Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 18 - Làm quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Mình ngoi lên rồi đây.! Đầu tuần của mọi người thế nào?! _
_ Mọi người có đoán được người mà chap trước nắm lấy tay Châu Châu nhà ta là ai không?! 😁 _
_ Quá dễ đoán mà.! Vậy giờ vào chuyện thôi. 💓 _

_________________________________________

Châu Thi Vũ cứ vô thức bước theo phía sau, im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng lên tiếng.

"Vương Dịch?! Sao em lại ở đây."

"Tình cờ.!"

Cả hai lại rơi vào im lặng. Nhất Nhất cứ thế nắm chặt tay Châu Châu dẫn đến một cửa tiệm tên 'SECRET' trông vô cùng sang trọng.

Thi Vũ kinh ngạc, chần chừ không muốn vào, đắn đo hồi lâu, ngay khi Vương Dịch định đẩy cửa bước vào thì cô lên tiếng ngăn lại.

"Khoan,... khoan đã ..."

Nhất Nhất nhăn mài, dừng hành động của mình nhưng vẫn không có ý định buông tay Châu Châu ra, chỉ quay đầu lại nhìn.

"Sao chúng ta lại phải đến đây?!"

"Xem bản thân chị đang thảm hại thế nào."

Không nói thêm nữa, em ấy dứt khoát đẩy cửa, kéo cô vào.

"Kiki tỷ.!"

"Ây~, tiểu Nhất?! Ngọn gió nào đưa em tới đấy thế?!", Hứa Giai Kỳ xoay người lại vui vẻ chạy tới câu lấy tay 11 hỏi.

"Giúp em.", tiểu Vương đẩy Châu Châu ra phía trước, bình thản nói.

Kiki nghiêm túc quan sát Châu Thi Vũ một lượt, cùng lúc đó, Thi Vũ cũng quan sát kĩ Hứa Giai Kỳ.

Ấn tượng của cô đối với Kiki là một cô gái vô cùng xinh đẹp, sắc sảo, cơ thể hoàn mỹ, vóc dáng cân đối, hệt như một con cáo vừa tinh nghịch, vừa quyến rũ, lại gợi cảm, xinh đẹp, khiến người khác muốn nhìn mãi.

Trong lúc Thi Vũ đang cảm thán nghĩ, thì Hứa Giai Kỳ cũng đang quan sát cô nàng một cách kĩ lưỡng. Kiki để tay lên cằm, đi xung quanh Châu Châu, cầm tóc lên xem xét, nắm cằm xoay mặt cô nàng về phía mình, nhìn từ trên xuống dưới.

Cô tặc lưỡi, quay sang nhìn tiểu Vương, em ấy không nói gì chỉ nghiêng đầu mỉm cười, rồi cất bước về phía sofa điềm tĩnh ngồi xuống, lạnh lùng nói.

"Thưởng lớn đấy.", đặt lên bàn một phong bì nhỏ.

Vẻ mặt cam chịu của Kiki lập tức thay đổi thành vẻ mặt gian xảo, bật cười nhìn Vương Dịch.

[Tinh]

"Xin lỗi, chúng tôi đóng cửa rồi.!", Giai Kỳ lạnh lùng lên tiếng đuổi khách.

Anh chàng đó nhăn mài, khó chịu. Lớn tiếng quát.

"Cô giỡn mặt à?! Trước cửa có treo bảng đóng cửa đâu.! Xem thường ai thế?!"

"Xin lỗi, tôi đã nói là đóng cửa rồi.", cô kiên nhẫn lặp lại.

"Đại thiếu gia tôi chính là muốn mua đồ ở đây. Cô không có tư cách đuổi tôi."

Hứa Giai Kỳ nhếch miệng cười, đôi mắt lạnh lùng.

"Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt."

Vừa dứt lời, lại thêm một cô gái cao lớn gương mặt đáng sợ, cầm gậy bóng chày cở lớn vát lên vai, từ từ tiến lại. Tới gần hắn ta, cô nàng lập tức chĩa thẳng cây gậy về phía hắn, nhướng mài.

Anh ta sợ hãi nhanh chóng chạy ra khỏi cửa tiệm.

"Đúng là đồ nhát gan."

Người vừa nói chính là Từ Tử Hiên, người phụ giúp thân cận của 'SECRET', giữ gìn trật tự nơi này khi có kẻ dám cả gan vào đây quậy.

Lạc Lạc xoay bảng {OPEN} vào phía trong. Rồi quay người bước trở về cất cây gậy, từ tốn nói.

"Xong rồi đấy, Kiki.! Em tiễn tên đó đi rồi."

"Oki~, cảm ơn em nha, bảo bối.", Hứa Giai Kỳ khôi phục dáng vẻ xinh đẹp, vui vẻ, tặng cho Tử Hiên một nụ hôn gió. Sau đó hét lớn vào bên trong.

"NÀO, MỌI NGƯỜI ƠI?! KHÁCH LỚN ĐẾN RỒI.! CHÚNG TA PHẢI LÀM VIỆC THÔI."

"Biết rồi, em đừng hét nữa, Kiki."

"Đây, đây, đợt này lại là loại khó khăn gì nữa?!"

"Cậu suốt ngày gặp ai cũng gọi là bảo bối hết."

"Tụi này cần phải làm gì đây?!"

"Woa.! Cô bé này là ai thế?! Khá xinh đấy. Nhưng mà, phong cách này ... có chút không hợp với em, cô bé à.!"

"Nhiệm vụ được giao từ tiểu Nhất, chúng ta phải giúp ... hmmm ... em tên gì vậy, cô bé?!", Kiki hướng Châu Châu hỏi.

"Dạ?! Em là Châu Thi Vũ."

"Hảo~, giúp Thi Vũ của chúng ta tìm lại phong cách và khí chất vốn có của em ấy. Đầu tiên, Ngũ Chiết và Đại Ca hai người giúp em chọn đồ phù hợp với em ấy, sau đó Đình Đình và Đóa tỷ hai người làm tóc lại cho em ấy, còn Kẹp Tóc giúp mình tìm mỹ phẩm chăm sóc da cho em ấy. Mọi người đã hiểu chưa?!"

"Hảo.!"

"Biết rồi.!"

"Được thôi.!"

"Vậy bắt đầu thôi, phần thưởng lớn lắm đó.", Giai Kỳ chỉ tay vào phong bì trước mặt tiểu Vương, mắt sáng như sao.

Mọi người vừa nhìn thấy, lập tức mắt cũng sáng lên. Nhanh chóng bắt tay vào làm việc. Kiki mỉm cười hài lòng, hướng Châu Châu tiếp tục nói.

"Còn em?! Em thấy cái đó không, Thi Vũ?!"

"Dạ có."

"Bên trong có một phòng tắm, em vào đó tắm rửa sạch sẽ rồi ra đây, bọn chị sẽ giúp em được không?!"

Châu Thi Vũ chần chừ không nhấc chân đi, Nhất Nhất thấy vậy, trực tiếp ra tay, lấy đồ trên kệ quăng cho Châu Châu rồi đẩy cô vào phòng tắm. Sau đó, quay lại ghế sofa ngồi xuống. Mọi người nhìn nhau ra hiệu, ai cũng mỉm cười, rồi lại tiếp tục làm việc.

Tử Hiên đặt ly nước lên bàn, rồi ngồi xuống bên cạnh Vương Dịch, tò mò hỏi.

"Em đem cô nàng có trái tim thủy tinh này từ đâu về đấy?!"

"Chị cũng rất tò mò, em ấy rốt cuộc là ai mà có thể lọt vào mắt xanh của tiểu Nhất nhà ta đấy.!", Ngũ Chiết cũng tò mò quay sang hỏi. Lục Đình bất ngờ đánh vào vai Ngô Chiết Hàm nhắc nhở.

"Em đấy, mau phụ chị đi, suốt ngày cứ hùa theo Lạc Lạc quậy phá thôi."

"Đau, Đại ca~.! Chị chẳng biết 'thương hoa tiếc ngọc' gì cả.", Ngũ Chiết ôm vai lên án.

"Hơ hơ?! Kiki có người muốn làm hoa kìa. Còn không mau gồng lên.", Đại ca quay sang châm chọc.

Mọi người bật cười. Không khí vô cùng vui vẻ. Vương Dịch cười mỉm, nhìn xung quanh, nơi này luôn ồn ào, náo nhiệt, tràn đầy năng lượng như vậy, khác với em ấy luôn một mình cô độc trong thế giới của chính mình và cả chị ấy nữa, sau đó ngước mắt nhìn căn phòng đang có tiếng nước chảy róc rách kia.

"Lục Đình, cậu mau làm việc. Đừng suốt ngày bắt nạt mấy em ấy.", Phùng Tân Đóa nhéo tai Lục Đình nói.

"Aaaa ... mình biết rồi, đau, Đóa Đóa ah~.!"

"Hahahahahaha.!"

"Cả hai đứa nữa, Hoàng Đình Đình, Lý Nghệ Đồng, mau làm việc cho chị."

"Hảo a~.", Đình Đình nhẹ giọng nói.

"Tuân lệnh, Đóa tỷ.", Kẹp Tóc nghiêm túc đáp. Kiki lắc đầu cười bất lực.

Thế là mọi người lại quay trở về công việc tập trung chọn lựa. Lạc Lạc vẫn không từ bỏ, tiếp tục tra hỏi tiểu Vương.

"Nè?! Em trả lời chị đi chứ?! Cô gái đó ở đâu đến đấy, vừa nhìn là biết một người có trái tim vô cùng mong manh, nội tâm cực kì yếu đuối rồi, khác hẳn vẻ bên ngoài đấy."

"Nhưng có người lại không biết.", Vương Dịch ánh mắt bất lực, ánh nhìn không rời khỏi cửa phòng tắm nói.

"Em làm người ta khóc sao?!"

"Cũng mong là vậy.!"

"Sao thế?! Không phải em à?!"

Vương Dịch lắc đầu, sau đó quay sang nhìn Tử Hiên nghiêm túc hỏi.

"Giúp em một chuyện!?"

"Chuyện gì?! Nhất bảo đã lên tiếng, chuyện gì bọn này cũng có thể giúp!?"

"Điều tra giúp em ..." (tg:🙊)

"Hảo~.! Không vấn đề gì, để chị lo.! Mà ... không lẽ ... em thích cô nàng đó sao?!"

Đúng vào lúc đó, một thân áo choàng tắm bước ra, tiểu Vương ngay lập tức dời ánh mắt về phía đó, không trả lời câu hỏi của Lạc Lạc, cô cũng không nói gì nhìn 11 mỉm cười ôn nhu.

"Em ... em xong rồi.", Châu Thi Vũ mặc áo choàng trắng bước ra, đỏ mặt, thấp giọng nói.

"Hảo.! Em lại đây.", Kiki kéo Thi Vũ tới ghế, định ấn cô ngồi xuống, nhưng cô lập tức từ chối.

"Ah!? Không cần đâu ạ. Em sẽ rời đi ngay, không phiền mọi người đâu ạ."

"Chị thấy mình chưa đủ đáng thương à?!", giọng nói lãnh khốc vang lên.

Châu Châu cứng đờ người, cô biết rõ mình lúc này trong vô cùng thảm bại, người mà mình dành trọn tình cảm lại bỏ rơi mình trong 'đêm tối lạnh lẽo'. Vương Dịch nói không sai, cô trông thật sự rất đáng thương. Thi Vũ ánh mắt buồn bã.

"Nhưng mà ... em ấy từng nói ... thích tôi thế này."

Vươnh Dịch cười khẩy, giọng chế giễu.

"Chị giữ lại điều cô ta thích ... còn cô ta có giữ lại điều mà chị thích không?!"

"Tiểu Nhất!!!", Từ Tử Hiên lên tiếng ngăn 11 nói tiếp, cô nàng này sẽ khóc mất.

"Em theo chị qua đây.", Kiki ân cần nói.

"Tiểu Nhất nói có một phần đúng đấy, giờ em phải thay đổi bản thân mình để tốt hơn.", Phùng Tân Đóa dịu dàng an ủi.

"Em đừng có vì một người không biết trân trọng giá trị của em mà đau lòng.", Lục Đình nói.

"Đúng đấy, yêu bản thân mình vẫn tốt hơn mà.", Hoàng Đình Đình giọng từng trải nói.

"Cái người đó không biết trân trọng em, thì sẽ có người khác trân trọng em hơn.", Lý Nghệ Đồng hướng mắt nhìn người đang bình thản uống trà.

"Phải đấy, nếu không tụi này sẽ giới thiệu cho em một người tốt hơn cả người đó.", Ngô Chiết Hàm đặt nhẹ tay lên vai 11, vui vẻ nói.

Vương Dịch chỉ mỉm cười, bình tĩnh đứng dậy, bước ra khỏi cửa tiệm, mà không nói gì. Châu Thi Vũ ánh mắt thấp thỏm, không yên nhìn theo.

"Đừng quá lo.! Em ấy chỉ ra ngoài mua ít đồ thôi.", Tử Hiên nghiên đầu nhìn cô nói.

"Thi Vũ.! Em nhìn xem.", Kiki lên tiếng thu hút sự chú ý của cô.

Trước mặt Thi Vũ bây giờ là rất nhiều bộ đồ với mọi tông màu, cô phải công nhận là rất đẹp, Châu Châu hoàn toàn bị thu hút.

"Em thấy bộ này thế nào?!", Ngũ Chiết hỏi.

*{ Hửm?! Bọn họ sẽ giới thiệu những trang phục thế nào cho Châu Thi Vũ đây?! }*

*{ Nếu mọi người có ý tưởng hay ho về trang phục nào đó cứ bình luận hoặc nhắn trực tiếp cho mình, biết đâu mình sẽ cho vào truyện, hihi }*

*{ Mình sẽ cố gắng diễn tả nó thật tốt 😅 }*

-------------------------------------------------------------

_ Được rồi, hẹn gặp mọi người vào chap ngày mai nha. _

_ Dịch lại ngày càng có chiều hướng tăng cao, mọi người phải cẩn thận đó. _

_ Cũng đừng quên ngày mai 10:00 MV hè của mấy tỷ sẽ ra đó. Cùng mong chờ những phân cảnh xinh lung linh của mấy tỷ. 😍 _

_ Có người từng nói như vầy :" Nếu bạn bắt một người đang không suy nghĩ gì cả, đột nhiên nghĩ về bạn mà đồng tử của họ giãn ra chứng tỏ họ thật lòng yêu bạn.", "Đôi mắt là nơi cho ta câu trả lời chính xác nhất. Vì ánh mắt thì không bao giờ che giấu được."

(Xem ánh mắt của Vương Dịch nhìn Châu Thi Vũ kìa) 😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top