Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24: Anh em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"...Ảnh Phân Thân Thuật, là một nhẫn thuật độc đáo do Đệ Nhị Tobirama Senju sáng tạo ra, với mục đích ban đầu là phục vụ cho việc điều tra trinh sát."

"Nhẫn thuật này sẽ chia đều Chakra của Chủ Thể ra thành từng Ảnh Phân Thân. Khác với Phân Thân Thuật thông thường, Ảnh Phân Thân là một thực thể mà không phải là ảo ảnh, do đó nó còn có thể sử dụng trong chiến đấu."

"Tùy theo lượng Chakra được phân bổ và số lượng Ảnh Phân Thân được tạo ra mà thời gian tồn tại của nhẫn thuật này cũng dài ngắn khác nhau, nhưng thông thường, một Ảnh Phân Thân chỉ có thể duy trì tối đa được khoảng 30 phút."

"Nhưng ta đã tồn tại được hơn một ngày rồi đó!" - Narutoto đang ngồi bên cạnh, lúc này đã chen vào một câu.

Sau cái ngày mà Naruto bài tỏ ý muốn được sống chung với bọn họ như anh em, thì Naruto cũng đã rất ít chủ động giải trừ Ảnh Phân Thân đối với bọn hắn. Mà đa phần đều do bọn họ tự động *bùm* hoặc trong lúc luyện tập chịu tổn thương mà *bùm* thôi.

Narutoto ít tham dự chiến đấu nhất trong cả bọn nên thời gian hắn "sống" được cũng là dài nhất, tính từ hôm qua đến giờ cũng đã có hơn 24h.

Kakashi nghe Narutoto nói xong cũng không vội giải thích mà lại tiếp tục nói.

"...Ảnh Phân Thân sử dụng Chakra để duy trì sự sống, cho nên Chakra trong thể nội của Ảnh Phân Thân sẽ không ngừng trong trạng thái tiêu hao, cho đến khi không còn Chakra nữa thì sẽ tự động giải trừ."

"Nhưng nếu như Chakra có chứa Sinh Mệnh Lực, thì tiêu hao này sẽ trở nên không đáng kể và gần như bằng không." - Kakashi nói đến đây thì chỉ vào người của Narutoto.

"Đó cũng là lý do vì sao em mới có thể tồn tại được lâu như vậy. Mà các phương pháp sử dụng Ảnh Phân Thân của em cũng vì lẽ đó mà trở nên khả thi."

"Đơn cử như cách mà em dùng Ảnh Phân Thân để phục hồi Chakra. Nếu như để ta thực hiện, thì dù Ảnh Phân Thân của ta có gồng Chakra cả ngày thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng bổ sung tự thân Chakra do tiêu hao, chứ đừng nói đến chuyện tràn đầy vượt mức mà truyền cho người khác."

"Còn về Phân Thân Kết Ấn và Ngụy Phi Lôi Thần thì chắc không cần nói em cùng biết. Cả 2 đều là những nhẫn pháp và nhẫn thuật tiêu hao Chakra cực đại..."

"Nếu như không có lượng Chakra dồi dào như tộc Uzumaki, thì tự tìm cách đề cao tốc độ kết ấn hoặc sử dụng Thuấn Thân Thuật còn hơn."

"Thì ra là vậy! Xem ra những thứ này cũng chỉ có thể để chúng ta tự mình chơi thôi!" - Narutoto sau khi nghe toàn bộ thì cũng đã hiểu, lúc này hắn mới dùng một ánh mắt "số cưng nhọ!" mà nhìn Sasuke.

"Vậy...vậy sao!" - Sasuke đờ đẫn đáp lại.

Mắt thấy có một còn đường để mau chóng tăng lên thực lực, nhưng cuối cùng cũng chỉ là "Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước", điều này không khỏi khiến cậu cảm thấy thất vọng.

Chợt nhìn sang bên cạnh, Narutoto tuy rằng vẫn luôn tỏ thái độ không quan tâm, nhưng Sasuke có thể thấy rõ trong mắt hắn khi nhìn về phía bọn Naruto, ánh mắt của hắn vẫn luôn ẩn chứa một sự...

Sủng nịnh! Giống như là...Anh trai nhìn về phía em trai của mình!

Sasuke không biết từ khi nào đã siết chặt nắm đấm, không cam lòng lẩm bẩm:

"Vì cái gì? Vì cái gì hắn lại có thể có được nhiều người quan tâm như vậy? Vì cái gì bọn họ lại có thể cho hắn nhiều thứ như vậy? Mà ta, ta thì có được những gì đâu?"

Sau khi giải thích xong, Kakashi nãy giờ vẫn luôn chăm chú quan sát thái độ của Sasuke, liền bắt gặp một màn này, lòng không khỏi trầm xuống.

Điều mà hắn một mực lo lắng đã xuất hiện. Sasuke đã bắt đầu sinh ra ghen ghét.

"Không thể để thằng nhóc lún quá sâu! Phải tìm cách ngăn cảm xúc tiêu cực này lại!" - Kakashi trong đầu suy nghĩ, vừa định mở miệng khuyên can thì Narutoto một bên đã lên tiếng.

"Ngươi có muốn tiến bộ giống bọn họ không Sasuke?"

"Ý ngươi là gì?" - Sasuke nghe xong, cũng chợt giật mình mà hỏi lại.

Lúc này, Narutoto đã đưa mắt nhìn lên bầu trời, sau đó từ từ trả lời.

“…Thực ra ngươi không hề cô độc, ngươi vẫn còn rất nhiều người xung quanh quan tâm ngươi. Như Kakashi-sensei đang ngồi cạnh ngươi là một ví dụ, ngươi không thử một lần đi để ý ánh mắt của thầy nhìn ngươi sao?”

“Và cả Sakura ban nãy cũng thế, tuy nói chỉ là một người yêu sớm thích mơ mộng, nhưng ánh mắt của cậu ấy cũng rất chân thành…”

“…Nhìn xung quanh nhiều hơn đi Sasuke, và ngươi sẽ nhận ra ngươi cũng không hề cô đơn như ngươi đã tưởng. Vẫn còn rất nhiều người sẵn sàng chia sẽ nỗi đau và gánh nặng với ngươi.”

“So với những người khác, ngươi vẫn còn may mắn hơn rất nhiều…Ngươi đã từng có gia đình, từng có người thân…Tuy hiện tại đã không còn, nhưng chí ít, so với những người ngay từ đầu khi sinh ra đã không biết cha mẹ mình là ai, không hề hiểu cảm giác có được tình thân là như thế nào…thì vẫn may mắn hơn nhiều rồi đúng không?”

“Ta…Thực xin lỗi! Naruto.” – Sasuke lúc này cũng không còn bộ dạng tức giận như vừa rồi mà đã trở nên bình tĩnh, cậu ta đang dùng ánh mắt thấu hiểu mà đồng cảm, nhìn về phía Narutoto.

Có lẽ, cậu cũng không ý thức được…khi nãy cậu cũng không gọi người trước mặt là Narutoto, là tên của một Ảnh Phân Thân.

Mà gọi là, Naruto!

Narutoto lúc này mới đột nhiên mỉm cười quay đầu sang nhìn Sasuke, sau đó tiếp tục nói.

“Ta không biết ngươi khi nãy tức giận như vậy là vì sao! Chấp nhất với thực lực như như thế là vì cái gì! Cũng không cảm thấy cần thiết phải biết…”

“Nhưng nếu ngươi tức giận là vì bản thân mình quá yếu đuối, muốn trở nên mạnh mẽ, vậy thì ta nghĩ bọn ta có lẽ sẽ giúp được cho ngươi…”

“Và ngươi cũng không cần phải cảm thấy đau buồn giùm chúng ta, chúng ta hiện tại rất tốt, không phải sao? Nếu như ngươi muốn, chúng ta cũng có thể sẽ chia sẽ cảm xúc này với ngươi.”

“Vì sao?” – Khi nghe đến đây, Sasuke đã hoàn toàn ngơ ngác, một mặt ngốc trệ mà nhìn Narutoto.

Lúc này, chỉ thấy Narutoto đi lại quàng vai Sasuke, sau đó chỉ tay về phía Menma, Naruto và Nori vẫn còn đang trên sân chiến đâu. Sau đó nở một nụ cười sáng lạng, nói.

“Bởi vì chúng ta là bạn! Và nếu có thể, ta cũng rất muốn xem ngươi như anh em!”

“Ngươi cũng xứng? Ai thèm làm anh em với tên ngốc như ngươi!” – Sasuke một mặt chán ghét hất tay Narutoto ra, nhưng lớp băng trên mặt đã hoàn toàn hòa tan, thay vào đó là một nụ cười ấm áp. Sau đó lẩm bẩm: “Thực ra làm bạn cũng không tệ lắm!”

“Ồi giời! Thích chết “muội” còn làm bộ làm tịch cái giề! Lại còn nói nhỏ nhỏ, ta nghe hết rồi!”

“Ngươi! Im mồm!”

“Thôi đi pa ơi!”

“…”

“Hai cái thằng nhóc này…Cảm ơn em! Naruto” – Kakashi im lặng nhìn hai người, mắt đã híp thành một đường cong.

Không ai biết, kể từ lúc đó, số phận bị nguyền rủa đã kéo dài hơn ngàn năm của hai người con của Lục Đạo Tiên Nhân.

Asura Otsutsuki và Indra Otsutsuki.

Cũng theo đó mà hoàn toàn thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top