Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Rốt cuộc anh thích anh không thích?

Mang tâm tình cực kỳ vui vẻ chạy về căn hộ nhỏ của mình, Mạc Y Phi ôm chặt chiếc áo khoác còn vươn vấn mùi hương của anh, không nỡ buông ra.
Boss hôm nay cực kỳ cực kỳ đáng yêu. Ai nói cho cô biết, cô phải làm sao đây chứ???
Thật là càng ngày càng khiến cho người ta yêu thích mà!!
Đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn giấu vào áo khoác anh, tận lực hít lấy hương bạc hà thanh mát này.
- Làm ơn đi, em đừng có làm như nghiện thuốc phiện vậy có được không?
Mạc Nhược Ca thật sự không chịu nổi nữa. Còn có thể buồn nôn hơn nữa hay không?
- Chị sẽ không hiểu được đâu! Đây chính là tình yêu đó!!
Mạc Y Phi mang bộ mặt phơi phới gió xuân nhìn lên trần nhà.
Ôi, mới cách xa một tý cô đã thấy nhớ anh rồi!!
- Em nói chị nghe, hôm nay Liệp Báo cực kỳ soái, không những giải vây cho em, còn ôm em trở về đó.
Mạc Nhược Ca liếc nhìn cô gái nhỏ tương tư lăn qua lộn lại trên giường. Thật sự là hết nói nổi!!
- Nhanh đi tắm rửa rồi đi ngủ đi. Nhìn xem trên người em thành ra bộ dạng gì rồi hả? Thế mà Liệp Báo cũng dám cho em lên xe, thối chết được.
Mạc Y Phi nhăn mũi, cúi đầu ngửi ngửi trên người mình. Chỉ thấy toàn mùi rượu vang xông vào mũi cô, cảm giác gay mũi rất khó chịu.
Cô bĩu môi, chậm rãi đứng dậy hướng nhà tắm đi đến.
Cứ nghĩ đã được an ổn xem tài liệu, chợt một cái đầu nhỏ nhắn từ phòng tắm nhô ra, hướng cô hí hứng.
- Nhược Ca, chị nói em mới phát hiện. Em như thế này mà Liệp Báo vẫn mang em lên xe, còn ôm em, chứng tỏ anh ấy cũng rất quan tâm đến em đó!
Nói xong còn xoa xoa cằm, ra chiều ngẫm nghĩ.
- Nói cũng đúng, bằng không với tính cách của Liệp Báo đã sớm ném em đi rồi. Haha, chị nói xem. Liệp Báo rõ ràng là thích em.
Mạc Nhược Ca đưa tay chống trán, không nể mặt cho cô một câu dập tắt hi vọng.
- Là Liệp Báo sợ em gây mất mặt cho anh ấy được không? Dù gì em cũng là người của anh ấy, mang bộ dạng như vậy chạy lung tung, là chị chị sẽ nhanh chóng đem em đi thật nhanh.
Mạc Y Phi mất hứng trừng bóng dáng Mạc Nhược Ca ngồi trên sofa.
- Chị đúng là chả hiểu phong tình gì cả. Nhưng mà... Cái gì cơ? Người của anh ấy? Người của Liệp Báo... Hắc hắc...
- ...
Mạc Nhược Ca có cảm giác, có phải cô lại nói sai cái gì rồi hay không?
Liếc mắt nhìn Mạc Y Phi mất hút sau cánh cửa phòng tắm, Mạc Nhược Ca yên lặng gấp lại tài liệu trên tay.
Liệp Báo thật sự có ý tứ với Y Phi sao? Nếu không tại sao lại quan tâm cô ấy như vậy chứ? Còn ôm cô ấy về. Với tính cách ác liệt của Liệp Báo, anh sẽ quan tâm đặc biệt đến thuộc hạ như vậy sao?
Nếu anh cũng có chút yêu thích Y Phi, vậy tại sao thấy cô ấy thân mật với người đàn ông khác lại còn bình tĩnh như thế? Rõ ràng là một bộ dạng không thèm quan tâm.
Rốt cuộc là Liệp Báo thích hay là không thích Y Phi đây? Sao lại cứ mập mờ khó đoán như vậy chứ??
Mạc Nhược Ca đùa nghịch ngón tay của mình, mày thanh tú hơi chau lại. Sau một thoáng suy nghĩ cũng quyết định gửi một cái tin nhắn cho Mạc Kỳ.
Em gái bảo bối của cô... Vì tương lai hạnh phúc sau này của bảo bối, cô chỉ có liều thôi!!
------------------------
Sau khi trở về biệt thự xa hoa của mình, việc đầu tiên Lăng Diệp Thần đó là đi tắm!
Chỉ vì cô nhóc kia giở trò mèo khiến chân bị thương, đáng thương bắt anh ôm trở về, hại anh trên người cũng toàn là mùi rượu lây từ cô.
Đối với một người ưa sạch sẽ như anh, điều này khó có thể chịu được.
Đem bản thân một lượt tẩy rửa. Trong đầu anh lại thoáng hiện lên hình ảnh cô bé đáng thương ngồi bệch dưới đất nhìn chằm chằm vào mắc cá chân sưng to, môi nhỏ bĩu bĩu. Rõ ràng đều là do cô cố ý gây ra, còn làm cho người khác không thể kháng cự được muốn bảo vệ cô.
Lăng Diệp Thần nheo lại đôi mắt sắc bén. Cô gái này, người phụ nữ đầu tiên không hề bị áp lực của anh làm sợ hãi, ngược lại còn bám dính anh hết lần này đến lần khác. Có phải là vì anh quá nể mặt anh trai cô, cô lại thừa cơ đó mà làm tới hay không?
Len lén chạy đến tổng bộ, khu cấm địa còn không nói, hùng hổ tự ý đem cà phê xông vào phòng làm việc của anh. Gan đúng là được nuôi lớn rồi. Vậy mà anh một chút cũng không tức giận, ngược lại còn muốn bồi dưỡng cô trở thành tinh anh, đặt chân đến bộ phận cấp cao?
Xốc nước vẩy lên mặt, xua tan đi những suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Lăng Diệp Thần có chút ảo não.
Anh thật sự có cảm xúc gì đó đặc biệt với cô sao? Nếu không, tại sao lại mặc cô làm càn như thế mà không tức giận, ngược lại còn cho cô những đãi ngộ mà chưa ai được nhận??
Mạc Y Phi...
Cô gái này... đúng là có chút bướng bỉnh. Mà anh, lại dung túng cho cô rồi!
Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh khí của bản thân trong gương, ánh mắt sắc bén hiện lên chút ý tứ.
Lăng Diệp Thần nhếch nhếch môi mỏng, khẽ phun ra ba chữ đầy tà tứ.
- Mạc Y Phi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top