Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 45: Mẹ bị quái thú ăn


Chương 45: Mẹ bị quái thú ănEdit: Thư Quân

"Ngư nhi, em vẫn yêu anh, đúng không?" Con ngươi Mộc Thiên Yết thâm thúy, lẩm bẩm bên tai Song Ngư.

Bịch.

Không biết sức lực lấy từ đâu, Song Ngư đột nhiên đẩy Mộc Thiên Yết đang không phòng bị, anh ngã vào cái ghế, cái ghế cũng ngã xuống đất.

Con ngươi Mộc Thiên Yết xẹt qua một tia u ám.

Anh duỗi tay ôm cô vào lòng.

Thật vất vả bỏ qua Lưu Xán Linh.

Thật vất vả dẫn cô tới chỗ này ôn lại quá khứ.

Cô gái này thực sự là không biết điều, phá hoại toàn bộ sự dịu dàng của anh.

Mộc Thiên Yết nhìn cô đang giãy dụa trong lòng anh, bạc môi mỏng gợi cảm mạnh mẽ ngăn chặn cái miệng nhỏ của Song Ngư.

Tay anh không chút do dự luồn vào bên trong áo cô, nhanh chóng tìm được bộ ngực mềm mại, dùng sức mà xoa nắn.

A.

Song Ngư đột nhiên bị công kích khiến cô choáng váng.

Đầu lưỡi Mộc Thiên Yết trắng trợn tiến vào bên trong miệng cô, dây dưa.

Trời ơi!

Tên chết tiệt này!

Song Ngư muốn mắng người, nhưng miệng bị anh chặn lại, suýt chút nữa nghẹt thở.

Người đàn ông nào đó tựa hồ còn không hết hận, bàn tay di chuyển xuống dưới, mạnh mẽ mở thắt lưng trên quần tây của cô, kéo khóa kéo.

A.

Song Ngư nắm chặt vai Mộc Thiên Yết, móng tay bấm vào da thịt anh anh.

Roẹt...

Mộc Thiên Yết đột nhiên xé áo Song Ngư, nút buộc bung ra rơi xuống đất.

Quần tây cũng bị cởi.

Song Ngư bị anh ôm lấy, ngã xuống trên cái giường mềm mại.

Không chờ Song Ngư có bất kỳ phản ứng nào, Mộc Thiên Yết đã cưỡi lên cơ thể trắng nõn.

Sau hai giờ...

Anh mới thở hổn hển thả cô ra.

Nhìn vẻ mặt ửng hồng, yêu kiều của cô, Mộc Thiên Yết thỏa mãn cong khóe môi.

"Sau này không cho phép em nhắc lại người phụ nữ kia nữa!" Anh cúi người xuống, tà mị mà nhìn Song Ngư chằm chằm.

Song Ngư bị Mộc Thiên Yết dằn vặt hai giờ, đầu óc hỗn độn, chỉ nhớ rõ vừa nãy thân thể tùy theo anh cưỡi mây đạp gió, chợt cao chợt thấp, thân thể mềm nhũn không có khí lực.

Người đàn ông này so với năm năm trước còn uy mãnh hơn!

Nếu cô không liên tục xin tha, anh chắc chắn sẽ dằn vặt cô một ngày một đêm!

Hừ, cô nào muốn nhắc tới người phụ nữ kia, do anh ta nhiều chuyện cả thôi!

Song Ngư tức giận liếc Mộc Thiên Yết, tay cầm chăn che thân thể của mình.

Cô bị người đàn ông này lên đến mấy lần, Song Ngư trong lòng chửi bới!

Phòng 1806, một cảnh xuân sắc nồng đậm tràn ngập cả phòng.

Song Ngư đột nhiên cầm quần áo, muốn cấp tốc mặc vào đi về nhà.

Nơi đây không thích hợp ở lâu, nếu cô còn nán lại, sẽ càng nguy hiểm.

Cô mới vừa cầm được quần áo liền bị anh đoạt lấy quăng đi.

Lẽ nào cô căm ghét ở cùng với anh như vậy?

Anh không cho cô đi!

Nhạc chuông thiếu nhi bỗng vang lên khắp phòng.

Là Văn Văn và Đậu Đậu, Song Ngư căng thẳng, nghe hay là không nghe đây?

Mộc Thiên Yết liếc mắt nhìn túi xách nằm trên ghế, anh để trần thân thể cường tráng đi về phía sofa, lấy điện thoại trong túi ra.

Điện thoại di động bị ném đến chân Song Ngư.

Song Ngư run run cầm lên, chậm chạp không chịu ấn xuống nút nhận cuộc gọi.

Con trai, không phải mẹ không muốn nghe máy, mà là đại ma đầu - ba của các con đang ở đây, mẹ phải bảo vệ các con không cho đại ma đầu phát hiện!

Song Ngư không dám thở mạnh, nhìn chòng chọc màn hình điện thoại.

"Sao vậy, không nghe? Là người đàn ông nào gọi tới?" Mộc Thiên Yết thấy cô nửa ngày không nghe điện thoại, đoán rằng trong lòng cô có quỷ.

Anh đi đến bên giường, định cầm lấy điện thoại trên tay cô.

Không được!

Khuôn mặt Song Ngư trắng xanh, vội vàng ấn xuống nút nhận cuộc gọi, "Alo, Ôn Ny, cậu ở Mỹ khỏe không, bây giờ tớ đang ở bên ngoài, chờ tớ trở về sẽ gọi lại cho cậu, bye bye!"

Song Ngư gọn gàng cúp điện thoại, sau đó nhanh nhẹn tắt máy.

Văn Văn, Đậu Đậu, mẹ có lỗi với các con, Song Ngư cảm giác như cô đang bị đưa đến đoạn đầu đài!

Hai bảo bối bé nhỏ sẽ giận lắm đây!

---

Nước Mỹ.

Lao Văn Văn nhìn chằm chằm điện thoại, quay đầu nhìn Đậu Đậu, lo lắng, "Có phải mama bị quái thú ăn thịt không?" Ôn Ny là cái gì?

Đậu Đậu cầm lấy điện thoại, chớp mắt nghiên cứu một lúc, "Hừ, mẹ chắc chắn đang hẹn hò với chú nào đó! Trọng sắc khinh bạn!"

Ặc!

Đậu Đậu xem phim truyền hình quá nhiều rồi!

Ở lớp mẫu giáo, mỗi lần Đậu Đậu đóng sầm cửa trước mặt Hoa Hoa, Hoa Hoa sẽ cong miệng mắng Đậu Đậu, "Hừ, ngày hôm qua chắc chắn Đậu Đậu hẹn hò với Ngải Tư, không để ý tới tớ!" (Ngải Tư là một tiểu mỹ nữ trong lớp Đậu Đậu)

Trong tình trường, Đậu Đậu cũng là một tiểu soái ca đó nha!

Ba ba chậm chạp không chịu về, chi bằng để mẹ tìm một người khác, như vậy sẽ có người cùng bọn họ đi công viên chơi máy bay, hỏa tiễn mô phỏng rồi!

Không biết ở Quảng Châu, anh chàng ba ba nào đó nghe thấy sẽ có cảm tưởng thế nào, nhất định sẽ tức giận bốc khói đầy đầu, khà khà!

Song Ngư tức giận trừng mắt với anh, ước gì trong mắt bay ra hai mảnh dao, thiến luôn "tiểu đệ" của anh.

Hừ, "tiểu đệ" còn tinh thần sung mãn gắng gượng, Song Ngư nhìn thấy liền căm tức.

Nếu không do tiểu đệ làm chuyện xấu, cô đã không cúp máy với hai bảo bối, cũng sẽ không áy náy như vậy!

Tiểu đệ chết tiệt!

Mộc Thiên Yết đối đầu với cặp mắt phun lửa kia, khóe miệng giương lên, ngồi trước mặt cô, nhìn chằm chằm gương mặt ửng đỏ, bàn tay ôm lấy cô đè xuống giường, "Đêm nay ở đây, không cho em đi đâu!" Anh thở ra luồng khí ấm áp bên tai cô.

Song Ngư cảm thấy ngứa lỗ tai, liền đưa tay chặn cái miệng anh.

Sao anh ngang ngược như vậy, làm xong rồi thì để cô đi đi chứ!

Dựa vào cái gì cô còn phải ở lại chỗ này mặc người xâu xé, thiệt thòi lớn rồi!

Đáng hận nhất, sao anh không tìm người phụ nữ kia đi! Không phải vị hôn thê sao, hừ, không nỡ dùng sao?

Lao Song Ngư không phải loại gái phục vụ, cô không tố cáo anh đã rất nhân từ rồi, được voi đòi tiên, không biết điều!

Song Ngư liếc người đàn ông đang nhìn cô rất dịu dàng kia.

SR

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top