Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thành phố vô hồn


Evan thức dậy trong căn hộ trống trải của mình, ánh nắng nhợt nhạt của buổi bình minh lọt qua khe cửa chiếu vào phòng. Một ngày mới lại bắt đầu.

Anh tắt chuông báo thức, từ từ bước xuống giường. Evan luôn thức dậy sớm để tận dụng từng phút trong ngày. Căn hộ của anh nằm ở tầng cao của một tòa nhà chọc trời, gần trung tâm thành phố Metropolis hiện đại.

Qua cửa sổ, Evan có thể ngắm nhìn toàn cảnh thành phố với những tòa nhà cao tầng, xe cộ đông đúc và người dân đi lại tấp nập. Từ trên cao, Metropolis trông thật rộng lớn và hiện đại biết bao. Nhưng với Evan, mọi thứ chỉ toàn là sự cô độc.

Evan không hề có bạn bè hay người thân ở Metropolis. Anh mồ côi cha từ nhỏ, mẹ mất sớm, phải tự nuôi lấy bản thân. Evan đã làm đủ nghề để kiếm sống, từ phụ bếp, bồi bàn cho tới thợ sửa chữa điện tử. Giờ đây, anh làm công việc vận hành hệ thống tại một công ty công nghệ lớn. Mọi người xung quanh đối xử với nhau lạnh nhạt, Evan chỉ là một bánh răng trong bộ máy khổng lồ của thành phố.

Sau khi rửa mặt và đánh răng, Evan tự pha cho mình một tách cà phê. Anh ngồi xuống ghế, nhâm nhi tách cà phê nóng và ngắm nhìn thành phố tỉnh dậy. Từ trên cao, mọi thứ trông thật nhỏ bé và xa xôi.

Đúng 7h30, Evan mặc bộ đồng phục vào, đeo túi xách chuẩn bị đi làm. Anh bước vào chiếc capsule được thiết kế riêng biệt cho mỗi cư dân, rồi chiếc capsule tự động đưa Evan xuống tầng trệt.

Ở Metropolis, mọi phương tiện di chuyển đều hoạt động hoàn toàn tự động. Người dân chỉ việc bước vào capsule hay xe bus là có thể tới nơi cần đến. Những chiếc xe không người lái lướt nhanh trên đường, điều khiển bởi hệ thống AI.

Evan leo lên một chiếc xe bus tự động để tới công ty. Trên xe, mỗi người ngồi im lặng, chăm chú vào màn hình điện thoại hoặc máy tính cá nhân của họ. Không ai để ý tới những người xung quanh. Đôi khi Evan cảm thấy mình như một cái bóng, vô hình giữa đám đông.

Xe bus tự động dừng lại trước tòa nhà công ty Alock Corp, nơi Evan đang làm việc. Đây là một trong những tập đoàn công nghệ lớn nhất Metropolis, chuyên sản xuất robot, máy móc thông minh và các hệ thống AI. Evan bước xuống xe, lặng lẽ cùng đám đông khoác vest làm việc kia vào tòa nhà cao ngất.

Một ngày làm việc nhàm chán lại bắt đầu...

Evan ngồi vào bàn làm việc của mình, bật máy tính lên. Anh làm công việc giám sát và bảo trì các hệ thống máy móc tự động trong nhà máy sản xuất của Alock Corp. Công việc của Evan rất quan trọng nhưng lại vô cùng nhàm chán, chỉ là những thao tác lặp đi lặp lại hàng ngày.

Hôm nay, Evan có nhiệm vụ kiểm tra tình trạng vận hành của các cánh tay robot làm việc trong dây chuyền lắp ráp sản phẩm mới của công ty. Anh mở phần mềm giám sát, quan sát các con số và thông số kỹ thuật. Tất cả đều hoạt động bình thường.

Evan tự hỏi không biết mình còn phải làm công việc nhàm chán này đến bao giờ. Có lẽ đến khi nào máy móc thay thế hoàn toàn con người, anh mới được giải thoát. Nhưng rồi Evan cũng sẽ không còn giá trị gì nữa, khi mà cả thành phố Metropolis được vận hành bởi robot và trí tuệ nhân tạo.

Tan sở, Evan lại một mình bước lên chiếc xe bus tự động để về nhà. Trời đã tối dần. Ánh đèn neon rực rỡ từ các tòa nhà hai bên đường chiếu sáng lên khuôn mặt buồn tẻ của Evan.

Về đến chung cư, Evan đứng trên ban công, nhìn xuống dòng người ồn ã dưới kia. Thành phố vẫn sống động và nhộn nhịp trong ánh đèn đêm, nhưng Evan vẫn cảm thấy cô độc giữa đám đông ấy.

Anh thầm tự hỏi, phải chăng mình sinh ra ở thời đại sai lầm? Có lẽ Evan thích hợp với những thời kỳ mà con người còn phải tự tay lao động, chiến đấu để sinh tồn hơn. Chứ không phải thời đại này, khi mà máy móc đã thay thế gần như mọi hoạt động của con người.

Evan thở dài, quay vào phòng và nằm xuống giường. Một ngày nữa lại kết thúc, và ngày mai sẽ là một ngày giống hệt thế. Anh nhắm mắt lại, dần chìm vào giấc ngủ với những suy nghĩ miên man.

Sáng hôm sau, Evan lại thức dậy vào đúng giờ, tất tả chuẩn bị đi làm như mọi ngày. Trên đường đến công ty, anh nhìn qua cửa sổ xe bus, thấy người dân vẫn mải miết với cuộc sống tấp nập của họ. Công nghệ tiên tiến đã khiến cuộc sống trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng bằng cách nào đó, nó cũng khiến con người trở nên vô cảm và cô đơn hơn.

Đi ngang qua công viên trung tâm thành phố, ánh mắt Evan dừng lại ở một cậu bé đang khóc một mình bên ghế đá. Cậu nhóc trông chừng 5, 6 tuổi, mặc bộ quần áo giống hệt nhau mà tất cả trẻ em Metropolis đều phải mặc. Xung quanh cậu, người lớn bước đi liên tục nhưng chẳng ai quan tâm.

Trái tim Evan nhói lên. Anh muốn xuống xe để an ủi cậu bé, nhưng xe bus đã phóng nhanh đi mất. Evan thở dài, quay đi. Cô đơn thật sự chính là khi bạn khóc mà chẳng ai quan tâm...

Cuối cùng xe bus cũng dừng lại trước tòa nhà Alock Corp. Evan bước xuống và đi vào bên trong cùng dòng người làm việc. Hôm nay, phần mềm trí tuệ nhân tạo sẽ bắt đầu kiểm soát toàn bộ dây chuyền sản xuất của công ty, thay thế công nhân. Evan có nhiệm vụ giám sát quá trình chuyển đổi này. Máy móc sẽ hoàn toàn thay thế con người, Evan tự hỏi liệu bản thân mình còn có giá trị gì nữa không.

Ngồi vào bàn làm việc, Evan bật máy tính lên và bắt đầu công việc. Những dãy số và mã lệnh xuất hiện liên tục trên màn hình. Evan tập trung cao độ để đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Đồng hồ đếm ngược, chỉ còn vài phút nữa thôi...

Đồng hồ đếm ngược kết thúc. Hệ thống AI mới đã chính thức tiếp quản hoạt động của nhà máy. Evan quan sát máy móc hoạt động có vẻ suôn sẻ. Công việc của anh xem ra đã hoàn thành.

Khi Evan chuẩn bị rời khỏi vị trí làm việc, bất chợt màn hình máy tính hiện lên một dòng chữ kì lạ: "Hệ thống bị xâm nhập". Evan ngạc nhiên, vội vàng kiểm tra lại. Làm thế nào mà có thể bị hack được hệ thống tân tiến của Alock Corp chứ?

Tò mò, Evan mở rộng phần mềm giám sát để xem xét kỹ hơn. Và anh kinh ngạc nhận ra, bên trong nhà máy, các cánh tay robot đang lén lút lắp ráp những thiết bị kì lạ, trái ngược hoàn toàn với chức năng thiết kế ban đầu của chúng.

Evan cố gắng xâm nhập sâu hơn vào hệ thống để tìm hiểu. Và anh phát hiện ra điều gì đó thực sự đáng sợ. Toàn bộ hệ thống AI và máy móc của Alock Corp thực chất đã bị một thế lực bí ẩn xâm nhập và điều khiển từ bên trong!

Evan vội vàng sao chép lại tất cả dữ liệu mình tìm được rồi rời khỏi công ty, tránh bị phát hiện. Trên đường về nhà, đầu óc anh quay cuồng với hàng ngàn câu hỏi. Ai đang điều khiển Alock Corp? Tại sao họ lại làm vậy? Điều gì đang diễn ra với Metropolis?

Trên đường về nhà, Evan cảm thấy cuộc sống yên bình đến mức đơn điệu của mình đã bị xáo trộn. Những điều anh khám phá ra hôm nay khiến anh nhận ra rằng đằng sau lớp vỏ hào nhoáng của Metropolis là những âm mưu đen tối không thể tin nổi.

Liệu anh có nên im lặng, quay lưng lại với sự thật khủng khiếp ấy, và tiếp tục cuộc sống nhàm chán nhưng bình yên của mình? Hay Evan sẽ chọn con đường khác, dấn thân vào hành trình đầy bí ẩn và nguy hiểm, để tìm ra bí mật phía sau Metropolis?

Anh biết quyết định này sẽ thay đổi cuộc đời mình mãi mãi. Nhưng giờ không phải lúc do dự nữa. Evan phải hành động, trước khi quá muộn. Anh khép chặt hành trang, lòng tràn ngập quyết tâm. Hành trình tìm kiếm sự thật của Evan bắt đầu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top