Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 61: Giữ gìn lẽ phải


Chương 61: Giữ gìn lẽ phảiEdit: Thư Quân

"Song Ngư, buổi chiều đừng làm việc, đi, tôi dẫn cô đến bệnh viện khám!" Hoa Thiếu không đành lòng nhìn dung nhan xinh đẹp bị tàn phá.

Còn có, anh nhất định phải biết ai là kẻ ác độc gây ra chuyện này.

Anh sẽ rút sạch móng vuốt của kẻ đó!

"Không cần, đừng lo lắng!" Song Ngư chối từ.

"Cô sợ chủ nhiệm sao, không có gì đâu, để tôi gọi điện thoại nói rõ tình huống với chủ nhiệm!" Hoa Thiếu hào hùng trượng nghĩa vỗ ngực một cái.

"Đúng nha, chị Song Ngư, để anh Hoa Thiếu lái xe đưa chị đến bệnh viện đi!" La Tiểu tiến lên khuyên bảo.

Chờ tí nữa, gương mặt sưng đỏ kia sẽ trở nên tệ hơn, thật hối hận vừa nãy không đánh trả Lưu Xán Linh hai cái tát!

Hừ, chờ lần sau, cô sẽ xử đẹp con sư tử cái kia!

La Tiểu cô không phải là người rộng lượng, có thù nhất định phải báo.

"Sao tất cả đứng ở chỗ này, đã xảy ra chuyện gì?" Một âm thanh trầm thấp truyền đến.

Mộc Thiên Yết không biết lúc nào rời khỏi thang máy, nhìn ba người đang đứng lằng nhằng.

Mắt anh đảo qua Song Ngư, lập tức ngừng lại.

Đáng chết, có người dám ở địa bàn của anh động vào người phụ nữ của anh!

Dấu tay để lại trên mặt Song Ngư khiến hai mắt Mộc Thiên Yết bắn ra trăm nghìn con dao.

Không ai được quyền tổn thương người phụ nữ của anh!

Song Ngư đối đầu với cặp mắt lạnh giá, thật muốn rút chân lập tức trở về phòng nghiên cứu.

Người đàn ông ngang ngược kia giờ khắc này đang muốn giết người.

La Tiểu thấy gương mặt băng giá của anh họ, lén lút mở miệng, "Anh họ, đều là do anh hại chị Song Ngư!"

Mộc Thiên Yết nghe được, con mắt trầm trầm."Chuyện gì xảy ra?"

Song Ngư mau chóng ngăn lại, "La Tiểu, đã nói không sao rồi, chị đi lên trước."

"Nói rõ ràng rồi đi!" Mộc Thiên Yết ngữ khí lạnh lẽo, không cho phép thương lượng.

La Tiểu chớp mắt vài cái với Song Ngư, nhếch miệng lên, "Anh họ, rõ ràng là anh không ăn cơm trưa, nhưng tại sao người ta nhìn thấy tụi em ăn liền muốn đánh tụi em?"

"Lưu Xán Linh?" Trong đầu Mộc Thiên Yết lóe lên cái tên của người phụ nữ kia.

Tại sao cô ta đột nhiên quay trở lại đây?

La Tiểu thấy Mộc Thiên Yết nghiến răng, tiếp tục nói, "Anh họ, chị Song Ngư bảo vệ em mới bị đánh, anh xem, mặt chị ấy sưng đỏ, anh nhất định phải vì tụi em mà giữ gìn lẽ phải!"

Mộc Thiên Yết nhìn chăm chú gương mặt sưng đỏ của Song Ngư, chân mày gắt gao nhíu lại.

Hả, thật sự là Lưu Xán Linh?

Hoa Thiếu nghe được cơm trưa gì đó, đại khái đoán ra mấy phần.

Nhất định là họ ăn cơm trưa mà Lưu Xán Linh chuẩn bị cho Mộc Thiên Yết, vừa lúc bị bắt gặp, Lưu Xán Linh liền ra tay đánh người.

Lưu Xán Linh kia, thật là...

Hoa Thiếu nặng nề thở dài một hơi, vỗ vai Mộc Thiên Yết, "Lão huynh, anh không biết quản người của anh gì cả, trở về giáo dục lại đi!"

Chỉ là không ăn cơm của cô ta thôi, cô ta liền đánh người?

Hoa Thiếu thật không rõ vì sao phụ nữ đều nhỏ nhen như vậy.

Không ăn thì thôi, lần sau đừng làm nữa, bớt việc!

Song Ngư cảm thấy lòng bàn tay của mình đang đổ mồ hôi lạnh.

Đúng, tất cả mọi người đều cho rằng Lưu Xán Linh là người của Mộc Thiên Yết.

Vì sao cô cảm giác mình sắp nghẹt thở.

Vô lý bị cô ta tát một cái, hiện tại còn phải phải giải thích với bạn trai cũ của cô, vị hôn phu của cô ta mọi chuyện.

Nếu không vì lo lắng bị La Mạn Sa phát hiện, cô mới không thèm nhìn sắc mặt Lưu Xán Linh.

Nhưng mà anh cứ tới quấy nhiễu cô.

�����ozRf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top