Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Chương 15

Lang Nhị một thân tức giận, đem hết nộ khí lên gặp Ngọc Hoàng Kim Long đang ngự ở tẩm điện chăm sóc “dựng phu” Khuyển Thanh. Kim Long vừa mới kề muỗng cháo trước môi Khuyển Thanh, phu thê tình nồng ý mật thì Lang Nhị đã xông vào như một vị thần(thì đúng là thần thật mà:))) ), tay cầm Linh Quân kiếm ngân sáng loáng, lưỡi bén sắc, toàn thân tràn đầy sát khí, tâm trạng sẵn sàng có thể giết bất kỳ ai.

“Hơ hơ, Lang Nhị a, con đến đây làm gì? Bình tĩnh, có chuyện gì chúng ta từ từ nói chuyện. Bỏ kiếm xuống, bỏ kiếm xuống, thu liễm, thu liễm.”- Kim Long suýt đánh rơi chiếc muỗng xuống, nhìn cảnh này chỉ biết cười trừ mà nói😅.

Khuyển Thanh cẩn thận đỡ cái bụng đã lớn quá khổ của bản thân, ngồi dậy, màu phỉ thúy diễm lệ nhìn Lang Nhị, ý tứ muốn hỏi Lang Nhị định nói gì.

“Kim Long, Khuyển Minh bị Cố Vương Luân, thủ hạ của Phượng Luân Kiệt bắt đến Ma giới rồi. Người nghĩ sao mà giải cấm chế pháp lực cho ta với con đường đến Ma giới đi.”

Kim Long thoáng chốc toát cả mồ hôi hột, tưởng định đập phá điện của ta chứ. Thằng nhóc này nguy hiểm lắm a! Phá nguyên cả cái điện Phong thần với mấy ngàn mẫu ruộng hoang là hoàn toàn không phải dạng vừa, năm xưa cha nó cũng không cường hãn quá lố như nó đâu, là đại vương tử nho nhã vạn người mê đó, Lang Vương hậu Tố Nguyệt có phước ngàn lần mới có thể gả được cho đại nam nhân như Lang Thần Anh, chỉ tiếc là Thần Anh huynh qua đời rồi thôi. Cơ mà tẩu tẩu Tố Nguyệt cũng thuộc dạng con nhà võ quý tộc thành danh, căn tính rất giống bà chằn, có thể hiểu sự nguy hiểm của Lang Nhị thừa hưởng từ ai rồi. Lãnh đạm nho nhã và nóng nảy hung dữ, ừm, tuyệt phối ra Lang Nhị!

….Ở một nơi nào đó, Lang Vương hậu “ nhẹ nhàng” hắt xì một cái....

“ Ma giới? Con nói Tiểu Minh bị bắt đến đó rồi?”. Tiên thú bị bắt đến Ma giới, thật sự là trải nghiệm không hề dễ chịu chút nào.

“ Mới vừa đây thôi thưa Ngọc Hoàng.”

“ Khuyển Minh, Khuyển Minh nó...nó...ư…”- Khuyển Thanh đã mang thai đến tháng thứ bảy, đối với việc đứa cháu trai bảo bối của mình bị đưa đến Ma giới không khỏi có chút kích động. Các bảo bảo trong bụng thấy mẫu thân một thân tâm trạng không tốt liền cựa mình đạp khiến Khuyển Thanh đau đớn, chân mày đen huyền nhíu nhíu lại.

Nhìn Vương Mẫu bị đau đớn như vậy, Kim Long bày ra vẻ mặt lo lắng đến tột cùng. Vốn dĩ dòng máu Thần tộc Thiên giới hòa lẫn với tiên thú Khuyển tộc đã là đối nghịch, nay lại lần nữa tồn tại trong bụng Khuyển Thanh, thật sự là điều vô cùng nguy hiểm. Trước đó, ba lần Khuyển Thanh mang thai rồi sinh hạ, lần nào cũng đều đầy rẫy rủi ro khó lường. Lần đầu tiên mang thai, Khuyển Thanh vì xuất huyết nhiều mà song thai long phượng-đại công chúa Điệp Linh và nhị hoàng tử hay thái tử Hoàng Long- suýt chút nữa chết trong bụng, một xác ba mạng, may mắn nhờ có Bách Hoa tiên tử từng có nhiều kinh nghiệm sinh nở cứu giúp. Lần thứ hai là tam công chúa Tuyết Sương, vì nhiễm phong hàn mà Khuyển Thanh suýt sảy thai,tam công chúa có phần yếu ớt, trưởng thành mới khỏe mạnh được chút ít, nhưng sau này công chúa đối với việc mang thai và sinh nở thì sẽ khó khăn. Đến lần thứ ba, Khuyển Thanh sinh non, song thai nhị nữ thì tứ công chúa Minh Nguyệt thuận lợi ra đời, còn ngũ công chúa Nguyên Thục lúc ra đời không hề cất tiếng khóc, chỉ nhắm mắt im lìm. Tưởng như ngũ công chúa đã tử vong ngay lúc đó, nhưng cuối cùng công chúa vẫn có dấu hiệu thở, tuy vậy bà mụ không có biện pháp khiến công chúa khóc được. Cứ vậy, ba lần mang thai cũng là ba lần Khuyển Thanh dạo Quỷ Môn Quan gặp trực tiếp Diêm Vương, nói lần này thuận lợi tiến triển đến đầu tháng thứ bảy, nhưng không loại trừ khả năng đến lúc sắp sinh lại xảy ra bất trắc. Thần y và Thái Bạch Kim Tinh đã nói lần này là tam thai, chắc chắn là tam nam, nhưng sinh nở sẽ có phần dễ dàng hơn ba lần trước. Nói gì thì nói, trải qua tam sinh tử khó khăn tràn trề như vậy, không tránh khỏi nguyên căn tổn hại nặng nề, nếu không phải Khuyển Thanh năm xưa là đại tướng quân nam chinh bắc chiến đại danh đỉnh đỉnh bộ tộc chi Khuyển tộc vùng núi Quan Vân, thì sớm đã hư tổn nguyên khí quá độ mà chết. Ai, chỉ trách bản thân quá mức đen đủi, liên lụy đến nương tử Khuyển Thanh lẫn hài tử yêu quý.

Biết Khuyển Thanh không thể chịu đựng được lâu, Kim Long thừa lúc Khuyển Thanh vẫn còn nhăn mặt vì đau đớn liền ra hiệu cho thuộc hạ dìu Khuyển Thanh về tẩm điện phía sau Thần Đế chính điện để nghỉ ngơi an thai. Nếu nói trong hơn sáu tháng này không có chuyện gì thì là nói dối, nhưng những chuyện đó đều không nghiêm trọng bằng một phần những gì diễn ra trong ba lần hoài thai trước. Phù, chỉ biết thở dài trách số phận bản thân quá đen đủi mà liên lụy Khuyển Thanh lẫn hài tử.

“ Minh giới dưới kia thuộc quyền tiếp quản của Diêm Vương, nhưng Minh giới lại chia thành Ma giới và Quỷ giới, mà Ma Vương với Diêm Vương quan hệ không hề tốt chút nào, ta không biết có thể nhờ vả Diêm Vương lần này không nữa.”

“ Ngọc Hoàng, cứ để việc này cho ta lo liệu, người chỉ việc đích thân đi đàm phán, còn Diêm Vương có đồng ý không là trách nhiệm của ta.” Lang Nhị tay nắm chắc Linh Quân kiếm, đôi mắt lam ngọc đẹp đẽ lạnh lẽo nay lại tràn đầy sự quyết tâm kỳ lạ. Thật không ngờ chỉ vì một  chuyện mà lại khiến độc tôn vương tử như Lang Nhị phải khẩn trương thế này.

“ Hảo hảo. Vậy ta cử phân thân đi đàm phán, còn chân thân ta đây thì phải ở lại chăm sóc cho Khuyển Thanh. Con cứ ở lại Phụng Tiên điện đêm nay đi, đến sáng mai hẵng bàn chuyện đến Minh giới, cũng đã quá nửa giờ Thân rồi, cùng ta với Khuyển Thanh dùng dạ thiện.”  Kim Long vẫy tay bảo các thị nữ mang dạ thiện đến tẩm điện của Thần Đế điện.

Hôm đó, Lang Nhị trải qua một đêm trằn trọc không ngủ ngon giấc. Nói gì chứ, là Vương phi của hắn, Vương phi của hắn bị bắt đến Ma giới, mà trên tam giới ai chẳng tỏ tường rằng Ma giới là nơi ngọa hổ tàng long nguy hiểm, nhất là với tiên tộc Thiên giới vốn chẳng thể nhiễm bụi trần. Tiên tộc xuống Ma giới thì sẽ bị tiêu hao pháp lực dần dần, cơ thể sẽ yếu ớt, nhiễm nhiều tử khí dưới đó chắc chắn sẽ tổn hại đến căn nguyên pháp lực, thậm chí là tính mạng, duy chỉ có ngoại lệ Ngọc Hoàng không bị ảnh hưởng. Dẫu Vương phi Khuyển Minh không hề có nhiều cảm tình với Lang Nhị hắn, hai người thành thân cũng là do sắp đặt, nhưng đối với một con đại tiên lang như Lang Nhị cả đời chỉ quyết chung thủy với một phối ngẫu duy nhất mà nói, việc “nương tử” đã từng “chung chăn chung gối” với mình bị bắt đến Ma giới, quả thật là trải nghiệm không hề dễ chịu. Hắn là thực tâm lo cho Vương phi của mình! Dù hắn và Khuyển Minh mới ở chung được có mấy ngày nhưng căn bản Lang Nhị hắn đã sinh tình từ lâu mà không phát giác, đến lúc xảy ra sự việc hôm đó trong Tuyết Mai sơn cốc, hắn mới chính thức nhận ra rằng bản thân thực sự có tình cảm với Khuyển Minh, từ rất lâu rồi. Đêm đó không hẳn là hắn phó mặc hoàn toàn cho bản năng nguyên thủy nhất, mà trong đó còn là phần tình cảm đã cháy suốt một thời gian dài đằng đẵng không hề hay biết. Khuyển Minh, ngươi ngàn vạn lần đừng có chuyện!

-Ma giới thuộc địa phận Minh giới-

Khắp nơi trong hoàng thành Ma giới, đâu đâu cũng là một màu âm u quỷ dị, dẫu có cố gắng mò mẫm, tìm tòi thế nào đi chăng nữa cũng không có khả năng tìm thấy một chút ít ánh sáng của Thái Dương công chúa. Người dân của Ma giới hầu như cũng đều là bộ dạng kinh hãi dọa người, nếu không phải trắng bệch vô hồn như quét vôi thì cũng là lỗ chỗ đỏ tía như máu, hoặc là không có mặt có đầu. Duy chỉ có mấy nữ nhân kỹ viện, mấy nam tử xuân sắc mơn mởn, huyết khí phương cương hay các vị tiểu thư con nhà quý tộc là có thể coi là đẹp, nhưng so với Thiên giới thì còn kém xa như con đường nối liền vô tận và vô tận. Mấy nam thanh nữ tú này không phải do ma sinh, mà là người chết trên dương gian xuống. Muốn ngắm mỹ nhân thực sự, phải đến hậu cung của Ma Vương. Dù hoàng thành Ma giới có rộn ràng, huyên náo đến như thế nào đi chăng nữa, vẫn không che giấu nổi khí tức ma quỷ hôi tanh hãi hùng. Giờ đây Ma giới lại được tiếp quản bởi tân Ma Vương, càng ngày càng đi xuống, mà tân Ma Vương này nghe đâu là đoạt ngôi mà có, còn thái tử Ma tộc, giọt máu hoàng tộc cuối cùng lại được tuyên bố là đã qua đời, thành ra dân chúng không biết làm gì hơn ngoài phục tùng.

Khuyển Minh không hề biết bản thân đã đi đâu và đi bao lâu, chỉ biết khi tỉnh lại thì y đã nằm gọn trên một chiếc giường nào đó trong tẩm điện nào đó. Chờ đã, nơi này toàn mùi tử khí hôi tanh khó chịu, không lẽ là Minh giới? Không đúng, Minh giới của Diêm Vương tuy là âm u tăm tối nhưng căn bản không có mùi tử khí nồng nặc thế này, còn Quỷ giới của Quỷ Vương thì là quỷ khí, mà quỷ khí thì không hề có mùi vị gì cả. Vậy chỉ còn khả năng duy nhất, đó là Ma giới. Không được rồi, thiên giới đến Ma giới và Quỷ giới chính là tìm chết thật sự.

Khuyển Minh vừa định ngồi dậy tẩu thoát thì bỗng nhận ra toàn thân mình không thể cử động nổi, chỉ còn có ý thức là vẫn bình thường. Thân thể y bây giờ không khác gì bức tượng, chỉ khác là vẫn còn cảm nhận được mọi thứ xung quanh. Chết tiệt! Mẹ kiếp! Là kẻ khốn kiếp nào ở Ma giới, để lão tử gặp thì chết với lão tử!

“Ha ha ha, Khuyển Minh, không động đậy được, có đúng không?”- Hắc y từ đằng sau cánh cửa bước chân vào, dáng vẻ thực sự khiến người ta muốn một đao lấy mạng ngay lập tức!

Khuyển Minh chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn vì pháp lực đang bị tử khí rút đi dần dần. Chịu đựng, phải chịu đựng! Trăm vạn vết thương há lại chẳng bằng một lần bị rút pháp lực? Không, tuyệt đối không! Hồng ngọc nhãn chứa đầy sự tức giận khôn cùng, oán hận nhìn Cố Vương Luân mà nghiến răng.

Cố Vương Luân càng cười, hồng ngọc nhãn của Khuyển Minh càng thêm phần hồng quang quanh đáy mắt, ánh hồng sáng lên như những vì tinh tú trên trời đêm nhưng lại mang sắc thắm vừa diễm lệ vừa đáng sợ muôn phần. Nanh nha bén nhọn nghiến chặt, gừ gừ nhìn Cố Vương Luân đang tiếu ý vô biên, hàm ý chất chứa bên trong toàn bộ là ý nghĩ muốn cắn nát, nghiền dập, xé xác Cố Vương Luân thành trăm vạn mảnh đến mức ma không ra ma, quỷ không ra quỷ.

“ Tiểu cẩu a tiểu cẩu, ngoan nào ngoan nào. Làm gì mà phải hung dữ vậy a? Chúng ta còn nhiều thời gian để hảo hảo chơi a.”

Cố Vương Luân thuận thế giơ tay ra chạm vào làn da trên khuôn mặt tuấn tú nhuốm màu giận dữ của Khuyển Minh. Nhưng tay còn chưa tới, hắn đã bị một đạo hồng quang bắn thẳng vào ngực, phun ra một búng máu đen ngòm hôi tanh khó ngửi.

“ Cái…Mẹ kiếp, Khuyển Minh, ngươi làm cái gì vậy? Hự…Con cẩu điên này, ngươi… Người đâu, đánh hắn hai mươi chưởng! MAU!”

Lời vừa ra khỏi miệng, một bóng hắc y nhân phân thân ra thành mười tên từ tứ phương tám hướng cùng đồng loạt xông đến như vũ bão, đem đến một trận cuồng phong dữ dội. Cố Vương Luân phất tay đi thì cũng là lúc tiềm thức của Khuyển Minh tan dần vào mây khói, triệt để biến mất, cơn đau dữ dội giáng xuống cũng chẳng còn cảm nhận được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top