luân Thạch là năm hòn đá quý chỉ tìm thấy ở Mông Lung địa quốc. Con hãy về trường, triệu tập những người này, cùng nhau đi tìm chúng. Ta tin ở con. Ngô Công mỉm cười hiền từ.

- Mông Lung địa quốc? Phục Thánh ngớ người ra.

- Đừng lo đệ tử ngốc, hãy làm như lời hiệu trưởng nói, còn về phần Mông Lung địa quốc, con hãy dùng thẻ này.

Đấy là thẻ vào không gian của Tổng Tư lệnh, thứ duy nhất liên thông Địa Ngục và vùng đất ấy. Phục Thánh nhận lấy thẻ, đồng thời cảm nhận được một luồng linh lực truyền vào cơ thể mình vô cùng mạnh mẽ.

- Sư phụ.....!

- Hãy cẩn thận! Đi ngay đi!

Quả thật là không còn nhiều thời gian nữa, nếu 5 người họ không thi triển phép thuật tối cường để phong ấn con yêu thánh thú này không sớm thì muộn Địa ngục sẽ sụp đô dưới sự tàn phá của nó.

Phục Thánh vừa rời đi, ngay lập tức ngũ đại pháp sư thi triển phép phong ấn.

- Ngũ hành thuật! Ngũ đỉnh ấn!

Năm luồng linh lực với năm màu sắc khác nhau toả ra, bao trùm lấy thân thể của năm vị pháp sư, mỗi người tự biến mình thành một trụ phong ấn phép thuật, nhanh chóng dịch chuyển bao quanh lấy Huyền Vũ Tam luân. Trợ giúp họ là phép Dịch chuyển không gian của Tổng tư lệnh, do đó, dù con Thánh thú có di chuyển nhanh thế nào thì cũng không thể thoát được.

Tất cả đã vào vị trí, Ngô Công là trung tâm, từ thân người ông hai tia sáng linh lực một màu đỏ, một màu xanh kết nối với Diệu Âm và Thanh Y. Rồi hai người đó cũng kết nối ngược lại và truyền linh lực tới chỗ Tổng tư lệnh cùng Diệu Yến. Trong phút chốc một hình tròn được thiết lập, nhốt Tam Luân vào giữa. Quả cầu dừng chuyển động, năm người một lần nữa nhắm mắt, vận hết tinh lực, cả năm kết nối với nhau thành hình một ngôi sao năm cánh, đồng thời cả thân người bọn họ dần dần bị lớp linh lực kết tinh, biến thành năm khối pha lê trong suốt.

Trong bụng của Diễn Hồn,

- Chết tiệt! Không thể làm nó suy suyễ̉n chút nào! Tay Bạch rướm máu vì đã cố gắng quá nhiều.

- Dừng lại đi! Đừng cố nữa, tôi sẽ tìm cách khác! Diễn Hồn cảm thấy xót xa khi thấy vì mình mà Bạch phải hy sinh nhiều đến mức đó. Phong ấn này là loại phong ấn chắc chắn nhất, nó được kết hợp từ linh lực của Yêu Thánh Thú và Thần linh. Cậu không phá được thì cũng là chuyện bình thường thôi mà!

- Phong ấn kết hợp à? Mắt Bạch sáng lên, cậu đã đọc về loại phong ấn này trong một quyển sách. Triệu tập thẻ thư viện! Bạch đọc nhanh chú ngữ, ngay sau đó xuất hiện trên tay cậu là chiếc thẻ thư viện hình dạng kỳ lạ. Chờ tôi một chút.

Bạch bước vào không gian thứ không của mình, và bắt đầu tìm kiếm quyển sách về phong ấn.

- Chủ nhân! Người có việc gì cần tôi giúp đỡ không?

- Nhân Xà đó à! Bạch kể tỉ mỉ chuyện trái tim của Diễn Hồn bị phong ấn, và nhờ Nhân Xà giúp đỡ.

- Thứ nhất, Phong ấn kết hợp chỉ phá vỡ được khi có sự kết hợp. Thứ hai là sự tương khắc của tinh lực, thứ ba là máu. Đây là quyển sách về loại phong ấn đó. Cậu đọc đi.

Đúng như những gì Nhân Xà nói, ngoài cách đó ra thì không còn cách nào khác nữa.

- Cám ơn cậu! Bạch mỉm cười.

- Không có gì thưa chủ nhân, ngài là chủ của không gian này, tức là chủ của tôi. Không cần phải cám ơn.

- Cậu không phải là tôi tớ. Cậu là bạn của tôi, nhớ lấy điều đó nhé Nhân Xà. Bạch mỉm cười dịu dàng rồi từ biệt Nhân Xà, trở lại không gian địa ngục.

- Tôi đã tìm ra cách rồi! Nhưng cần sự giúp đỡ của cậu Diễn Hồn à!

- Được! Làm gì cũng được!

Bạch trích vài giọt máu của mình rồi nói.

- Tôi cần máu của cậu để hoà vào máu của tôi, chỉ có sự kết hợp này mới có thể xuyên qua lớp phong ấn đó.

- Được!

Hai dòng máu của Diễn Hồn và Bạch hoà quyện vào nhau, kèm theo luồng linh lực đỏ có khả năng làm giảm sự kiên cố của lớp phong ấn. Bạch đọc chú ngữ, phát hoả công

Rầm!!!! Lớp võ bao ngoài của chiếc sừng vỡ vụn. Từ trong nó, một khối lập phương sáng như kim cương bay ra.

- Tim của tôi! Diễn Hồn vui mừng khôn xiết

Quả tim của Diễn Hồn phát là một luồng sáng chói loá, hàn gắn những mãnh vỡ của phong ấn, giúp nó trở lại nguyên hình là một chiếc chìa khoá trong suốt như thuỷ tinh.

- Đây là..... Bạch ngạc nhiên.

- Nó là chìa khoá Vô sắc của cậu! Diễm Hồn lại lên tiếng.

Bạch tiến tới, đưa tay chạm vào chiếc chìa khoá đang lơ lững trên không trung. Ngay giây phút ấy, một luồng linh lực từ chiếc chìa khoá ngay lập tức chạy vào người Bạch. Chiếc khiên mai rùa hiện ra, và như những lần trước, chìa khoá vô sắc hoá thành 1 mảnh gắn vào đó.

- Chìa khoá vô sắc còn gọi là Kiên Toả, nó mang lại cho chủ nhân sự phòng thủ kiên cố nhất. Chúc mừng cậu đã tìm được chiếc chìa khoá thứ ba.

Cùng lúc chiếcchìa khoá gắng kết vào khiên mai rùa, trên người Bạch xuất hiện mộtcảm giác kỳ lạ, như toàn bộ cơ thể bị bao bọc bởi một thứ gì đó.Nó như một lớp quần áo, song vô hình và không hề gây khó chịu.

- Cám ơn cậu đã giúp tôi tìm lại trái tim, từ nay tôi sẽ giúp cậu hết sức mình. Chủ nhân!

Mặt của Bạch đờ ra, mất mấy giây cậu mớihiểu được rằng Diễn Hồn đã đồng ý trở thành một Linh thú bảo vệcậu

- Cậu muốn ký hiệp ước với tôi à? Bạchhỏi lại.

- Đúng vậy! Chúng ta đã có duyên gặp nhautừ lâu rồi, nhưng tới hôm nay cậu mới đủ mạnh để tôi nhận làm chủ!

- Hì hì! Vậy thì tốt quá! Tiểu Hoả,Tiểu Xà, Tiểu Hồ mọi người có thêm bạn mới rồi nè!

Ba tia sáng chớp lên từ ấn chú trên ngườiBạch, ba linh thú xuất hiện với hình dạng tí hon, đồng loạt nhìn vềphía Bạch.

- Linh thú mới? Song thủ Long ngơ ngác.

- Chúng ta đang ở trong bụng của cậu ấy!Chào mọi người đi Tiểu Quy! Bạch vui mừng khôn xiết.

- Chào mọi người. Tôi là Diễn Hồn! Từ nayxin hãy giúp đỡ.

Bạch đang vui vẻ cười nói thì có mộtluồng sáng bao quanh lấycậu. Trong khoảnh khắc, cậu xuất hiện trước mặt của Tuyết Nương cùngB kép.

- Cậu vừa đi đâu thế? B kép chạy tới đácậu một cái rồi gặn hỏi.

- À tôi.... Tôi...!

- Thôi đi B Kép, chắc cậu ta có việc!Tường Thạch xuất hiện từ cửa phòng.

- Lần sau nhớ nói chúng tôi một tiếngnhé. Tuyết Nương dịu dàng. Chính cô đã sử dụng rất nhiều linh lựcmới triệu hồi cậu trở về được.

- Cám ơn mọi người! Bạch rưng rưng khi thấynhững linh hồn này đang thực sự quan tâm đến cậu. Có một chút ấmlòng!

- Tên khốn! Dám giấu tài! B Kép triệu hồimột quả bom ngay trước mặt Bạch làm cho cậu theo phản xạ lùi lạitránh.

- Chỉ là một trận đánh thôi mà! Bạch bốirối.

- Chúc mừng! Cậu đã chiến thắng B Képmỉm cười. Đừng tưởng cậu là mạnh nhất! Tôi sẽ khiêu chiến .... Ngay khitôi mạnh hơn. Hứ!

- Em yêu à! Em muốn thắng cậu ta thì phảirèn thêm vài năm nữa! Tường Thạch theo thói quen, bay lại ôm lấy B képmà nựng nịu.

Bùm! Bùm! Bùm!

Cảnh tượng quá quen thuộc làm cho mọingười phá lên cười.

Bạch nhìn xuống dưới chân mình, một biểutượng mai rùa nháy sáng nhẹ nhàng.

- Về nghĩ ngơi thôi mọi người! Bạch lêntiếng. Cả ba người còn lại cũng không có thêm ý kiến, cùng nhau quayvề phòng.

" Thông báo! Những học viên có tên trongdanh sách, vui lòng có mặt tại phòng của thầy hiệu trưởng ngay lậptức"
Tiếng loa phép thuật vang vang trong khôngtrung. Trong đó có tên của Trường Bạch và Tường Thạch.

- Vậy là không được nghỉ ngơi rồi! TuyếtNương nhìn Bạch cảm thông.

- Không sao! Đi thôi Tường Thạch! Bạch mỉmcười.

- Bé yêu về trước đi nhé! Anh sẽ về ngay!

Bạch quay lại nhìn Tuyết Nương, mỉm cườicám ơn cô gái ấy rồi quay đầu bước đi. Cậu không hề biết rằng,chuyến đi lần này của cậu, sẽ giúp rất nhiều cho mục đích mà cậuvào ngôi trường này – Mông Lung Địa Quốc.

y *5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top