Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương II: Thách thức của The Riddler

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Rin nhấn chuông cửa dinh thự "chủ nhân" của mình. Hôm nay là ngày đầu tiên cô bước vào làm việc. Cô không lo lắng như ngày hôm qua, mặc dù cô biết, làm trợ lý của anh ta không phải là một công việc "bình thường". Rin nghĩ nó sẽ rất khó khăn để dọn dẹp sạch sẽ ngôi biệt thự này vì nó quá lớn. Tuy nhiên, cô đã chấp nhận công việc này, vì vậy cô không thể chạy trốn. Rin vẫn còn nhớ những gì cô đã nói với anh ta.

" Nếu không có ai sẵn sàng để làm điều đó, thì ai sẽ dừng lại tên thần kinh đi làm hại người khác?"

Len mở cửa, âm thanh ấy làm cô giật mình.

"Mời vào". Anh nói ngắn gọn và mời cô vào bên trong.

"Trước khi chúng ta làm bất cứ việc gì, xin vui lòng thay bộ đồng phục của cô. Cô có thể thay đồ trong căn phòng đó." Anh ta chỉ vào một cánh cửa bên phải.

So với đêm qua, các căn phòng trở nên rõ ràng hơn. Rèm cửa được mở ra, và cô có thể nhìn rõ mọi thứ dưới ánh nắng mặt trời. Phòng khách rộng rãi. Nó trông rất lớn vì không có nhiều nội thất. Len chắc chắn không phải là một nhà thiết kế nội thất tuyệt vời, Rin nghĩ.

Rin thay bộ đồng phục của cô, nó rất thoải mái, và cô có thể di chuyển dễ dàng khi mặc nó. Cô mặc một chiếc váy đơn giản màu đen và đôi vớ cùng màu. Rin không cảm thấy phiền với việc phải mặc chúng. Sau khi thay đồ và xếp lại quần áo của mình, Rin trở lại phòng khách.

"Tôi thay đồ xong rồi." Rin nói.

Len nhìn cô một lúc rồi hỏi. "Cô có thể đi lại dễ dàng khi mặc nó không?"

Rin gật đầu mà không nói bất kỳ gì khác.

"Cô có thể chạy không?" Anh ta hỏi một lần nữa.

Rin cảm thấy bối rối với câu hỏi kỳ cục ấy, nhưng cô lại gật đầu một lần nữa.

"Bây giờ, chúng ta cần phải đi đến City Hall. Dọn dẹp để sau." Anh ta nói rồi đi ra ngoài. Rin lặng lẽ theo sau anh ta.

"City Hall cách đây không xa, vì vậy chúng ta sẽ đi bộ. Cô thấy ổn với điều đó chứ?" Len hỏi.

"Không sao." Rin nói ngắn gọn. Cô tò mò là vì sao họ phải đi City Hall, vì vậy cô hỏi Len, "Chúng ta sẽ làm gì ở đó?"

"Tôi sẽ lấy lại giấy phép của tôi như là một thám tử. Khi tôi đi tù, tòa án đã lấy đi giấy phép ấy. Nếu không có nó, tôi không thể bắt đầu làm việc." Len giải thích, được một lúc thì anh ta dừng lại.

"Điều đó làm tôi nhớ đến ..." Anh ta lấy ra một thứ gì đó ra từ túi. Đó là một chiếc hộp gỗ. Anh ta đưa nó cho Rin khi cô đang bối rối.

"Mang nó theo mọi lúc mọi nơi." Len nói và Rin mở chiếc hộp ra. Một con dao. Rin cảm thấy sốc khi xem thứ ở bên trong, vì vậy Len nhắc nhở cô.

"Tôi đã nói rồi, công việc của cô là ngăn chặn tôi làm hại bất cứ ai, nên cô phải làm BẤT CỨ điều gì để có thể ngăn chặn tôi." Len tiếp tục bước đi.

Rin giữ hộp gỗ trong túi bên phải của cô, nơi cô vừa phát hiện ra một vài phút trước đó. Nỏ thật vừa vặn, và không ai có thể đoán một cô gái vô hại như cô đang giữ một con dao trong người.

Họ đã đến City Hall. Len và Rin đi thẳng qua đám đông nhộn nhịp, và dừng lại tại bàn đăng ký. Người đàn ông đang viết những lá đơn phê chuẩn một cách uể oải.

"Tôi đến đây để gặp thị trưởng." Len nói.

Cái phút giây Len cất tiếng nói, người thư ký ngừng viết và nhìn anh. Ông ta nhìn thấy cánh tay phải trống trơn của Len, và trả lời.

"Giờ này ông ta đang rất bận rộn, hãy chờ đến lượt mình. Và nếu cậu muốn gặp ông ta thì phải có hẹn trước. Hãy để tôi đăng ký tên cậu vào lịch hẹn"

Người đàn ông lấy một tờ giấy, nhưng Len dừng ông ta lại.

"Tôi đã hẹn với ông ta" Len nói.

"Không có bất cứ hồ sơ về cuộc hẹn của cậu, có lẽ cậu nên đăng ký một lần nữa." Ông ta nói.

"Thị trưởng là người đã đặt cuộc hẹn này. Hãy hỏi ông ta nếu anh muốn. Ông ta biết tôi đã thực hiện cuộc hẹn này." Giọng của Len lên cao, và anh ta bắt đầu nổi giận.

Người đàn ông thở dài.

"Đi lên tầng hai, và đi qua hành lang. Khi cậu đến mép hành lang thì nó là căn phòng thứ ba bên tay phải." Ông ta nói và tiếp tục với đống giấy tờ.

Len cảm thấy hài lòng và bước lên cầu thang. Rin đi theo phía sau. Cô có thể nghe thấy tiếng nói của người đàn ông đó. Tuy khá mơ hồ, nhưng cô có thể ghép các từ lại với nhau.

"Cho gọi an ninh"

Rin không biết liệu Len nghe thấy nó hay không, nhưng ý nghĩ rằng Len rất nguy hiểm đã làm cho cô lo lắng. Cô cố gắng trấn tĩnh bản thân mình, và dường như nó có hiệu quả.

'Mình có quyền đâm anh ta từ phía sau. Tất cả mọi thứ sẽ ổn thôi." Rin nghĩ.

Len gõ cửa hai lần. Sau lần gõ thứ ba, một giọng nói vọng ra.

"Vào đi!" Thị trưởng hét lên từ bên trong.

Len mở cửa và thấy thị trưởng được bao ngợp quanh đống tài liệu.

"Ồ, là cậu sao." Ông dường như ghê tởm khi thấy Len. "Cậu muốn gì?"

"Tôi muốn lấy lại giấy phép của tôi. Chúng ta đã có thỏa thuận." Len nói. Anh không hề hài lòng khi gặp ông ta.

Thị trưởng suy nghĩ một lúc, cố gắng nhớ những gì đã thỏa thuận. Một giây sau, ông tìm kiếm trong đống tài liệu và đã tìm thấy nó.

"Đây rồi." Thị trưởng nói. "Len Kagamine bị bắt vì giết Ludwig Aarson. 3 năm tù. Cậu chỉ 16 tuổi khi cậu bị bắt. Có lẽ là tù nhân trẻ tuổi nhất từng có. Năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi, 19?" Ông đọc các tập tin.

" Tôi muốn lấy lại giấy phép của tôi. Chúng ta đã thỏa thuận rồi." Len lặp lại. "Hay để tôi nhắc nhở ông những gì chúng ta đã thỏa thuận: tôi có thể nhận lại giấy phép ngay sau khi tôi ra tù, và tìm cho mình một trợ lý để ngăn cản tôi làm hại bất kì ai." Len đã quá mệt mỏi khi nói chuyện với thị trưởng.

"Và trợ lý của cậu là ...?" Ông hỏi. Len giới thiệu Rin cho ông ta.

"Hãy giới thiệu bản thân đi." Thị trưởng nói.

"Tên tôi là Rin, tôi 18 tuổi và ..."

"Họ của cô là gì?" Thị trưởng ngắt lời cô

Rin dừng lại một phút, và trả lời. "Tôi không biết."

"Ý cô là, cô không biết? Cô không biết họ của mình?" Ông ta hỏi, nghĩ rằng Rin đang nói đùa.

"Tôi không biết họ tên đầy đủ của mình" Rin lặp lại một lần nữa.

"Nhưng cô biết tên của mình, Rin?" Len nhận ra rằng anh không biết đầy đủ tên của cô. Khi họ nói chuyện đêm qua, ngay sau khi Rin nhận công việc, cô chỉ nói tên mình là Rin. Không gì hơn.

Rin không trả lời. Cô dường như không thoải mái với vấn đề này. Nhìn thấy cô ấy như vậy, Len nói.

"Tôi đã cho cô ấy một con dao, cô ấy có quyền giết tôi nếu cần thiết để ngăn chặn tôi làm hại ai đó."

"Vậy, cậu đã cho cô ta một con dao Nhưng liệu cô ta có can đảm để sử dụng nó hay không?" Thị trưởng hỏi.

"Tôi đặt quảng cáo trên báo, và trong hơn một tháng, có một số người đến căn biệt thự của tôi, nhưng không ai có can đảm để vào bên trong. Cô ta là người duy nhất có can đảm để đối mặt với tôi." Len giải thích.

Phải mất một phút để phân tích tất cả mọi thứ cho thị trưởng, nhưng ông ta lạnh lùng nói:

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể hoàn trả giấy phép cho cậu"

"Cái gì?" Len cố gắng hạ giọng xuống, anh ta nghiến răng, và thầm nghĩ. "Tôi biết chắc chuyện này sẽ xảy ra mà..."

"Giấy phép của cậu đã hết hạn, và nó có nghĩa là cậu phải làm giấy phép mới. Cậu có thể làm một cái mới ở tầng dưới... "

"Giấy phép của tôi không thể hết hạn, giấy phép không thể hết hạn." Len cố kiểm soát hơi thở và giọng điệu của mình.

"Trong khi cậu ở trong tù, một quy tắc mới được thành lập. Giấy phép CÓ THỂ hết hạn. Như tôi đã nói, cậu có thể làm một cái mới ở tầng dưới."

Sẽ không ai chấp nhận anh, Len nghĩ. Mọi người sẽ chỉ tiếp tục tạo dựng những cái cớ để Len không bao giờ có thể lấy được giấy phép của mình. 'Xin vui lòng đặt một cuộc hẹn', 'Tôi xin lỗi, chúng tôi đang rất bận rộn', 'Bạn đang ở tuổi vị thành niên', 'Hãy đến một lần nữa vào ngày hôm sau' Anh nghĩ ông thị trưởng có thể giữ lời hứa, và anh có thể làm một thỏa thuận với thị trưởng bởi vì ông ta có quyền lực kiểm soát mọi người, và người dân trong thị trấn tôn trọng ông ấy.

Bây giờ có một quy định mới rằng nó có thể hết hạn. Đó có thể là một lý do mới để Len không được tiếp tục công việc của mình.

"Tôi rất muốn nhìn thấy ông ta bị thương cho dù chỉ một lần. ' Len nghĩ trong đầu của mình.

Thấy Len kiềm chế cơn giận dữ, Rin nghi ngờ điều gì xấu sắp xảy ra. Công việc của cô là ngăn chặn Len làm tổn thương bất cứ ai. Đó là lúc để cô làm công việc của mình. Cô nắm lấy chiếc hộp gỗ trong túi, và cô đánh vào đầu Len, thật mạnh đến nỗi Rin có thể nghe thấy tiếng 'cốp' từ nó.

Len gần như té xuống đất, nhưng anh đã đứng thẳng trở lại. Anh bị sốc khi nhận lấy cú đánh trời giáng ấy.

"Hãy cố gắng kiểm soát bản thân." Rin nhắc nhở anh ta.

Len xoa phía sau đầu của mình. Nó thực sự rất đau, như thể một ngàn cây kim đâm vào phía sau đầu mình. Anh thật sự vui mừng khi đã mang Rin theo. Nếu không, anh sẽ kết thúc cuộc đời mình trong nhà tù, hoặc tệ hơn, treo cổ công khai cho việc ám sát thị trưởng.
"Cảm ơn cô." Len nói. Anh bình tĩnh lại một chút, và nghĩ ra cách để có được giấy phép của mình trở lại.

"Ông biết rõ rằng một số người đánh giá thấp tôi và nhiều người ước tôi chết đi. Nếu tôi đi xuống tầng dưới như ông nói, tôi sẽ không thể lấy lại được giấy phép. Vì vậy, tôi yêu cầu ông cho tôi một vụ án. Sau đó tôi sẽ đi điều tra, và nếu tôi có thể để giải quyết nó, xin vui lòng cấp cho tôi lại giấy phép. Nếu tôi không thể, tôi sẽ không đòi lại giấy phép nữa. " Len thách thức ông ta. Anh ước trong thâm tâm của mình thị trưởng sẽ chấp thuận điều này.

"Một đề nghị thú vị. Tôi sẽ cho cậu một vụ án, nó đây." Thị trưởng, một lần nữa, lục lọi đống giấy tờ, và đưa cho Len một tập tài liệu màu nâu.

"Nếu cậu có thể giải quyết vụ án đó, tôi sẽ trả lại giấy phép." Thị trưởng nói.

Len mỉm cười, mắt anh liếc sơ qua tập tài liệu.

Một tin nhắn đe dọa được gửi đến Paul Williams nói rằng ông sẽ chết nếu ông không đưa ra viên kim cương quý giá của mình.

"Tất nhiên tôi có thể giải quyết vụ án này." Len đóng tập tài liệu lại. "Họ không gọi tôi là "The Riddler" nếu tôi không có gì cả."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top