Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 0: Mở đầu

“Nhắm chuẩn! Bắn"

Hàng loạt đạn được tạo thành từ các phép thuât khác nhau, tác động tới sinh vật quái dị phía trước chúng tôi, buộc nó phải nhắm mất lại vì sợ chói mắt.
Thật không may cho chúng tôi, chúng tôi đã hy vọng sẽ làm nó mù mắt chứ không phải làm nó choáng váng. Sinh vật lớn có kích thước khoảng 30m, một magma drake, gầm lên đầy thất vọng. Nhm chung tội đã thành công lôi được nó ra khỏi hang, nhưng không thể gây ra bất kỳ thiệt hại nghiêm trọng nào cho nó.

Đậy là thời điểm hoàn hảo để tiêu diệt nó, khi nó đang bị suy yếu khi vừa kết thúc kỳ ngủ đông, trước khi nó kịp gây thiệt hại cho vùng đất của chúng tôi.

“Chết tiệt, vẫn chưa đủ. Đội thứ nhất và thứ hai, tập trung vào sườn phải của nó!”

Mười sáu người lao lên bên cánh trái dàn thành từng đội hình riêng lẻ phối hợp tấn công con thằn lằn ngoại cỡ. Hầu hêt trong số họ phải chịu đựng sức óng tỏa ra từ lớp vảy nóng bỏng, trong khi cố cắt xuyên qua nó bằng kiếm và giáo. Một bên Khác, các pháp sư liên tục tạo mưa và dùng phép bổ trợ cho họ khi cần thiết.

Mặt dù những người lãnh đạo và phụ tá của họ đã phối hợp với quân đội của họ, nhưng có vẻ như công sức mà họ bỏ ra đã không được đền đáp.

Magma drake hầu như không nhận thấy những nỗ lực dũng cảm của họ, và xem họ như không khí. Thay vì đối phó với những đội quân bên mạn sườn mà nó khó tiếp cận, nó đã ưu tiên tấn công nhóm chỉ huy và các đơn vị hỗ trợ đi kèm.

Nói cách khác, chính là nơi tôi đứng.
Magma drake hít vào một hơi, cho biết hành động tiếp theo của nó.

"Các đơn vị pháp sư! Dựng rào chắn phía trước và trung tâm!"

Tôi hét lên với các pháp sư phòng thủ trực thuộc đơn vị chỉ huy của tôi. Không chút do dự, ba người áo choàng nhanh chóng đứng ra, siết chặt đội hình phía trước đơn vị chỉ huy, dựng lên kết giới ma thuật đủ lớn để bao bọc họ cùng đơn vị chỉ huy và hỗ trợ.

Ngay khi kết giới được dựng lên, magma drake phun ra ngọn lửa nhắn chìm mọi thứ trọng sức nóng chói chang.

Dù vậy, đối với chúng tôi, người được bảo vệ bởi các pháp sư đầy kêu hãnh của mình. Cảm thấy nó không có gì hơn là sự tươi sáng và ấm áp một chút.
Khoảng hơn chục giây sau, ngọn lửa tan biến, để lại một con đường đất cháy xén tạo thành vòng tròn xung quanh chúng tôi.

Vì đã không còn cần thiết nữa, các pháp sư dựng lên kết giới đã thở phào nhẹ nhỏm mà triệt tiêu đi nó. Dù vậy, họ cũng không hề thư giản. Họ có kỷ luật và sẵn sàng tuân theo bất cứ mệnh lệnh nào mà tôi đưa ra vì vinh quang quốc, vì vinh quang của người lãnh đạo.

Nhận thấy đòn tấn công đã không đem lại hiêu quả, magma drake gầm lên và lao vào chung tôi.

“Lùi lại, tôi sẽ cản nó"

kết giới được các pháp sư tối ưu hóa để chống lại các cuộc tấn công tầm xa, nhưng sẽ khá tồi tệ khi đối đầu với một sinh vật lớn đang cố gắng lao vào.

Tôi bước đến trước đơn vị chỉ huy, giữ chặt tấm khiên và sẵn sàng đối đầu với con thằn lằn hấp hối đang lao vào đến ở kia. Không chút do dự, tôi dùng toàn bộ cơ thể mình cố định tấm khiên mà phòng thủ.

Hiểu được ý định của tôi, những người khác nhanh chóng lùi lại tạo không gian. Tôi cảm giqc cơ thể mình tràn ngập ma lực, dù không có bất kỳ mệnh lệnh nào được ban ra, các pháp sư vẫn đang tiến hành một loạt các phép bổ trợ.

Trái tim tôi như được sưởi ấm bởi đều đó. Thật biết ơn vì tôi đã có được những cấp dưới tin cậy và xuất sắc đến vậy. Nhưng thật thất vọng, tôi đã không thể làm được gì nhiều để đền đáp lại công sức mà họ đã bỏ ra.

Tội thọc chân xuống đất, chuẩn bị tư thế sẵn sàng để đối đầu với con thằn lằn quá khổ đang tiến đến kia.

“Glasgow, còn bảy bước”

Tôi đã làm chính xác theo sự chỉ dẫn.

Tôi biết giọng nói đó, cũng như mọi người ở đây đều biết. Giọng nói đó, không ai xa lạ, chính giọng nói nữ thần của chúng tôi.

Để đề phòng, tôi chuẩn bị tinh thần lại khi âm thanh của magma drake gần đến.

Không biết từ đâu, tôi nhìn thấy một tia sáng trắng xanh đi qua phía bên phải của mình, tiếp theo là một tiếng thét kinh hoàng và một tiếng ầm ầm xối xả đầy đe dọa khiến tôi vô thức quỳ gối xuống.

Khi tôi mở mắt ra, tôi nhận ra rằng mình đang nhìn chằm chằm vào  mắt của magma drake. Nhưng nó dường như lai  không nhìn vào tôi. Thay vào đó, nó tập trung vào một thứ gì đó ở trên, và những gì tôi thấy trong mắt nó không phải là sự tức giận như trước, mà là sự sợ hãi.

Một cái bóng bay từ trên cao rơi xuống phía bên kia đầu của nó.

Magma drake phát ra một tiếng kêu khóc thét đầy tuyệt vọng, cố nâng cơ thể nó lên để chạy trốn, nhưng vộ vọng. Cơ thể nó đã bị ghim bất đọng.
Tiếng kêu của nó lạnh đi và nhanh chóng yếu dần, ánh sáng cũng mờ dần khỏi mắt của nó.

Khi tôi nhận ra chuyện gì đang xảy ra, tôi bỏ khiên của mình xuống và nhanh chóng lao tới phần đầu của con thằn lằn khổng lồ. Trong khi tôi đến gần, tôi có thể thấy rõ một cây thương khổng lồ làm bằng băng đang cắt đôi chân trước bên trái của nó. Nhìn sang một bên, tôi thấy một bóng người nhỏ bé được bao bọc bởi chiếc áo choàng đen hơn cả vực thẳm đang đứng ở cổ con magma drake. Có một âm thanh mút nhẹ phát ra từ người mặc áo choàng.

Mọi bộ phận trên cơ thể người đó đều được che phủ hoàn toàn, như thể đang tránh khỏi ánh sáng ấm áp của mặt trời.

Đúng hơn, đó chính xác là những gì đang diễn ra, vì nữ thần của chúng ôi là sinh vật của màn đêm. Dù vậy, cô ấy không hề ghét bỏ ban ngày, thay vào đó, cô ấy sẽ tận dụng hiệu quả nó vào ban đêm.

Tôi dừng lại, khuỵu gối, cúi đầu xuống.
Cho dù là vậy, tôi vẫn cao hơn cô ấy. Cô ấy rất nhỏ. Đối với một con người, cô ấy có thể được coi là một đứa trẻ, nhưng với chúng tôi, cô ấy vĩ đại hơn bất kỳ một ai trên thế giới. Thật tuyệt, tôi cảm thấy việc để đầu mình ở trên đầu cô ấy là điều gần như không thể chấp nhận được, nhưng do sự khác biệt về cơ thể của chúng tôi, việc cố gắng cúi thấp đầu hơn nữa có thể bị coi là khinh thường. Vì vậy, tôi đã tạm gác cảm xúc của mình về vấn đề đó một lần nữa khi tôi chờ đợi.

“A, xin lỗi vì đã lấy máu đầu"

Tôi đã nhìn những gì tốt nhất có thể mà không cần ngẩng đầu lên. Dưới chiếc mũ trùm đầu dày cộm m đó, tôi hầu như không thể nhìn thấy làn da trắng của cô ấy, một vệt máu nhỏ ra từ khóe môi mỏng cong lên. Tôi cảm thấy may mắn vì có cơ hội nhìn thấy cô ấy từ Khoảng cách gần vậy.

“giọt máu đầu tiên đến cuối cùng thuộc về ngài, giết chóc thuộc về ngài, tính mạng của chúng tôi cũng thuộc về ngài”

Nó gần như cảm thấy phạm thượng khi từ chối lời xin lỗi của cô ấy.

"Đúng vậy"

"Đúng như những lời chỉ huy nói"
Trước khi tôi nhận ra, những người còn lại của đơn vị chỉ huy ở phía sau tôi, đã cúi đầu trước cô ấy. Tôi gần như cảm thấy xấu hổ vì mình đã không để ý, nữ thần của chúng tôi đã đi trước, vượt lên và dần rời xa chúng tôi.

“Chà, nếu anh đã nói vậy, tôi cũng sẽ không lãng phí nó"

“vâng"

Tất cả chúng tôi đều thừa nhận, ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào nữ thần của chúng tôi.

Với một cơn gió nhẹ, cô bay lên không trung để gặp các phụ tá của mình, những người đang chờ đợi trên bầu trời trước khi họ đi đến bất cứ nơi nào mà họ đã hướng tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top