Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ trước đến nay thư phòng của Ma Kết là địa phương mà những người không có nhiệm vụ không thể tùy ý tiến vào. Kim Ngưu vừa đi đến bên ngoài thư phòng, liền bị Bảo Bình ngăn lại.
Biết Bảo Bình tính tình không dễ thông suốt, Kim Ngưu thử cùng Bảo Bình khai thông: "Bảo Bình, Kết ca ca có ở bên trong không? Ta muốn thấy huynh ấy!"
"Chủ tử ở bên trong, nhưng mà Tiêu tiểu thư không thể đi vào." Chủ tử chưa bao giờ nói qua có thể để Tiêu tiểu thư ra vào thư phòng, Bảo Bình tận trung tuân theo chức vụ nói.
"Bảo Bình, ngươi tránh ra cho ta. Tiêu tiểu thư, ngài đến rồi? Mau mời vào!" Song Tử vừa mở cửa thư phòng ra liền thấy Kim Ngưu đứng ở ngoài, vội vàng nghiêng mình nhường cho Kim Ngưu đi vào, thuận tiện hung hăng trừng mắt nhìn Bảo Bình một cái. Chủ tử nhà mình tìm thê tử dễ dàng sao? Bảo Bình còn ở chỗ này phá rối cái gì?
"Ừ." Không tiếp tục để ý đến Bạch Dương ở một bên mặt đen lại, Kim Ngưu ngẩng đầu ưỡn ngực bước vào thư phòng của Ma Kết. Đây là lần đầu tiên nàng bước vào nơi riêng tư của Ma Kết, trong lòng không khỏi có chút tự đắc. Cũng chỉ là một thị vệ nho nhỏ, cũng dám ngăn nàng sao?
"Kết ca ca, huynh đang bận sao? Nãi nãi bảo Kim Ngưu đến đây cùng Kết ca ca trò chuyện. Kim Ngưu có quấy rầy Kết ca ca hay không?" Trong miệng nói quấy rầy, nhưng Kim Ngưu không có một chút tính toán muốn rời đi. Có một số việc, nàng vẫn còn đang trong do dự, vẫn không cách nào dứt khoát hạ quyết tâm làm quyết định.
"Sẽ không. Kim Ngưu muốn nói cái gì?" Thả sổ sách trong tay xuống, Ma Kết ngẩng đầu lên hỏi. Trong lòng bất đắc dĩ đến tột cùng, nãi nãi thật đúng là thích lo nghĩ mù quáng.
"A? Kết ca ca, đây là cái gì?" Đuôi mắt thấy vòng ngọc đặt ở trên bàn, không kịp trả lời Kim Ngưu, Ma Kết sợ hãi than lên tiếng. Chiếc vòng ngọc kia nàng chưa từng thấy qua, vừa thấy đúng là thượng phẩm.
Không ngờ đến Kim Ngưu thế nhưng liếc mắt liền thấy vòng ngọc mà Thiên Bình để lại cho mình, sắc mặt Ma Kết có chút lúng túng, giải thích: "Đây là một vị bằng hữu tạm thời để ở chỗ ta. Mấy ngày nữa sẽ đến lấy lại."
"Bằng hữu? Vị bằng hữu kia của Kết ca ca thế nhưng mạnh tay như vậy, mua vòng ngọc trân quý như thế?" Vòng ngọc trên bàn sách cũng không phải vật bình thường, Kim Ngưu trong lòng tràn đầy khát vọng. Chiếc vòng ngọc này sẽ không phải là kinh hỉ mà Kết ca ca chuẩn bị đưa cho nàng chứ? Nghĩ như vậy Kim Ngưu không chút do dự vươn tay, chuẩn bị cầm lên chiếc vòng ngọc tỉ mỉ đánh giá.
Hiểu rõ Kim Ngưu cầm cái gì đó liền khó có thể lấy về, Ma Kết vượt trước một bước cầm lấy vòng ngọc ở trên bàn cầm ở trong tay. Sau đó, mặt nghiêm túc nhìn Kim Ngưu nói: "Kim Ngưu, cái vòng ngọc này không thể cho muội. Nếu muội muốn vòng ngọc, ngày mai đi Ngọc Hiên các chọn mấy kiểu là được."
Ngọc Hiên các là sau khi Ma Kết tiếp nhận Sở gia mới khai trương, buôn bán rất là thịnh vượng. Ngọc sức* bên trong Ngọc Hiên các đều là ngọc trong thượng phẩm, rất nhiều phu nhân và tiểu thư nhà giàu có ở Tuyên Thành đều thích đi Ngọc Hiên các mua ngọc sức.
(*) Ngọc sức: Trang sức làm bằng ngọc.
"Không muốn. Muội chỉ thích cái vòng ngọc này." Ngọc Hiên các không phải là nàng chưa từng đi qua. Nơi đó này nọ mặc dù rất tốt, nhưng lại so ra kém cái vòng ngọc trong tay Ma Kết. Nhìn chiếc vòng kia trong suốt sáng bóng, những thứ ngọc phẩm ở Ngọc Hiên các kia so ra tuyệt đối không chỉ kém một chút.
"Kim Ngưu, cái vòng ngọc này có chủ nhân khác. Vốn cũng không thuộc về đồ của ta đương nhiên không thể cho muội." Ma Kết biết Kim Ngưu thích trân phẩm, nhưng mà không nghĩ tới nàng sẽ ham muốn đồ không thuộc về nàng.
"Kết ca ca, trước kia chỉ cần Kim Ngưu coi trọng gì đó, huynh cũng sẽ đưa cho Kim Ngưu." Thấy thái độ kiên quyết của Ma Kết, Kim Ngưu có chút tủi thân nói. Sở gia không thiếu bạc, hễ là nàng coi trọng thứ gì đó ở Sở gia, Ma Kết cũng sẽ không thèm để ý đưa cho nàng.
Bởi vì mỗi lần muội coi trọng gì đó đều là trước đó nãi nãi đã chuẩn bị xong rồi cho muội chọn. Mặc dù mỗi lần muội đều chọn thứ tốt nhất, nhưng mà Sở gia sẽ không để ý chút vật nhỏ này, đương nhiên cũng sẽ mặc cho muội lấy đi. Ma Kết không muốn cùng Kim Ngưu giải thích quá nhiều, chẳng qua là cố chấp tiếp tục nói: "Kim Ngưu, cái khác đều có thể cho muội, nhưng cái này không thể cho muội."
"Tại sao? Cũng chỉ là một cái vòng ngọc thôi mà! Kết ca ca lúc bằng hữu của Kết ca ca lấy lại vòng ngọc, Kết ca ca đưa hắn bạc không được sao?" Kim Ngưu rất là đương nhiên nói. Theo ý nàng, chỉ cần Sở gia nguyện ý ra bạc, lấy được cái vòng ngọc này tuyệt đối không là vấn đề.
"Không phải vấn đề về bạc. Chủ nhân của cái vòng ngọc này không thiếu bạc, cũng thấy chướng mắt bạc." Trên cổ đeo ngọc oa nhi mà Thiên Bình đưa cho hắn, Ma Kết cố gắng cùng Kim Ngưu nói đạo lý. Lúc này hắn bỗng nhiên thấy vạn phần may mắn bởi vì mình thật rất yêu thích ngọc oa nhi, trước khi rời khỏi phòng bao ở Khách Duyệt lâu hắn đã đeo lên cổ. Nếu không, nhìn tư thế trước mắt, sợ là Kim Ngưu tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngọc oa nhi còn trân quý hơn vòng ngọc này.
"Vậy ý của Kết ca ca chính là không cho muội?" Vẻ mặt thất vọng nhìn Ma Kết, trong lòng Kim Ngưu bắt đầu có quyết định. Nàng vẫn tham luyến tất cả dung túng mà Ma Kết đối với nàng trong hai năm qua, cho nên mới chậm chạp không có làm ra lựa chọn. Dĩ vãng, chỉ cần là nàng thích gì đó, Ma Kết cũng sẽ không nói hai lời trực tiếp đưa cho nàng. Chẳng qua là không nghĩ đến hôm nay đụng phải vòng ngọc trân quý hơn, hắn cư nhiên lại không bỏ được.....
"Đúng, không thể cho muội." Nhìn ra chấm dứt trong mắt Kim Ngưu, nhưng Ma Kết cũng không định nhượng bộ. Cũng chỉ là cái vòng ngọc trân quý hơn so với những vật đã tặng trước mà thôi, đã dễ dàng dò xét ra tính cách thật của nàng sao?
Nhìn bóng lưng rời đi của Kim Ngưu, trong lòng Ma Kết đột nhiên có cảm giác giống như là trút được gánh nặng. Cùng ngày, trước sau nhìn thấy bóng lưng của hai nữ tử, nhưng mà cảm giác hoàn toàn khác nhau. Nắm thật chặt vòng ngọc trong tay, lúc này Ma Kết chợt có loại xúc động rất muốn gặp Thiên Bình. Nàng bây giờ, đang làm gì vậy?
Cẩn thận nghĩ lại, Thiên Bình xuất hiện chẳng những phá vỡ nguyên tắc hắn kiên trì nhiều năm, lại cũng ngoài ý muốn phá vỡ khốn cục trong lòng hắn. Năm ngày sau lúc gặp lại, hắn giống như cũng nên cám ơn nàng thật tốt mới được.
" Kết tiểu tử, cháu đi ra cho ta. Chuyện gì xảy ra? Kim Ngưu làm sao lại khóc? Có phải cháu làm con bé tức giận hay không? Còn không mau đi đem con bé dỗ trở lại cho ta!" Sở lão thái thái vừa trách móc vừa đi đến đây.
Ai! Lại là một hồi đau khổ đến a! Đem vòng ngọc trong tay đặt vào trong ngực, bảo đảm sẽ không lại bị người thấy. Ma Kết đứng dậy ra khỏi thư phòng, nghênh đón Sở lão thái quân.
"Nói cách khác, Kim Ngưu nhìn trúng một vật mà bằng hữu của cháu đặt ở chỗ này. Cháu không cho, cho nên Kim Ngưu tức giận?" Nghe cháu trai giải thích xong, Sở lão thái thái có chút không dám tin hỏi. Kim Ngưu cũng không phải là người hẹp hòi như vậy....
"Nãi nãi, không phải là cháu trai không muốn đưa cho Kim Ngưu. Chẳng qua là làm người nhất định phải giữ chữ tín. Vị bằng hữu kia cũng chỉ là tạm thời để ở chỗ cháu trai, nói năm ngày sau sẽ đến lấy về. Ngài nói, cháu trai có thể chưa được người ta đồng ý liền trực tiếp đưa cho Kim Ngưu sao?" Mặc dù không định lấy ra vòng ngọc, nhưng Ma Kết vẫn cho lão thái thái biết sự thật. Đối với người trong nhà, Ma Kết không có bất kỳ lừa dối. Bộ dáng xử sự trên thương trường, hắn không muốn cũng sẽ không mang về Sở gia.
"Đây cũng phải. Thương nhân chúng ta quan trọng nhất chính là chữ tín. Nếu thất tín với người ta, sau này làm sao làm buôn bán? Cháu tại sao lại không giải thích cho Kim Ngưu hiểu?" Mặc dù thừa nhận câu trả lời của Ma Kết, nhưng mà lão thái thái vẫn cảm thấy Kết tiểu tử nhà mình bắt nạt Kim Ngưu.
"Nãi nãi, Kim Ngưu bảo cháu trai năm ngày sau trực tiếp đưa bạc cho vị bằng hữu kia..." Cười khổ mà nói ra ý nghĩ của Kim Ngưu, trên mặt Ma Kết tràn đầy bất đắc dĩ.
"Kim Ngư đứa bé kia lại nói như vậy?" Sở lão thái thái có chút không thể tiếp nhận được, Kim Ngưu luôn luôn biết đạo lý đột nhiên biến thành một người khác. Mặc dù biết đứa bé kia thích đồ trang sức quý giá, nhưng Sở lão thái thái cũng không để ở trong lòng. Sở gia không thiếu bạc, tuyệt đối nuôi được một Tiêu Kim Ngưu. Chủ mẫu của đương gia Sở gia mang những món đồ cực kỳ quý giá, không phải là cho Sở gia thêm thể diện sao? Cũng vẫn có thể xem là một chuyện tốt!
"Nãi nãi, chuyện hôm nay đến đây coi như kết thúc! Ngài cứ làm như không biết chuyện, tránh cho sau này Kim Ngưu sẽ lúng túng." Dừng một chút, Ma Kết nhẹ nhàng nói.
"A? Kết tiểu tử không trách Kim Ngưu nổi lên ham muốn không nên có?" Có chút ngoài ý muốn về quyết định của Ma Kết, Sở nãi nãi nghi ngờ hỏi.
"Nãi nãi, chuyện này có thể đại biểu chúng ta nhận thức người không rõ không phải sao? Đường đường là đương gia Sở gia, lại không nhìn thấu tâm tư của một nữ tử." Ma Kết có chút tự giễu. Hắn chưa bao giờ cẩn thận quan sát qua Kim Ngưu, mỗi lần gặp mặt đều là người ở đây nhưng tâm lại suy nghĩ việc buôn bán của Sở gia.
"Vậy làm sao có thể trách cháu? Hễ cháu chịu bỏ ra một phần tâm tư đặt ở trên người Kim Ngưu, ta liền thắp nhang cúng vái! Được rồi được rồi, tóm lại là chuyện của các cháu. Cháu muốn xử lý như thế nào liền xử lý như thế ấy đi! Sau này nãi nãi cũng không ép cháu nữa." Đứng lên, Sở lão thái thái than thở rời đi. Không nghĩ tới sống hơn nửa đời người, cư nhiên lại ở một bó tuổi này nhìn lầm. Ấn tượng ban đầu là thích, để cho bà vẫn vì đủ loại hành động của Kim Ngưu tìm cớ. Nhưng mà hôm nay... Người không có chữ tín tuyệt đối đừng nghĩ vào cửa lớn của Sở gia. Kim Ngưu, xem ra vẫn còn phải thử dò xét a!
Đưa mắt nhìn nãi nãi rời đi, tảng đá lớn trong lòng Ma Kết cuối cùng cũng rơi xuống. Chỉ cần nãi nãi không trộn hắn với Kim Ngưu, cha mẹ cũng sẽ không hỏi đến. Sờ sờ vòng ngọc ở trong ngực, trên mặt Ma Kết hiện ra nụ cười nhẹ nhõm.
Bên kia, Thiên Bình rời khỏi Khách Duyệt lâu đi thẳng trở về Tiết Vương phủ. Ai ngờ mới bước vào cửa chính của Vương phủ, liền bị Cự Giải đã đợi từ lâu đâm vào. Thiên Bình tâm tình không tốt không muốn quan tâm đến vẻ mặt chế giễu Cự Giải, liền làm như không thấy chuẩn bị tránh ra.
"Tỷ tỷ cứ định như vậy mà trở về Quận chúa các sao? Ai! Thật là tình người ấm lạnh a! Cho dù là thiếp thân tỳ nữ sống hay chết cũng không quan tâm không để ý sao? Đáng thương Song Ngư nha đầu kia vẫn luôn chờ tỷ tỷ đến cứu đó! Sớm biết tỷ tỷ là chủ tử như vậy, Song Ngư..." Cự Giải ghét nhất chính là Thiên Bình cố ý ra vẻ thanh cao. Nhìn bộ dáng cao ngạo kia của Thiên Bình, Cự Giải hận đến trong lòng ngứa ngáy.
"Ngươi nói cái gì? Song Ngư làm sao?" Bỗng nhiên nghe thấy Cự Giải nhắc đến Song Ngư, Thiên Bình dừng bước lại, có chút lo lắng hỏi. Chẳng lẽ, Song Ngư ra phủ bị mẫu phi phát hiện? Không trách được nàng ở Khách Duyệt lâu chờ hoài không thấy được Song Ngư trở lại.
"Tỷ tỷ bây giờ mới biết lo lắng à? Hình như có chút muộn đấy! Song Ngư bây giờ khẳng định là đang bị Vương phi dạy dỗ đó! Ha hả..." Che miệng, Cự Giải cười rất thận trọng. Thiên Bình, ngươi cũng sẽ nôn nóng sao? Ta cũng muốn nhìn xem lúc mẫu phi kính mến của ngươi dạy dỗ tỳ nữ tâm phúc của ngươi, ngươi sẽ phản ứng như thế nào?
Không để ý đến giễu cợt trong lời nói của Cự Giải, Thiên Bình bước nhanh về phía viện của Tiết Vương phi. Song Ngư, ngươi ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top