Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

KẾT TÓC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_con không thể mất Cảnh Du được đâu ông.....tuyệt đối không thể

Hứa Tịnh vuốt mái tóc cháu trai mình rồi nói......

_cắt tóc đi con.....cắt bỏ mái tóc dài này của con đi ông sẽ nối sức mạnh 2 con lại với nhau....nối sức mạnh lại thì cũng gióng như là một người....nếu người này đau người kia thấu...nếu người kia đau người này nhận...Cảnh Du con trở lại nguyên hình Bán Yêu cho ta.....ta cần cả tóc của con....nhanh lên....

Cảnh Du nhìn ngụy châu rồi nhíu mày..."anh không muốn em cắt bỏ tóc đâu bảo bối"

"Tóc thôi mà...nếu được ở bên anh mất đi mái tóc có là gì đâu"

"Em hỏi ông coi còn cách khác không"

"Nếu có thì ông nội đã không kếu chúng ta làm vậy rồi"

"Nhưng...."

XOẸT

cảnh du giựt mình giữ tay ngụy châu lại.....một nữa bên đã được cậu dùng móng cắt bỏ rồi.....cậu đưa cho ông nội sau đó cắt luôn nữa còn lại....Cảnh Du ôm cậu lại...." em ngốc quá....bảo bối."....

"Anh mau cắt tóc đưa ông nội đi"

Cảnh Du trở lại nguyên hình Bán Yêu của mình...mái tóc bạch kim của anh đã là màu nâu hoàn toàn....anh dùng móng cắt bỏ nó rồi đưa cho ông nội sau đó trở lại hình dạng như ban đâu...Hứa Tinh cầm trên tay 2 đoạn tóc dài rồi kết lại với nhau...ông dùng sức mạnh của mình chuyển chúng lại vào cơ thể của cả hai.....ngay lúc này ông đâm mạnh vào tim Cảnh Du....anh giựt mình...nhưng anh không sao hết......Hứa Tịnh khẽ cười

_trái tim con không bị gì nữa là vì ngụy châu.....đồng tâm đồng sức mạnh...một trong cả 2 con nếu đứa này bị thương thì đứa kia chữa trị ngay....nên khả năng tụi con mạnh hơn là rất nhiều...chỉ có điều nếu ngụy Châu bị tứ thần khí chém hoặc đâm trúng thì không sao...nhưng con đó Cảnh Du....con không được để bị đâm trúng...tuy con là Bán Yêu nhưng con kị với tứ thần khí....trong tứ thần khí......con kị sinh tử kiếm.....ngụy châu kị Thanh Hỏa Luân (lư đồng luyện kiếm).....nhưng Quỷ Hồ trong người thằng bé là Phong Hỏa rồi nên sẽ không sao...ta chỉ lo ngại con gặp mẹ mình thôi....

_Hoàng Liên nó không từ thủ đoạn nào để chia cách 2 con đâu...mấy trăm năm nay nó chỉ có một mối thù đó thôi....dù ta có chết rồi nó vẫn không buông tha....chỉ tội cho 2 con....hậu bối sau này phải chịu khổ sở vì việc làm của chúng ta ngày trước

Cảnh Du ôm ngụy Châu trong lòng...anh liền hỏi Hứa Tịnh

_ông nội chẳng phải ông đã vào sách cổ sao ạ....vậy sao lên được núi tuyết rồi ông lại không qua cầu Tâm để cứu ông ngoại con chứ....sao lại dùng nguyên thần của mình để cứu ạ

_cầu Tâm.....làm gì có cây cầu Tâm nào ở đó....ta là vì không thấy nó nên mới phải làm vậy...

Cảnh Du nhíu mày....."rõ ràng là có mà ta.....chẳng lẻ cầu Tâm chỉ là truyền thuyết thôi sao...không thể nào..".anh nhìn ông vẻ không tin...Hứa Tịnh liền lên tiếng

_không có cầu Tâm....chỉ có Tâm của mình thôi con...hi sinh mạng mình cứu người mình yêu....chỉ có vậy...trên đỉnh cao nhất....ngoại trừ vực thẳm không đáy ngoài ra không có cây cầu Tâm nào bắt qua bên núi cả.....

Hình ảnh Cảnh Du và ngụy Châu mờ dần....rồi biến mất hẳn trước mặt Hứa Tịnh...ông cười lớn.."thằng cháu trai của ta quả là rất mạnh rồi....vào ra không cần hỏi ý kiến của ta luôn...thật là giống ta quá..."....cả hai trở lại kết giới cũ.....cảnh du kéo ngụy Châu ra ngoài.....trước mặt là con hẻm nhỏ...anh nắm tay cậu đi chỉnh lại mái tóc...cậu cắt nham nhở quá mà....ngụy châu cười cười rồi theo anh luôn...

Một lúc sau bước ra cảnh du không rời mắt khỏi cậu được....tóc dài đã đẹp rồi....tóc ngắn còn đẹp hơn....

"Em thật đẹp"

"Em thấy không quen lắm anh"

"Không đẹp lắm đó bảo bối"

Cảnh Du kéo ngụy Châu vào xe rồi chở cậu về nhà.....trên đường đi cả 2 cười nói vui vẻ vô cùng...không phải vì cả 2 vui mà là vì không muốn đối phương phải lo lắng cho mình chứ thật ra bên trong ngụy Châu đang mong đến ngày mình làm lễ trưởng thành....cậu phải ban tặng lời nguyện ước bất tử cho anh cậu mới an tâm được....còn Cảnh Du đang suy nghĩ làm sao để ngụy Châu không gặp nguy hiểm nữa...qua chuyện của A SỬ anh đã sợ hãi lắm rồi...nhìn thấy Ngụy Châu hoảng loạn tột độ người không ra người yêu không ra yêu mà lòng anh đau nhói vô cùng ...nếu lở anh có chuyện gì ai sẽ lo cho bảo bối của anh đây.....ai sẽ thấy anh bảo vệ em ấy tránh khỏi sự truy xác của mẹ......anh thật sự không dám nghĩ tới nữa....nắm chắt tay ngụy châu lại anh hôn lên bàn tay đó.....

"Anh yêu em bảo bối"

"Em cũng yêu anh"

"Chúng ta dù có bất cứ chuyện gì cũng không được làm tổn thương nhau nha bảo bối.."

"Em hứa..."

Xe chạy về đến nhà đã thấy xe ba Phong ở bên trong cả hai đi nhanh vào.....ngụy châu đi đến bên ông

_ba....

Hoàng Phong ôm ngụy Châu lại....ông giựt mình khi thấy tóc cậu ngắn đi...nhưng lại thở ra khi thấy cậu không sao....khi cảm nhận được sự xuất hiện của rồng 9 đầu của Cảnh Du ông đã lo sợ rồi nhưng khi nhìn thấy 2 đứa con mình không sao ông nhẹ lòng hẳn....đó là lý do ông đến đây.....nhìn Cảnh Du ông mở lời

_lần này là ai...?

_A SỬ thưa ba....nhưng chúng con đã giết hắn rồi...

_lần sau sẽ là mẹ con....bà ta sẽ trở về đây nhanh thôi......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top