Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Giương đông kích tây

Mạc Y Phi hưng phấn trở về nhà, nửa điểm cũng không thấy lo lắng khi sắp đối mặt với nguy hiểm.

Mạc Kì cả đường đi đều lâm vào trầm mặc, nghĩ mãi vẫn không rõ ý định của Liệp Báo. Rốt cuộc là tại sao anh không những không trách phạt cô tự ý xông vào khu cấm, còn đặc biệt giao nhiệm vụ nguy hiểm như vậy cho cô?

Từ trước đến giờ, nhiệm vụ của cô chỉ là ám sát từ xa, không có chút thách thức gì cả. Bây giờ được giao cho nhiệm vụ này, Mạc Y Phi cô lại có chút mong đợi. Ngược lại, Mạc Kì lại lo lắng không thôi. Loại nhiệm vụ thế này, không phải chỉ dành cho tinh anh đi làm sao? Một con nhóc như cô, không cẩn thận lập tức mất mạng. Thêm nữa, đối phương cũng không phải dạng dễ chọc. Rốt cuộc Liệp Báo là có ý gì?

- Cái gì? Không thể được!!

Sau khi nghe tin, Mạc Nhược Ca liền không khống chế hét toáng lên.

Như vậy sao được? Bảo bối của các cô, đùng một cái liền bị phái đi làm loại nhiệm vụ nguy hiểm như vậy.

- Ay da không có gì mà. Đừng có khoa trương như vậy chứ? Cũng chỉ là đột nhập thôi mà.

Nhất thời trên trán Mạc Kì và Mạc Nhược Ca trượt xuống vài vệt đen dài.

Chỉ là đột nhập mà thôi? Đơn giản như vậy?

Mạc Nhược Ca thô lỗ đập một cái vào gáy cô.

- Con bé này nói hay nhỉ? Chỉ là đột nhập thôi sao? Mày nghĩ Liễu Hàn là ai? Dễ chơi lắm hả? Có biết ở đó cơ quan trùng trùng hay không? Không cẩn thận là chôn chân ở đó nhé.

Mạc Y Phi hét toáng lên, đưa tay xoa xoa gáy bị đập đau, giọng nói cũng cao lên.

- Tốt xấu gì em cũng là sát thủ hạng A nha, hạng A đó!! Tầm thường lắm sao? Lại nói, Liệp Báo đích thân giao nhiệm vụ, em còn làm được gì? Có bản lĩnh chị đi nói với hắn đi. Em chỉ là thành phần nhỏ thôi, dám chống đối Boss lớn sao?

Mạc Kì cùng Mạc Nhược Ca trầm mặc. Nói cũng đúng, Boss lớn hạ lệnh, ai dám không nghe?

Mạc Y Phi bĩu môi. Cô mới không nói cô là vì muốn ở bên cạnh anh nhiều hơn một chút đâu.

Kế hoạch được lập nên một cách nhanh chóng. Trong khoảng thời gian chuẩn bị, Mạc Y Phi gặp Lăng Diệp Thần càng thường xuyên hơn. Điều này làm cô vui mừng không ít.

Nói thì nói vậy, nhưng cô cũng tuyệt không lơ là. Dù sao đây cũng là nhiệm vụ thách thức đầu tiên của cô, cô nhất định phải hoàn thành tốt. Nói không chừng khi thành công, Liệp Báo sẽ cho cô gia nhập vào đội ngũ cấp cao nha. Như vậy là có thể tiến vào tổng bộ mà không cần kiêng dè rồi.

Nghĩ thôi cũng thấy kích thích, Mạc Y Phi vui vẻ cười híp mắt.

Lăng Diệp Thần đang giảng giải hướng đi lập tức dừng lại, im lặng liếc mắt nhìn cô gái đang cười không ngớt bên cạnh.

- Xem ra cô rất thích thú nhỉ?

Nụ cười trên môi Mạc Y Phi nhất thời cứng đờ. Ngước mắt nhìn vào đôi mắt âm trầm của anh, cô liền có chút lúng túng.

Lúc nãy là ai vừa bảo sẽ không lơ là? Không phải cô đâu, tuyệt đối không phải cô đâu!!

Mạc Y Phi đảo tròng mắt, nhếch khóe môi.

- Không có. Tôi là cảm thấy tên Liễu Hàn này quá ngu ngốc, thiết kế cái bẫy rõ ràng như vậy. Người bình thường nhìn vào cũng thấy không đúng.

Lăng Diệp Thần hứng thú nhìn cô, trên môi lại vươn một ít nét cười.

- À? Vậy sao? Phân tích một chút nghe xem.

- Anh xem, thứ càng tinh sảo càng bất thường, bẫy càng công phu, càng có gì đó không đúng. Cái bẫy này vừa nhìn vào đã thấy lỗi. Hàng xích sắt dưới đất có vấn đề nha. Một căn biệt thự hào nhoáng như thế, xung quanh cũng chỉ có cây và bức tường cao, một chút cũng không thấy có thứ cần dùng xích sắt. Lại nói, anh xem ở đây, sao đầu xích lại gắn với nút ống nước? Còn dùng lợi thế bãi cỏ che đậy đi. Thêm nữa, trên cái cây kia cũng có chút không đúng. Ban đêm màu lá cây sao lại có chút giống như phát quang nha? Mặc dù rất nhỏ, nhưng nhìn kĩ sẽ phát hiện ra ngay. Tôi dám khẳng định khi vào khu vực này sẽ có cái gì đó bay ra giống như lưới nha, gậy nha,....

Lăng Diệp Thần im lặng nghe cô phân tích rõ ràng, trong mắt thoáng ánh lên tia tán thưởng rồi vụt tắt. Anh xoay người nhìn vào sơ đồ trên màn hình máy tính, có chút nghiền ngẫm.

Anh tuy có lòng tin với cô, nhưng còn chưa đủ. Với bản lĩnh này của cô, muốn lên làm tinh anh, có chút khó khăn...

- Cô có từng nghe đến "giương đông kích tây" chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top