Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1:Đêm tân hôn

Không khí náo nhiệt của ngày cưới,đèn hoa,tháp ly,bánh kem,nhẫn cưới,xe sang long trọng.Mọi thứ trông có vẻ rất hào nhoáng nhưng đều không lọt vào mắt của Lam Hy Noãn.Cô ghì chặt bộ váy cưới triệu đô đang khoát trên mình.Váy cưới trắng một màu tinh khôi,thiết kế cúp ngực cùng đôi găng tay voan trắng vô cùng đẹp mắt lại càng làm nổi bật nhan sắc vốn kiều diễm của cô.Nhưng cô dâu xinh đẹp ngày hôm nay mãi không mỉm cười,cứ như cuộc hôn nhân này chính là nấm mồ chôn cô vậy.

Lam Hy Noãn thực sự nghĩ thế,bởi vì hơn ai hết cô tự biết gia đình nhà chồng của mình to lớn và quyền lực cỡ nào.Cha cô là một luật sư có tiếng trong ngành,cũng là luật sư làm việc riêng cho toà cao ốc không sụp đổ của Thượng Hải-Thương Thụy.Ông Lam cũng là một người giàu có và quyền lực nhưng đứng trước Thương gia vẫn chỉ là một con kiến nhỏ bé,tùy ý bị người khác trêu đùa.Thương gia muốn một người con dâu hợp sinh thần bát tự với thiếu gia chủ bọn họ,Thương Nhị thiếu để xung hỉ.Và cô là người con gái thiếu may mắn ấy...

Thương gia nhiều đời vọng tộc danh môn,đến thế hệ của gia chủ đương thời lại càng hưng thịnh,tài sản,vàng bạc không dùng con số nhất thời để đong đếm được.Đáng lẽ ra cô phải là một nàng dâu hào môn hạnh phúc trong tiền bạc.Nhưng Hy Noãn lại không hề vui vẻ,cô không ham mê những thứ phù phiếm ấy,điều cô cần là một cuộc hôn nhân xuất phát từ tình yêu.

Cô có nghe nói Thương Nhị thiếu tính tình tàn bạo,hay ngược đãi hầu nữ,không ai chịu nổi kể cả cha mẹ anh ta và đặc biệt anh ta còn là một kẻ tàn phế.Nhưng cô quan tâm anh là người như thế nào,vì dù anh có ôn nhu dịu dàng hay tính tình bạo ngược thì cô vẫn không thoát khỏi số phận gả cho một người xa lạ.

Lam Hy Noãn nhìn xuống chiếc giường đôi trải đầy hoa hồng,làm như một đôi phu thê ân ái vậy.Cô chưa bao giờ nghĩ một người theo chủ nghĩa tự do yêu đương như cô lại có một ngày bị ép gả như này.Mà cũng không tính là ép được,vì vào giây phút cuối cùng,cô thật sự muốn gả.Lý do đơn giản chỉ vì,bạn trai của cô,người cô yêu sâu đậm nhất,Hứa Chí Quân,lại gian díu với người chị kế của cô,Lam Hinh Nhi.

Đối với Lam Hy Noãn mà nói,yêu hận rõ ràng,Hứa Chí Quân phản bội cô thì vứt bỏ cũng không quá đáng nhưng giờ đây cô cảm thấy rất áy náy với người chồng mới này,cô chỉ là giận quá mất khôn mới đồng ý mối hôn sự này...

Không!Lam Hy Noãn,mày là người có trách nhiệm.Cha mày đã nhận thư tiến chức từ người ta rồi thì giờ mày phải có trách nhiệm làm tròn bổn phận nàng dâu!

Cạch!

Dòng suy nghĩ rối như tơ vò của cô cuối cùng cũng bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa phòng,cô theo quán tính quay đầu ra nhìn,đập vào mắt cô là người đàn ông đang ngồi xe lăng,cả người toát ra toàn mùi rượu đang di chuyển bánh lăn về phía cô.

Lam Hy Noãn có chút khựng người.Không phải chứ?Lời đồn là thật sao,vị tổng tài này không đi được sao?

Cô có chút thất thần khi nhìn vào đôi chân của anh.Không phải vì cô cảm thấy khinh miệt hay chán ghét,mà là thấy cảm thông cho anh.Một người thừa kế,lại không đi được,đúng là ông trời trêu ngươi!

Nhận ra ánh mắt của cô đang dòm thẳng vào đôi chân gầy trơ xương của mình.Anh tức giận lấy tay bóp lấy cổ cô.

"Ai cho cô nhìn tôi bằng ánh mắt ấy hả?Con đàn bà khốn!"

Lam Hy Noãn giật thót cả người,cổ thì Thương Thiếu Hành bóp chặt không buông,xém chút tắt cả thở thì đột nhiên bàn tay to lớn ấy buông ra.Cô vội vui mừng vì cuối cùng cũng giữ được mạng nhỏ.Cô ho sặc ho sụa,chưa kịp bình tĩnh thì cô lại bị bàn tay to lớn ấy đẩy ngã xuống sàn nhà.

"Cút xuống giường tôi."

Lam Hy Noãn cảm thấy vô cùng uất ức,người chồng của cô thật sự bạo ngược như lời đồn.Cô chỉ là nhìn hắn,liền bị hắn bóp cổ quăng xuống đất như con búp bê vậy.Cô tức giận trừng mắt về phía Thương Thiếu Hành.

"Thương Nhị thiếu,trên danh nghĩa tôi vẫn là vợ của anh.Là mẹ anh mua tôi về,nếu không phải là lệnh từ bà ấy,tôi sẽ không cút đi đâu hết."

Nhắc đến bà Thương,Thiếu Hành lại nở một nụ cười lạnh.

"Mẹ tôi?Bà ta vẫn chưa có tư cách đó.Nếu đã là chó của bà ta thì tránh xa tôi một chút,tôi chê bẩn."

Nói xong,anh thực hiện hàng loạt động tác đẩy người lên giường ngồi.Sau đó lại tùy tiện nằm trên đó ngủ.Lam Hy Noãn muốn gọi anh dậy để hỏi cô ngủ ở đâu.Lại nhớ đến bộ dạng bóp cổ hung hăng lúc nãy của anh doạ run người.Thôi,ngủ đâu cũng được,giữ mạng là tốt nhất.

Nghĩ vậy nhưng cái phòng này cũng tối giản quá đi mất.Ngoại trừ một cái giường đôi,một cái tủ đầu giường,tủ kính treo quần áo và một cái bàn vi tính thì chẳng có một cái sofa dài nào để nằm.Giàu như Thương gia lại bủn xỉn như thế,hay là do tên đại hung thần này thích như vậy nhỉ?Đến sở thích cũng nhạt nhẽo như vậy,người chồng này...xem ra không thể hoà hợp nổi với cô rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top