Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9: Tri Lâm Thù

" Phải luôn thận trọng, những cái bẫy vô hình hiện hữu ở mọi nơi "

- Chuyện gì vậy? Cả tám vị thần ngạc nhiên đến đứng hết cả dậy

- Không lẽ là trúng độc của song thủ xà?

- Không đúng! Cậu ta không hề bị cái đầu có độc của song thủ xà đánh trúng, làm sao có thể trúng độc được chứ!

Hắc thần không thèm ở đó đôi co với các thần khác, nhanh chóng chạy xuống khán đài, đỡ người Bạch lên, xem xét.

- Đúng như lời tử thần nói! Đây không phải là chất độc của Song thủ xà! Vậy là sao!

Chỉ có một câu trả lời, Bạch bị ai đó đầu độc. Nhưng trước khi bước vào đây, y quan đã kiểm tra một lượt khắp cơ thể, hoàn toàn không có dấu hiệu của việc trúng độc. Vậy ai đã hãm hại cậu.

Vị thần áo Lam từ nãy đến giờ vẫn yên lặng quan sát trận đấu, tới giờ mới bước ra, vận dụng nguồn linh lực khổng lồ của mình tiến hành trị thương cho Bạch.

Sau một khoảng thời gian, sắc mặt Bạch đã khá hơn

- Cám ơn Lam thần!

- Không cần cám ơn ta, trách nhiệm của ta là trị thương cho các chiến binh quả cảm, và linh hồn này thì có một sự dũng cảm mà tất cả chúng ta đều không có được.

- Quá lời rồi đấy! Hồng y thần lên tiếng.

- Độc đã tạm thời được ngăn chặn, nhưng vẫn chưa thể hóa giải hoàn toàn, chỉ có lấy tim của Tri Lâm Thù mới có thể giải được loại độc này!

- Đa tạ! Tôi sẽ cố gắng hết sức tìm tim của Tri Lâm Thù.

Bạch từ từ mở mắt, kỳ lạ đây là Thứ Không mà, tại sao cậu lại ở đây nhỉ?

- Ngươi đã tỉnh rồi đó à?

- Tiểu hồ, tại sao ta ở đây?

- Ngươi bị trúng độc của Tri Lâm Thù, muốn kéo dài mạng sống nên Hắc thần đã đưa ngươi vào không gian này để tịnh dưỡng.

- Trúng độc, ngươi nói gì thế, ta......

Bạch giơ tay định chứng minh thì nội tạng cảm thấy đau buốt, không còn chút sức lực

- Đừng có manh động, ngươi muốn chết à!

- Vậy bây giờ ta phải làm sao để giải độc đây?

- Muốn hóa giải độc tính của Tri Lâm Thù phải dùng quả tim của nó!

- Được, chúng ta đi tìm nó đi.

- Ngươi bị ngốc à! Tri Lâm Thù là loài cực độc, cả ta cũng không biết nó sống ở nơi nào, làm sao mà tìm.

- Cả ngươi cũng không biết sao?

- Ta là băng linh thần thú, chỉ biết những linh thú thuộc tính băng mà thôi!

- Vậy nếu ta triệu hồi một linh thú thuộc tính mộc vậy là có thể biết rồi!

- Cái đó ta cũng không rõ, nhưng ngươi cứ thử xem sao!

Bạch bắt đầu vận dụng tinh lực, trong khoảng thời gian nghĩ ngơi, toàn bộ lượng linh lực của cậu đã được phục hồi, chỉ có trở ngại là lượng độc trong người, nó cản trở làm cho cậu không thể chiết suất linh lực như ý muốn của mình được.

- OLas zaas poseidonern halaos

Một biểu tượng pháp thuật màu xanh hiện ra, và từ đó một linh thú quen thuộc xuất hiện

- Song thủ xà! Băng hồ kêu lên ngạc nhiên.

- Tôi có mặt xin chủ nhân cứ sai bảo!

Song thủ xà đã từng bị Bạch đánh bại, nó tỏ ra rất ngoan ngoãn phục tùng cậu

- Song thủ xà, ngươi có biết gì về Tri Lâm Thù không?

- Thưa chủ nhân, Tri Lâm Thù là loài vật cực độc, hành tung bất thường, đã có nhiều linh hồn vì tìm kiếm nó mà tan biến, nói chung đó là một loài nguy hiểm.

- Vậy ngươi có thể tìm được nó không?

- Cái đầu này của tôi có thể tìm ra nó, nhưng... tôi không đủ sức chống lại nó.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ lo liệu, khụ...khụ...

Chất độc trong người lại bắt đầu phát tác, cả người Bạch như hàng ngàn mũi kim đâm vào, đau nhói.

- Chủ nhân trúng độc của Tri Lâm Thù sao? Thế này không ổn, chỉ còn một cách duy nhất là tôi phải ký hiệp ước với ngài, tôi sẽ truyền kháng thể chống độc cho ngài.

- Được!

Bạch tháo chiếc huy hiệu hình chiếc cánh trên áo, đeo vào người song thủ xà. Chiếc huy hiệu vừa đeo vào thì ngay lập tức tan biến, và trên lưng của song thủ xà xuất hiện một đôi cánh đen to lớn hung vĩ.

Ngay sau khi nhận được tín vật, song thủ xà biến nhỏ lại, và để lại một dấu ấn khế ước trên người Bạch.

Ngay sau khi song thủ xà biến vào ô cửa phép thuật, trong người Bạch tự dưng xuất hiện một luồng quái khí, nó từ từ tỏa ra và dần giàn trải khắp mọi ngóc ngách trong người cậu. Cảm giác mệt mỏi dần dần tiêu biến bớt, vết đen trên ngực Bạch cũng không còn tác oái làm cho cậu đau đớn như lúc nãy.

- Cám ơn nha tiểu xà!

- Tôi phải cám ơn cậu mới phải, nhờ cậu mà tôi thoát khỏi sự khống chế của những vị thần đó, và cũng cám ơn cậu đã không giết tôi nữa.

- Thôi! Chúng ta bắt đầu đi tìm Tri Lâm Thù đi!

- Tôi có thể theo cậu không? Một giọng nói quen thuộc vang lên ngay bên cạnh làm cho Bạch giật nảy người

Người con trai mặt áo du hồn trắng toát mỉm cười thân thiện nhìn Bạch.

- Sao anh lại ở đây, mọi việc lúc nãy anh đã thấy hết rồi à?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top