Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 30: Tôi là vị hôn thê của anh ấy


Chương 30: Tôi là vị hôn thê của anh ấy

Edit: Thư Quân

Thủy Tiên Các đêm nay thật náo nhiệt.

Bàn vuông dài được đặt ở ngoài trời, khăn trắng được trải lên, xếp thành chữ nhất, trông có vẻ hoành tráng.

Các nhân viên phòng nghiên cứu cực kỳ vui vẻ chuẩn bị nguyên liệu cho những món mà họ thích.

Hoa Thiếu cũng không ngoại lệ, anh cầm trong tay mấy cái đùi gà và bắp đi tới trước mặt Song Ngư.

"Song Ngư, tôi thích ăn đùi gà nhất, chờ tôi nướng cho cô ăn nha!"

Hoa Thiếu cho gia vị lên đùi gà, đặt trên vĩ nướng.

Song Ngư bỏ than dưới vĩ nướng, châm lửa.

Hoa Thiếu ngồi bên trái Song Ngư, nhìn gò má nữ thần, lông mi cô rủ xuống, thật dày, thật đẹp.

Gương mặt trắng noãn bị ánh lửa chiếu rọi khiến da thịt cô hồng hồng, cái mũi tinh xảo, môi đỏ xinh đẹp, chẳng khác nào một thiên thần.

Hoa Thiếu say sưa nhìn khuôn mặt tươi cười kia, ngây ngốc, không chịu dời tầm mắt.

Song Ngư có học thức, lại xinh đẹp như hoa, hiền lành lương thiện, đúng là cô gái hiếm có.

Hoa Thiếu muốn kết hôn với người giống như Song Ngư, vừa có nhan sắc, vừa có trí tuệ.

Khí chất thoát tục lại dịu dàng, những người phụ nữ lẳng lơ ở quán bar làm sao mà sánh bằng cô.

Bọn họ là cóc, Song Ngư chính là thiên nga.

Hoa Thiếu nhìn gò má không chút tì vết của nữ thần, trong lòng phun trào thứ tình cảm không tên.

"Hoa Thiếu, đã lâu không gặp rồi!" Một giọng nữ yểu điệu truyền đến, kéo Hoa Thiếu đang chìm đắm trong suy tưởng trở lại hiện thực.

Anh ngẩng đầu lên, nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Hóa ra là Lưu Xán Linh!

Sao cô ta lại đến đây?

Hoa Thiếu buồn bực.

"Mở tiệc BBQ cũng không cho tôi biết một tiếng." Một tiếng trầm thấp vang lên phía sau Lưu Xán Linh.

Mộc Thiên Yết cũng tới rồi!

Biết ngay mà, người phụ nữ Lưu Xán Linh kia sao đến một mình được chứ! Hoa Thiếu lạnh nhạt nhìn đôi nam nữ trước mắt!

"Haiz, đây là tiệc phòng nghiên cứu mà, nào dám phiền Mộc tổng đến đây nha!" Hoa Thiếu ngữ khí chế nhạo.

Tuy rằng Mộc Thiên Yết đã có vị hôn thê danh chính ngôn thuận, nhưng anh vẫn khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.

Hoa Thiếu không biết được cụ thể đó là cái gì, anh không muốn nơi có nữ thần cũng có Mộc Thiên Yết, chỉ đơn giản như vậy!

"Anh Yết rất thường đến đây mà!" Lưu Xán Linh kéo tay Mộc Thiên Yết, một mặt xán lạn mà nhìn Hoa Thiếu.

Ánh mắt cô ta khiêu khích liếc nhìn Song Ngư bên người Hoa Thiếu.

Không thể không thừa nhận, cô gái này quá đẹp.

Vóc người không cao không lùn, không mập không gầy, đặc biệt là làn da, vô cùng mịn màng, ngũ quan tinh xảo không tỳ vết, còn có đôi mắt hai mí to đẹp đẽ.

Lưu Xán Linh ghen ghét Thượng Đế quá bất công, cái gì tốt cũng đều dành cho cô gái này hết!

"Haiz, chị dâu, chị mau ngồi xuống đi, chờ tôi nướng gà cho mấy người ăn ha!" Hoa Thiếu cười ha hả, cợt nhả mà nhìn Lưu Xán Linh và Mộc Thiên Yết.

Gương mặt tuấn dật của người đàn ông nào đó biến thành màu đen, tối tăm mà nhìn Hoa Thiếu đang cười hì hì.

Hoa Thiếu tức giận lườm anh một cái.

Hiếm thấy nha, ở trong ký ức Hoa Thiếu, đây là lần thứ nhất Mộc Thiên Yết mang Lưu Xán Linh ra ngoài chơi!

Anh ta bị đứt dây thần kinh nào à, bình thường tình nguyện đến quán bar cũng không chịu mang theo cô ta, đêm nay Thiên Yết hơi bất thường nha!

Lẽ nào sắp đính hôn, muốn bồi dưỡng cảm tình một chút, khà khà!

Không giống Hoa Thiếu anh, sẽ không bao giờ khuất phục dưới sự uy hiếp của gia đình.

Không yêu chính là không yêu, cần gì phải khiến mình chịu oan ức chớ!

Cưới một người không yêu về nhà khác gì chịu tội đâu.

Hoa Thiếu không đồng tình với Mộc Thiên Yết!

"Chị dâu?"

Song Ngư nghe xưng hô trong miệng Hoa Thiếu, chẳng lẽ đây chính là vị hôn thê được đồn đại của Mộc Thiên Yết? Lưu Xán Linh?

Đến đây mấy tháng, lần đầu tiên cô thấy Lưu Xán Linh.

Lưu Xán Linh có một làn da hơi ngăm đen, môi dày, lông mày rậm mắt to, đặc biệt là bộ ngực lớn, vẻ đẹp giống hệt những cô gái châu Phi hoang dã, không giống như người đông phương.

Ánh mắt cô ta có gì đó ngang tàng.

Khiến người bị nhìn không thoải mái.

Vừa nãy Song Ngư đã cảm nhận được mùi nguy hiểm bay tới, nhưng cô cúi đầu làm bộ không biết thôi!

"Đến đây, Song Ngư, tôi giới thiệu cho cô..."

"Xin chào! Tôi là hôn thê của anh Yết, tên Lưu Xán Linh!" Không chờ Hoa Thiếu nói xong, Lưu Xán Linh liền tự giới thiệu, đưa tay đến trước mặt Song Ngư.

"Xin chào, tôi tên Lao Song Ngư!" Song Ngư đứng dậy, nắm tay Lưu Xán Linh, âm thanh đúng mực, hữu hảo nắm tay.

"Oa ha ha, đùi gà nướng chín rồi!"

"Đến đây, Song Ngư, cô ăn đi!"

Hoa Thiếu vui rạo rực mà đem cái đùi gà đã nướng kỹ đưa cho Song Ngư.

Lưu Xán Linh thấy Hoa Thiếu ân cần với Song Ngư như vậy, trong lòng tràn ngập ghen tị.

Thì ra Lao Song Ngư chính là người Hoa Thiếu thích?

Vậy thì tốt quá, cô không gặp nguy hiểm rồi!

Từ nhỏ, Lưu Xán Linh đã có lòng ghen tị rất lớn. Nhất là với những người xinh đẹp hơn cô ta.

Đặc biệt là những người có làn da trắng.

Tuy rằng làn da ngăm đen của cô cũng gợi cảm, thế nhưng cô rất ghét nó.

Cô thích da trắng, óng ánh long lanh.

Trời sinh cô đã ngăm đen, khiến cho cô áo não không thôi.

Đều do ba mẹ di truyền, ba cô Lưu Hạo Thiên da rất đen.

Vóc người cô đẹp thì thế nào, ngực lớn thì thế nào, làn da ảnh hưởng bộ mặt, cô cảm thấy cô không đủ xinh đẹp.

Cô từng muốn đi tắm trắng.

Ba cô sợ gần chết.

Khi Lưu Xán Linh sáu tuổi, mẹ cô liền qua đời, Lưu Hạo Thiên coi cô là hòn ngọc quý trên tay, là bảo bối của ông ta.

Nghe con gái muốn tắm trắng, ông vừa tức vừa buồn.

Lỡ như có gì nguy hiểm xảy ra, sẽ liên lụy tính mạng, ông sẽ áy náy cả đời.

Bị ba ngăn cản, Lưu Xán Linh từ bỏ kế hoạch tắm trắng.

Nhưng mà cô vẫn ghen ghét những cô gái da dẻ trắng nõn kia!

"Anh Yết, anh cũng nướng gà cho em ăn có được hay không?" Thấy Hoa Thiếu ân cần lấy lòng Song Ngư. Lưu Xán Linh làm nũng với Mộc Thiên Yết.

Song Ngư quay mặt đi, không muốn nhìn đôi nam nữ ân ân ái ái.

Đặc biệt là không muốn nhìn thấy mặt người đàn ông kia.

Cho dù cô biết hai người đã kết thúc.

Trong lòng từng ngàn vạn lần nhất định sẽ chúc anh hạnh phúc.

Nhưng mà người đàn bà của anh hiện tại đang cùng anh đứng ở trước mặt cô, tại sao, trái tim như bị xé rách, đau đớn vô cùng.

Cô vẫn thương tâm, vẫn khổ sở.

Đôi mắt Song Ngư bịt kín một tầng hơi nước.

Cô cố gắng không cho nó tràn ra ngoài.

"Song Ngư, mau ăn đi, đùi gà thơm lắm!" Hoa Thiếu nói.

"Làm sao vậy?" Nhìn đôi mắt lóng lánh nước của nữ thần, giống như muốn khóc. Hoa Thiếu lo lắng không thôi.

Cô ấy không thích ăn đùi gà sao?

"Không có gì, do lửa nóng quá thôi!" Song Ngư miễn cưỡng tươi cười, bình tĩnh mà nhìn Hoa Thiếu, ngồi xuống tiếp tục nướng bắp trên vĩ.

Mộc Thiên Yết trầm mặt thu hết hình ảnh của cô vào trong đáy mắt..

Không để ý tới Lưu Xán Linh ồn ào.

Anh cũng xuống, cầm mấy cái đùi gà trong khay bỏ lên vĩ nướng.

Lưu Xán Linh đã quen bị Mộc Thiên Yết thờ ơ.

Người đàn ông này, đêm nay chịu dẫn cô ra ngoài đúng là hiếm thấy.

Bình thường, mấy tháng không thấy mặt là chuyện thường xảy ra.

Ngày hôm nay, Lưu Hạo Thiên nghe nói con gái muốn ra ngoài chơi với con rể tương lai, ông ta vô cùng hài lòng.

Ông dặn con gái phải lấy lòng vị hôn phu mới được!

Đường đường là cổ đông lớn của Hoa Thịnh, sau này nếu trở thành con rể của ông, như vậy, lợi nhuận câu lạc bộ EK tuyệt đối sẽ tăng lên gấp bội.

Lưu Hạo Thiên vui mừng vì La Mạn Sa vừa ý con gái của ông!

Vui mừng Lưu gia sắp có một cây đại thụ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top