Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây tin tức của vài quan chức bị xuống ngựa chiếm lấy phần lớn trang đầu tiên của những tờ báo, xào đến sôi sùng sục.

Thân là chủ một doanh nghiệp giải trí, Tư Tuấn đối với những tin tức có tiêu đề rung động này kỳ thực hứng thú không lớn.

Lúc trước thời điểm hắn tiếp nhận công ty từ cha, còn không phải cũng tình hình như vậy sao, nói là bắt đầu từ số không cũng không quá đáng, vì thế hắn liền ngay cả đại học cũng không học xong, lôi kéo Cung Tuyển Dạ nhiều tiền cùng Sở Thanh có năng lực dấn thân vào nghề này, đều nói anh em ruột tính toán rõ ràng đôi lúc sẽ gặp xích mích về mặt lợi ích, tình cảm của ba bọn họ ngược lại không bị gì ngăn trở hay ảnh hưởng gì.

Nói đến dòng dõi sạch sẽ, Sở Thanh là người sạch nhất, hắn trong mắt người ngoài là một cán bộ tuổi trẻ tài cao, cùng chủ tịch gây dựng nên sự nghiệp, bất kể là bản lĩnh hay là phương diện nghĩa khí khác đều không thể xoi mói . Còn từ tiền căn đen tối là Cung Tuyển Dạ, cái nghề tài chính chỉ là trên danh nghĩa, giết người cướp của mới là nghề thật, trong tay hắn còn nắm mười hai phần trăm cổ phần của giải trí A.N, xứng danh cổ đông trọng yếu, mà bản thân từ chối dự họp hội nghị, thỉnh thoảng thì sẽ mượn nghề giải trí để rửa tiền, hoặc là ở sau lưng xử lý một ít không sự việc hoặc một vài người.

Hình Phi là một trong số những nhân vật đó.

Thân phận hắn ta không lớn cũng không nhỏ, chính là ngủ với một nữ MC đài truyền hình mới nổi được như vậy —— Năm đó cùng hắn có quan hệ, Tư Tuấn còn là một thanh niên ngu ngốc bốc đồng, lúc ấy là giai đoạn gây dựng sự nghiệp một cách chính trực, chỉ để ý đến có địa vị xã hội liền cao hứng, tiền và nữ nhân cũng không thiếu, song phương lợi dụng nhau cũng rất vui vẻ. Bất kỳ cái gì dính tới quyền lực thì đều khiến lòng tham con người trở nên không đáy, Tư Tuấn biết rõ chính mình nắm được nhược điểm của người ta, thu tiền của người ta rồi nhưng vẫn qua cầu rút ván, bởi vì hắn hiện tại đã không phải là người năm đó cần dựa vào người khác để nâng đỡ chính mình, chỉ cần có thể vùng thoát khỏi tầng quan hệ này, không bằng từ giờ cứ sống thật với nhau. Loại người không biết thỏa mãn này có thể trở mặt bất cứ lúc nào, mà lúc trước bọn họ đúng là do xung đột về lợi ích nên trở mặt.

Có thể Hình Phi đã dời phần lớn tài sản của mình, chứng cứ còn sót lại đều không đủ để đem hắn ta xử chết, Tư Tuấn của "đời trước" nghĩ đơn giả là chỉ cần đem video "bất nhã" của hắn ta đăng trên internet liền sẽ gây tổn hại lớn, nhưng mà vậy cũng chưa đủ ngược lại còn rước họa vào thân; bây giờ hắn ra tay trước khi mọi chuyện xảy ra, cùng Cung Tuyển Dạ tóm gọn đồng bọn của Hình Phi, biết tung tích của đống tài sản kia, toàn bộ sự tình dễ dàng hơn rất hiều, dù cho Hình Phi đã xuất ngoại, vẫn có biện pháp đem hắn ta mang trở về.

—— chỉ là cái người "nội gián" gián kia cũng thật sâu xa.

Nghe thấy tiếng mở cửa hắn để bút trong tay xuống, cùng nữ nhân tiếng vào hỏi thăm một chút: "Cực khổ rồi."

"Tư tổng cũng vậy." Trác Nhân đóng kín cửa, đem hồ sơ mới lấy từ phòng nhân sự đặt trên bàn làm việc, quay đầu lại tới phòng trong pha trà cho Tư Tuấn.

Hắn từ phía sau nhìn bóng lưng của cô ta, áo tơ lụa cùng váy đen ôm trọn vòng eo làm hắn cảm thấy thích thú, Tư Tuấn đầu ngón tay gõ bàn một cái, nghĩ thầm hắn trước thực sự có ý đồ với cô ta, thành thục, xinh đẹp, biết nhìn sắc mặt người khác, cũng hiểu được nhu cầu mỗi bên.

Đáng tiếc a.

Hắn nghe thấy phòng trong truyền đến tiếng cười khẽ của Trác Nhân: "Ngài không nghe nói đi, phía dưới công nhân khen tính khí ngài gần đây quá tốt rồi, bọn họ lại càng yêu thích ngài bây giờ hơn."

"Không nghĩ tới trước đây tôi lại không được hoan nghênh như vậy a."

"Ha ha ha, ngài thật biết đùa giỡn."

Tư Tuấn tay phải đem viết nhanh chóng ký tên, nhìn Trác Nhân vừa cười vừa đi ra, đem một tách trà nóng mới pha đặt ở bên tay phải của hắn. Tay của nàng trắng nõn mềm mại, nước sôi một giọt cũng đều không bắn lên mặt bàn.

"A, đúng rồi." Cô ta nói: "Bảng khai báo tài vụ Sở tổng kêu ngài xem qua, ngày hôm nay phải trả về phòng tài vụ, có được hay không?"

Tư Tuấn trừng mắt nhìn, kinh ngạc đến mức sinh động, "Cái kia tôi hai ngày trước mới mang về nhà xem. Ngày hôm phòng tài vụ liền đòi lại à."

"Kỳ thực cũng không nhất định..." Trác Nhân cắn môi dường như có chút khó khăn

"Không sao, tôi nhờ người đưa tới là được rồi." Tư Tuấn nhìn đồng hồ đeo tay một cái, "Chờ một chút, không làm lỡ công việc của cô, rất nhanh sẽ đưa tới."

"Cảm tạ Tư tổng." Cô ta liền nở nụ cười, độ cong lông mi cực kỳ quyến rũ: "Ngài thật biết quan tâm."

Cô ta đi ngang qua bàn làm việc định trở về chỗ của mình, thấy được tờ báo Tư Tuấn để ở một bên, cái tiêu đề to đập vào mắt "Tham quan rớt đài; gieo gió gặt bão" thật đả kích nàng.

Tư Tuấn nhẹ nhàng nói: "Trà không tệ."

Cô ta không lộ ra vẻ gì mà cất bước đi.

Sáng sớm Đồng Hữu Minh hiếm khi ngủ thẳng một giấc như vậy, khi tỉnh lại thì sương đã tan từ lâu, ánh mặt trời chiếu sáng từ ngoài sân thượng xuyên vào phòng Tư Tuấn.

Lúc thức dậy, cậu lấy tay trước sau chỉnh chỉnh mái tóc hơi dài của mình, khoảng thời gian này chưa có đi cắt tóc, vài sợi tóc mềm mại che đi chân mày, cậu tùy tiện vuốt vài cái, xuống giường đem chăn gối của Tư Tuấn ra ngoài phơi.

Tối hôm cậu ngủ bên cạnh Tư Tuấn. Ngẫm lại cũng không có gì đặc biệt hơn so với bình thường, đơn giản là trước khi ngủ cậu cùng Tư Tuấn tâm sự, lúc đứng dậy chuẩn bị rời đi bị hắn nắm lấy ống tay áo: "Ngủ ở bên cạnh tôi đi."

Không dám thừa nhận là mình có tâm lý mong chờ một cái gì đó, chỉ có mấy chữ ngắn gọn lại làm cho chân cậu như mọc rễ, không cất bước được .

Cậu sau khi nằm xuống, nghe được hơi thở của Tư Tuấn trong đêm tối, như bất kì thanh niên ở độ tuổi này cũng từng có những suy nghĩ mập mờ sâu xa, nhưng trước sau thì hai người vẫn chỉ bình thản mà tâm sự với nhau.

Tư Tuấn nói, tôi vì em mà ngay cả cô gái xinh đẹp kia cũng từ chối, em có thể thấy được ưu điểm của tôi.

Tư Tuấn nói, tôi đã đáp ứng cùng em từ từ tiến tới, nói được phải làm được.

Tư Tuấn nói, thời điểm gặp nhau tại bệnh viện thì tôi liền muốn ngủ cùng em ... Ai em đá tôi làm gì, chỉ ngủ một giấc thôi mà! Còn nhỏ tuổi mà suy nghĩ nhiều vậy! Em còn như vây tôi liền không ngủ.

Tư Tuấn nói, ngủ ngon.

__________________

—— Đồng Hữu Minh cho là có lúc hắn trong như thâm thúy trầm ổn như đại dương sâu thẳm nhìn không thấy đáy, nhưng có khi lại như hài tử tùy tâm tùy hứng tham luyến được cậu trông nom như vậy. Không có người nam nhân nào không thích cảm giác được ỷ lại, Đồng Hữu Minh cũng không ngoại lệ, cậu biết tia ái mộ cực nóng trong mắt đối phương không thể nào giả được, cậu thậm chí sinh ra một luồng ảo mộng hoài nghi: Đời mình đã làm chuyện tốt đẹp gì để gặp được người như vậy?

Ngoại trừ đối đãi hắn tốt hơn một chút, còn có biện pháp khác sao?

Hơn mười một giờ cậu bắt xe đi ăn cùng với bạn bè, đoàn người ở bên ngoài ăn bữa trưa, trên đường về nhà thuận tiện mua nguyên liệu nấu ăn cho buổi tối, chân trước vừa bước vào nhà, điện thoại liền vang lên. Cậu ngồi dưới đất nghỉ ngơi ngay cả giày cũng không đổi, là Tư Tuấn hỏi cậu hiện tại có rảnh rỗi hay không, có nguyện ý giúp hắn đi một chuyến hay không. Không chút nghĩ ngợi cậu liền đáp ứng nhanh chóng chạy xuống dưới.

"Trong thư phòng của tôi có để một túi văn kiện, sáng sớm đi làm quên cầm... bây giờ em có thể lập tức mang đến cho tôi không?." Phía bên kia, Tư Tuấn ở trong phòng làm việc quạnh quẽ yên tĩnh, cũng bởi đang trong giờ làm việc, thanh âm hắn cũng tình cờ mang chút ý từ sắc bén, "Tôi đem địa chỉ nhắn qua điện thoại em, trước quầy lễ tân cứ nói gặp tôi, các nàng sẽ giúp em nhấn thang máy."

Đồng Hữu Minh đóng điện thoại, theo hướng dẫn của Tư Tuấn tìm được túi giấy trong thư phòng, bên trong là hai bản sổ sách dày chi chít, cậu không cần nghĩ cũng biết những thứ này đối Tư Tuấn đặc biệt quan trọng, lập tức đem tài liệu bọc kĩ lại cầm lên tay, lại một lần giữa ánh nắng chói chang của buổi trưa chạy ra bên ngoài, đứng ngay đường cái bắt chiếc taxi, đem địa chỉ trong điện thoại đưa cho bác tài xem.

Hơi lạnh trong buồng xe làm cho cậu giật cả mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top