Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Để cô đi!!

Vòng quanh tổng bộ một hồi cũng không thấy bóng dáng anh đâu, Mạc Y Phi có chút thất vọng, ủ rũ tựa người vào thành ghế sofa.

Hai tên đại nam nhân kia, không biết xảy ra chuyện gì, vội vội vàng vàng vứt cô ở đây, chạy đi đâu rồi? Mạc Y Phi chán nản thở dài, khóe mắt liếc đến máy pha cà phê đặt ở góc phòng, tinh quang chợt lóe.

Lăng Diệp Thần tinh thần thập phần không tốt, trầm mặt, ngón tay có tiết tấu gõ gõ trên bàn.

- Liệp Báo, này phải giải quyết như thế nào? Thời hạn giao hàng chỉ còn 2 ngày, chúng ta không thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà tập hợp đủ hàng.

Quyền Chí Long đứng ngồi không yên, lo lo lắng lắng kéo áo ra hiệu cho Mạc Kì trầm mặc ngồi một bên.

Đây tốt xấu gì cũng là một vụ làm ăn lớn, đối phương cũng là người có địa vị không nhỏ. Nếu trễ hẹn lần này, không biết chừng sẽ mang đến tổn thất lớn.

Mạc Kì nhíu nhíu mày, thử đề nghị.

- Chi bằng dời ngày giao hàng 1 ngày, tôi tin chỉ thêm 1 ngày nữa, chúng ta có thể tập hợp đủ.

Tiết tấu gõ bàn dừng lại, Lăng Diệp Thần ánh mắt sắc bén phóng về phía hai người ngồi trên sofa.

- Vậy các cậu nói xem, chúng ta lấy lý do gì dời ngày? Hàng đến không đủ? Giữa đường gặp vấn đề? Bất cứ lý do nào cũng khiến bên chúng ta tổn thất.

- Nhưng ít ra chúng ta cũng không tổn thất nhiều.

- Cái tôi muốn là không tổn thất gì!!

Tia nhìn sắc lạnh của anh bắn về phía Quyền Chí Long, mang đến một trận áp bách.

- Mị Ảnh, rắc rối này là do người của các cậu gây ra, tốt nhất cậu nên hảo hảo nghĩ biện pháp đi.

Cốc cốc...

Giữa lúc không khí đang căng thẳng, một tiếng gõ cửa rất không thức thời vang lên.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, một cái đầu nhỏ ló vào, nhìn lướt căn phòng một lần, xác định số người trong phòng liền đẩy cửa bước vào.

Lập tức ba đạo ánh mắt đều tập trung vào người cô.

Nhìn thấy người đến, Mạc Kì liền đổi sắc mặt.

Con bé này sao lại chạy vào đây rồi? Chưa có sự cho phép của Liệp Báo đã xông vào, còn tự nhiên như không dò xét xung quanh. Đây là không muốn mạng nữa sao?

- Liệp Báo, cà phê của ngài! 

Mạc Y Phi cúi đầu, nâng khay cà phê lên ngang ngực, thỉnh thoảng còn len lén liếc trộm anh. 

Anh vẫn soái như vậy nha. Trên mặt lại tăng thêm một phần thành thục, khắp nơi tản mát ra hơi thở vương giả lạnh lùng. 

Lăng Diệp Thần ngưng mắt nhìn cô, im lặng đánh giá cô một lượt. Qua một lúc, ánh mắt sắc bén lạnh đi một phần, giọng nói trầm thấp vang lên, ẩn hiện một tia nguy hiểm.

- Tôi có gọi cà phê sao? 

Ánh mắt lại liếc về hai người đàn ông đổ mồ hôi hột bên kia.

- Hai người gọi cà phê? 

Mạc Y Phi đưa mắt nhìn anh trai, nhíu nhíu mày. 

Mạc Kì bất đắc dĩ nhìn cô, đứng dậy giải vây, nhận lấy khay cà phê trên tay cô.

- Là tôi gọi.

Lăng Diệp Thần cúi đầu xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón tay. Lại qua một đỗi, anh ngẩng đầu nhìn cô. 

- Mạc Y Phi đúng không? 

Mạc Y Phi có chút sửng sốt nhìn anh. Không ngờ một lãnh đạo như anh mà vẫn nhớ tên cô??

- Dạ Ảnh, tôi muốn để em gái cậu làm việc này. 

Ngoại trừ người vừa nói, tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc nhìn anh. Để Y Phi đi? Nó chỉ là một cô nhóc, làm sao có thể giải quyết được gì?

Nhận ra nghi vấn của mọi người, Lăng Diệp Thần nhếch khóe môi.

- Sao? Sát thủ hạng A, lại không có khả năng làm việc này sao? Hử?

Mạc Y Phi có chút vui mừng. Anh để cô đi làm nhiệm vụ? Đích thân anh giao nhiệm vụ cho cô, vậy có phải cô sẽ được gặp anh nhiều thêm một chút không? Nghĩ đến đây, Mạc Y Phi không do dự liền đáp ứng.

- Tôi đi. Liệp Báo, tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ. 

Mạc Kì lạnh lùng trừng cô. Con bé này lúc nào cũng bốc đồng như thế.

Mạc Y Phi chuyển giao cho anh một đạo ánh mắt, như muốn nói: Đừng trừng em!! Yên tâm, em làm được!! 

Lăng Diệp Thần có chút tán thưởng nhìn cô, tâm tình lại trở nên tốt hơn, không còn âm trầm như trước.

Việc này nếu thành công, coi như chuyện được giải quyết ổn thỏa. 

Cô gái Mạc Y Phi này, anh có lòng tin cô có thể hoàn thành tốt. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top