Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngòi bút đầu tiên.

- Tiểu Bối, làm bạn gái mình nhé!
- Không, tiểu Bối làm bạn gái của anh nhé!
- Bối Bối, anh thực lòng thích em.
- Bối Bối...
Bối Bối ôm đầu bỏ chạy, thật sự rất phiền toái. Suốt ngày bị chặn đường, cô sắp nổi điên. Rốt cuộc cô phải làm sao để đám nam sinh ngừng quấy rối? Thật tức chết mà.
- Rầm... Mải chạy, cô không để ý đường và đâm sầm vào một thứ gì đó, cô xoa đầu kêu đau ngước lên nhìn. Hóa ra cô sơ ý đâm phải một người đang ôm thùng giấy khá to.
- Xin lỗi, xin lỗi. Là tôi vô ý, không biết cậu có sao không?
Người bị cô đâm phải lên tiếng, hóa ra là một chàng trai trẻ. Cô áy náy xoa đầu.
- Không không, là do em chạy không nhìn đường. Xin lỗi anh.
Một cơn gió khẽ thoáng qua, một chiếc lá vàng vô tình rơi xuống trên đầu cô, cô mỉm cười ngây ngô gỡ xuống. Chàng trai thẫn thờ trước nụ cười của cô. Thật ngây thơ, trong sáng, y như một tiểu thiên sứ.
- Reng...reng... Tiếng chuông báo thức kêu lênlàm cô giật mình tỉnh giấc. Hóa ra là cô nằm mơ. Giấc mơ về thời trung học tươi đẹp luôn là tâm điểm chú ý của mọi người. Hình như, đó cũng là lần đầu tiên cô gặp anh, chàng trai có nụ cười hiền và giọng nói ấm áp. Cô lắc lắc đầu cố để những ý nghĩ về giấc mơ bay đi. Giờ đây, cô không còn là một tiểu Bối Bối ngây thơ trong sáng nữa. Cô đã là phụ nữ có chồng có con.
Khi nghe tin cô lấy chồng, đã có biết bao nhiêu người bị sốc, họ không thể ngờ Bối Bối của họ lại ngây dại lại chấp nhận từ bỏ cuộc sống sung túc, cuộc sống của một công chúa mà mọi cô gái mơ ước ghen tị. Để rồi đi lấy chồng, về làm dâu một nhà hoàn cảnh khó khăn hơn. Cô biết, chắc chắn nhiều người nói cô ngu dốt. Nhưng không sao, cô chấp nhận, cô chẳng thấy tủi thân hay gì, vì cô yêu chồng cô, cả đời này người cô yêu chỉ có mình anh.
Nhưng rồi, cuộc sống mà cô mong muốn, mơ ước lại chẳng hề đẹp. Suốt ngày, chỉ có cô với bốn bức tường, cô độc buồn tủi. Cô biết mẹ chồng cũng như những người xung quanh không hề thích cô. Từ một Bối Bối vạn người yêu quý, một Bối Bối đáng yêu hoạt bát, cô biến thành một Bối Bối trầm lặng, ít nói ít cười. Cô chẳng còn bạn bè nào cả, từ khi cô đi lấy chồng, cô đã tự cắt đứt quan hệ với họ. Cha mẹ cô thì đã quá đau buồn và thất vọng. Bên cô chẳng còn ai cả.
Cô ôm gối khóc. Ngày qua ngày lấy nước mắt lau mặt. Rồi cô sẽ ra sao đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #truyenngan