Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Âu Y Cơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trại mồ côi cũng là nhà giáo sứ ' Tình Thương '

" Min à ! Min à !"

Một nữ tu sĩ lật đật tìm người, trên khuôn mặt hiền hòa của sự từ bi hiện lên sự vui mừng tột độ 

Phía sau nhà thờ một cô gái có mái tóc nâu dài tới nửa lưng, có độ xoăn gợn sóng của người phương Tây, khuôn mặt thanh tú , nét lạnh lùng hiện rõ trên khuôn mặt không giấu diếm một chút nào. Phong cách ăn mặc trẻ trung , áo thung trắng rộng người, quần da bò bó sát cặp chân thon, như vậy dễ dàng đoán ra cô cao khoảng 1m69 , đôi giày thể thao xám, chiếc mũ lưỡi trai đen kéo sụp che đi nửa khuôn mặt ngạo mạn. Tay cầm bộ cung tên màu trắng ngà, tay phải kéo cung tên, mắt nhắm canh chuần hồng tâm cách 30m, cô thở đều.....và thả 

" Min "

Phập....

Cách hồng tâm chỉ 0,5cm . Y Cơ thở dài quay lại nhìn mẹ tu sĩ, khuôn mặt trở nên dịu dàng đi không ít 

" Con nghe "

" Con đậu rồi ! 96 điểm là 96 điểm đó con gái "

" Con nghe rồi "

Y Cơ trả lời một cách bình thản như là cô biết trước điều này vậy, không mảy may vui mừng hay chẳng có một chút gì gọi là thay đổi trên khuôn mặt cả 

" Con còn chờ gì nữa , còn không mau thu dọn đồ lên thành phố đi , mẹ cho con một ít lộ phí "

" Không cần đâu , con lo được "

" Đứa ngốc này, nghe lời ta không được cãi "

Mẹ đã quyết , Y Cơ cản được sao ?

........ 

" Con đi bình an nhé , có thời gian thì về đây chơi "

Âu Y Cơ bước lên xe, tay cầm lỏn lọn một cái túi xách, sau lưng còn có bộ cung tên lúc nãy , nhanh chóng cô trở thành tiêu điểm chú ý của đoàn xe . Y Cơ chọn chỗ ngồi góc cuối gần cửa sổ. Nhìn ra cửa sổ cô vẫy tay chào các em nhỏ và mẹ, thấy họ, Y Cơ rất vui nhưng cũng cảm thấy mất mát . Ai cũng nói cô đáng thương nhưng cô không hề cảm thấy như vậy, cô không cho phép bản thân yếu đuối. Nhắm mắt cô lại nghĩ về thảm cảnh năm xưa 

Mùa hạ, 17 năm trước 

Oe oe oe....oe oe 

" Chúc mừng phu nhân là song sinh nữ "

Hai cô y tá bồng hai đứa trẻ lên , nói là song sinh nhưng ngoại trừ giống nhau ở đôi mắt màu nâu sẫm còn lại thì khác nhau một trời một vực 

" Ôm chúng ra ngoài "

Người phụ nữ thở dốc ra lệnh, nét mặt có vài phần chán ghét . Hai y tá nhìn nhau rồi ôm hai đứa nhỏ ra ngoài. Chừng 1 phút sau, người đàn ông bước vào ngồi xuống cạnh bà ta cất giọng 

" Cô tính sao, chúng là con tôi, hắn không hề biết cô mang song thai "

" Tôi giữ một , đứa còn lại tùy anh "

" Sao cô có thể tàn nhẫn như vậy ! Nó là con gái cô "

" Nó là cái rắc rối của tôi "

Người đàn ông nói , có chút bất lực cùng đau lòng nhìn người phụ nữ mình yêu 

" Được rồi, tôi giữ một đứa nhưng hãy nhớ mỗi tháng tôi muốn được thấy đứa còn lại "

" Tôi sẽ suy nghĩ . Anh ôm đứa nào đi thì đi mau lên, anh ấy sắp tới rồi "

Người đàn ông cười khổ, lặng lẽ bước đi. Chừng 20 phút sau, một trong hai cô lúc nãy đi vào hoảng hốt nói 

" Phu nhân không xong rồi , một đứa trẻ đã mất tích rồi !"

" Tôi biết rồi "

" Tôi sẽ báo cho chủ tịch "

" Đứng lại đó , cô dám hé răng nửa lời tôi liền cắt đứt lưỡi cô, cho cả nhà cô ngập trong biển máu"

Người phụ nữ nói ra những lời tàn độc nghe mà phát xỉu. Cô y tá bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc đành nghe theo bà ta 

.....

2 năm sau đó 

Trước cửa khu chung cư cao cấp 

" Em tới rồi , con bé đâu "

" Vào nhà rồi nói chuyện "

" Nó đâu rồi ?"

" Anh dám uy hiếp tôi !? "

" Nó không thể ở nhà bên đó mãi được , nó cần biết cha nó là ai, nó cần phải đoàn tụ cùng em gái nó "

" Y Cơ đâu "

" Trong phòng ngủ "

" Đưa tôi vào "

Cạch...trong một căn phòng có một chiếc giường, một đứa bé đang say giấc nồng, khuôn mặt trắng hồng, đôi má phúng phính, một thiên thần nhỏ đáng yêu cực độ

" Cục cưng , mẹ đến này "

Âu Y Mã thâm tình gọi đứa con gái bé bỏng. Dường như cảm nhận được hơi ấm từ ba Âu Y Cơ mở đôi mắt nâu sẫm căn tràn nhựa sống nhìn hai người . Người phụ nữ liếc mắt nhìn chợt cả kinh ngoại trừ đôi mắt thì dung mạo hoàn toàn không giống với đứa còn lại cả hai mang một nét đẹp khác nhau

" Đồ của tôi, anh còn giữ chứ ?"

" Trong tủ "

Người phụ nữ tiến lại mở của tủ cầm thanh kiếm thẳng dài 1m , lấy ra từ trong túi xách đôi găng tay chậm  rãi đeo vào . Âu Y Mã mải mê chơi với con gái không hề biết rằng nguy hiểm đang ở ngay phía sau mình  

Xeng..gg

Á á á... Âm thanh chói tai vang vọng trong căn phòng cách âm, máu tươi phung từng đợt lên tường , từng giọt máu đan xen vào nhau , một bệt máu dài trên tường trắng.... khuôn mặt bé nhỏ được tô đậm thêm bởi chính những giọt máu nóng, đỏ tươi của cha mình

Xeng..gg ... xẹt..tt

Phụt ...tt !!

 Máu , máu , máu khắp nơi đều là máu, Âu Y Cơ muốn thét lên nhưng không thể, dường như có một thế lực nào đó ứ động lại nơi cổ họng . Con bé bàng hoàng sửng sốt ,trơ mắt nhìn cha mình ngã xuống sàn, thân thể nhuốm màu máu tươi, đỏ sẫm, tanh nồng.... ghê rợn . Hình ảnh quỷ dị ám ảm tâm trí cô

Y Cơ chết lặng

Người đàn bà độc ác  tiến lại điểm huyệt lên cổ khiến con bé ngất xỉu. Đến khi tỉnh dậy thì phát hiện ra mình bị vứt ở nhà giáo sứ ' Tình Thương ' này, không áo khoác không gì cả. Cô chỉ là đứa bé hai tuổi, sao lại phải chứng kiến cái cảnh này chứ, cái lạnh của gió đêm thấm vào trong từng thớ thịt

Mẹ ? Cô hận, hận cái người đàn bà đã sinh ra mình, nhuốm máu của ba mình. Bà ta không có trái tim, và cô căm hận một phần dòng máu chảy trong người mình. Nước mắt chực trào trong nháy mắt tất cả thật mặn chát, thật đắng cay,... thật tang thương

Một nữ tu sĩ đi dạo, nghe thấy tiếng khóc thút thít trước cửa vội vã chạy ra xem. Thấy con bé trắng trẻo đáng yêu , bà mủi lòng bế cô vào. Từ đó bà coi cô như con gái mình, chăm sóc từng li từng tí. Nhưng cũng kể từ đó, cô lầm lì hẳn đi, trở nên ngông cuồng và ngạo mạn, khuôn mặt thì lúc nào cũng lạnh như tiền. Mọi người không trách cô chỉ trách đời người vô tình bạc bẽo, khiến một cô gái mong manh bị tổn thương đến tận xương cốt. Cô càng tỏa ra mạnh mẽ , mọi người trong giáo sứ đều cảm thấy cô rất đáng thương , họ thương cô biết chừng nào
Cô cũng chẳng muốn rời xa mọi người đâu. Chỉ vì mẹ tu sĩ tự động nộp hồ sơ cho cô rồi bảo cô đi thi, mẹ nói muốn cô có một cuộc sống ổn định, học cao đrẻ có thể có tương lai tốt hơn. Cái đầu của cô thông minh đặc biệt, không thể chỉ ở những ngôi trường bình thường được

........

Trước trụ sở tập đoàn Dương Hàn, máy quay, ống kính , đèn flash liên tục nhấp nháy, mục tiêu duy nhất chính là hướng về hai người đàn ông tướng mạo phi phàm, dung mạo như được ông trời điêu khắc tỉ mỉ, cực phẩm trong cực phẩm, Hàn Kiệt lên tiếng phát biểu 

" Hôm nay là lễ khánh thành 30 năm kỉ niệm của tập đoàn cũng là ngày tôi công bố chiếc ghế tổng giám đốc của Dương Hàn. Như mọi người thấy, tập đoàn Dương Hàn có hàng trăm chi nhánh rải rác trên toàn thế giới, đưa ngành bất động sản lên tầm cao hơn. Và tôi tin con trai tôi- Dương Hàn Lâm sẽ làm tốt trách nhiệm của mình, chiếc ghế tổng giám đốc nay đã có chủ 

Hàn Lâm anh tuấn bức người bước lên nhận micro từ Hàn Kiệt , lạnh lùng nói 

" Tôi sẽ cố gắng để Dương Hàn luôn phát triển bền vững trong hiện tại, tương lại và mãi mãi

Một phóng viên lên tiếng hỏi 

" Trong giới bạch đạo Dương Hàn tại thời điểm này hình như vẫn chưa có người đứng đầu chính thức, cho hỏi chủ tịch đã chọn ra người thay thế mình chưa ạ ?"

Hàn Kiệt trầm giọng trả lời

 " Đã có , chính là Hàn Lâm "

Hàn Lâm quay lại nhìn ba mình kinh ngạc , ông chưa hề nói với anh nghe chuyện này . Dương Hàn trong giới bạch đạo hiện đang là bang phái lớn nhất. Và bây giờ anh chính người nhận trọng trách to lớn đó- quản lí bang Dương Hàn 

_._._._._._._._._._._._._._._._

25-03-2017

Ai có thắc mắc gì hông ?? 

Cho dòng bình luận gì đi :)))

Vote nhiệt tình vào nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top