Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: công ty bất ổn , sự thật

Sáng sớm cô đến như thường ngày cả đám nhân viên nữ kéo cô tra khảo
🗣️ 1" em quan hệ với Cố đình dương "
🗣️ 2" em có chồng rồi hả"
🗣️ 3" em rốt cuộc là ai vậy"
Vương nhất (vương dịch)" mọi người từ từ thôi em còn trả nhớ câu hỏi mà trả lời "
"Trước tiên Cố đình dương cùng em lớn lên tiếp là em vị hôn phu của Đình Vũ, thời gian này cảm ơn mọi người rất nhiều thật ra vào lúc tối nay em đã nhớ ra mình không phải là Vương nhất mà là vương dịch "
Mọi người xốc cứ phải là xốc mãi không thôi ai đời lại gặp chính câu chuyện lần trước
      Vương dịch nói tiếp :" xin lỗi mọi người đây cũng là lần cuối làm chung với mọi người"
       Lâm Hạo " em từ chức vậy còn anh thì sao nhiều tháng như vậy cũng không lấy động dụng tâm của em "
      Vương dịch nói " tinh yêu không phải vậy trước kia em cũng như anh còn hơn vậy thời gần tính làm gì"
   Châu thi vũ nghe thấy cô thừa nhận nước mắt lại rơi nàng phi thật nhanh vào người con gái mình yêu và nói " thật xin lỗi em chị không cố ý là lỗi của chị , chị lúc đó không nên làm thế "
      Vương dịch " chị không sai ngoan đừng khóc lần này là lần cuối " nói rồi cô hôn lên trán nàng và nói " đây là sự tử tế cuối cùng sau khi em và chị kết thúc "
      Châu thi vũ khóc càng thương tâm hơn
Vương dịch đầu óc quay cuồng lại ngã xuống sàn may mắn Đình Vũ biết tin đến đón
      Cố đình vũ  cố gắng lấy nàng dậy và nói " Nhất nhất dậy đi đừng làm anh sợ " rồi anh nhắc tay áo ra đột nhiên thất thanh kêu lên " Bác sĩ Từ nhanh lên 3 vạch đang mờ dần kìa"
      Bác sĩ Từ" không xong rồi nhanh con dao ra đây không kịp nữa"
   Châu thi vũ hốt hoảng khi thấy bác sĩ cầm con dao lên nàng nói " các người làm gì em ấy"
     Cố đình vũ lúc này không còn bình tĩnh nhớ nhắc nữa hét lên " anh Từ mau cứu em ấy"
      Châu thi vũ thấy họ như vậy kêu nhân viên áp chế họ
   Cố Đình Vũ thấy vậy nước mắt rơi lã chã cậu xin " Thi Vũ à nể tình tôi và cô quen biết để anh Từ làm đi tôi xin cô"
     Thiếu niên anh Tuấn vạn người ngưỡng mộ nay lại khóc lên
     Thấy máy đo tim dần dần yếu Đình Vũ hỏi lúc này cứu được không máu của tôi là thuần khiết nhất trong gia tộc chữa được không
     Bác sĩ Từ " anh điên sao anh là chủ của Cố gia mai sau đó"
     Biết câu đó Đình Vũ đã chấp nhận làm vật thay thế nhưng sức dãy không đủ khi tận mắt thấy nhịp tim cô còn một xíu hắn không còn kiêng nể mà dứt khoát
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top