Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15 (2)

Khải nhờ Thiên, Hoành , Lân, Tín giúp đỡ .
Trong mấy ngày chuẩn bị, Khải cứ tránh mặt Nguyên, có gặp cũng chỉ nói vài câu rồi lại chạy biến.Lúc đầu Nguyên cũng chẳng để ý, được hai ngày, Nguyên cảm thấy có gì đó hơi khó chịu, mới sáng nay, cậu nhìn thấy Khải đang nói chuyện rất vui với bạn nữ nào đó, còn cười nhe răng khểnh nữa chứ.Cậu cảm thấy như bị phản bội , nhưng méo hiểu vì sao lại cảm thấy thế. Vương Nguyên quyết tâm làm rõ chuyện này.
Ra chơi......
-Khải Ca nè, em có chuyện muốn hỏi. -Vương Nguyên vừa thở vừa nói sau khi kéo Khải ra khỏi trận đồ bát quái của nhóm nữ sinh hâm mộ .
-Em hỏi gì ?
- Anh ...có phải đã chán ghét em rồi hay không?
Câu hỏi làm Vương Tuấn Khải ngớ người ra, nhìn mặt đao kinh khủng.
- Sao em lại hỏi thế?
- Gần đây anh chẳng chơi với em, chúng ta cũng không thân thiết nữa. Anh có phải đã ghét em rồi hay không?
- Đồ ngốc..... Mai, 6h,đến khu vườn cạnh nhà anh, nhé.
Khải cười tít mắt rồi ....................bỏ chạy( Đồ Cua Đầnnnnnnnnnnnnnn)
Nguyên: WTF????? Đùa à??
-------------tau là dải phân cách----------ú nu---------bùm xì bùm---------ú na--------bẹp xì xẹp---------------------------
Cậu bước vào vườn, mẹ ơi, xung quanh toàn màu hồng, quanh vườn phủ rèm hồng, dưới đất trải thảm hồng và xung quanh là bông xốp hồng, bóng bay hồng tứ tung, chùm nọ chùm kia , hồng đậm , hồng nhạt, hường phấn, các màu sắc liên quan đến hồng . Và quan trọng nhất, trên cái bàn hồng phủ khăn hồng là bốn cái đĩa hồng đựng những viên kẹo nhỏ xinh cũng hồng nốt. Trên tấm rèm to nhất treo một cái trái tim đỏ chói đơn độc trong thế giới hồng, trên trái tim có hai chữ KN to đùng , vàng choé. Trong lúc đang mơ hồ trong cảnh sắc đó thì BẸP~ cậu vấp ngã sấp mặt . Bỗng ánh đèn phụt tắt , dòng chữ I LOVE YOU, YUAN sáng rực trong màn đêm tối . Vương Tuấn Khải bước ra , tay cầm xúc xích , trao cho Vương Nguyên, nói:
- Anh yêu em , Vương Nguyên.
Nguyên thất thần, hồi tam lại rồi nói:
- Em cũng thế.
Hai người ôm nhau.....
......
.......
.......
........
........
........
........
Yo, lão đại , trả tiền cho tụi này đi.
Vâng, âm thanh đó không ai khác chính là tiểu Hoành.
- Vương Nguyên còn chưa khen, cậu lấy cớ gì đòi tiền tôi. Khải trầm giọng
- Vậy thì, ..... Vương Nguyên, cậu coi đi, trang trí thế này được chưa, quá đẹp,quá lãng mạn đúng không?
- SẾN RỆN
QUÁ XẤU
QUÁ TRẺ CON
Hoành hoá đá.......
Sau đó họ vui vẻ thưởng thức bữa tiệc mặc cho ai kia đau khổ dày vò,: Mắt thẩm mĩ tôi tệ đến thế sao~~~~hức.
Kể từ đó , Khải và Nguyên sống bên nhau hạnh phúc đến đầu bạc răng Long.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top