Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 84: Xin hỏi xưng hô như thế nào


Chương 84: Xin hỏi xưng hô như thế nào

"Em rửa mặt, thay quần áo, anh chờ em ở ngoài!" Anh cười híp mắt nhìn Lưu Xán Linh.

"Được!" Lưu Xán Linh phát hiện cô rất thích lúc anh ta cười.

Nhìn quanh một chút, căn phòng này rất lớn, hẳn là anh ta đã đặt một phòng cao cấp, Lưu Xán Linh suy đoán thân phận của anh, có thể gặp người tốt như vậy ở quán rượu, không giàu sang thì cũng cao quý.

Lưu Xán Linh nhìn thấy trong tủ treo một bộ váy mới tinh, chắc anh đã chuẩn bị cho cô, trong lòng sinh ra một loại cảm động không tên.

Người đàn ông kia đang lật xem một quyển tạp chí kinh tế mới nhất, nghe được tiếng bước chân, anh ta giương mắt, nhìn thấy Lưu Xán Linh, trong mắt tràn đầy mừng rỡ, bật thốt lên "Em thật xinh đẹp!"

Lưu Xán Linh dĩ nhiên cảm thấy thẹn thùng, Mộc Thiên Yết chưa bao giờ khen cô lấy một lần.

"Cảm ơn!" Lưu Xán Linh đỏ mặt nhỏ giọng mở miệng.

Hai người đi tới nhà hàng bên dưới khách sạn, anh ta gọi một bàn đầy món ngon.

"Xin hỏi, xưng hô với anh như thế nào?" Lưu Xán Linh khẩu khí trầm thấp, giống như là cô gái nhỏ mới biết yêu, nhỏ giọng hỏi dò họ tên anh ta.

"Anh họ Ngô, tên một chữ Sơn, gọi anh Ngô Sơn hoặc là A Sơn được rồi!"

"À, Ngô tiên sinh, chuyện tối ngày hôm qua thực sự cám ơn anh!"

"Đừng khách khí, việc nhỏ mà thôi!" Anh nhìn vẻ mặt rụt rè của Lưu Xán Linh, tiếp tục nói, "Vậy em có thể nói cho anh biết tên em không? Cô gái xinh đẹp?"

"Em họ Lưu, tên Xán Linh, anh có thể gọi em là Xán Linh!"

"Lưu Xán Linh? Tên thật đẹp, người cũng như tên, xinh đẹp rất xán lạn!"

Hai người ăn xong, anh ta lái một chiếc Audi đưa Lưu Xán Linh về Lưu gia, lúc rời đi, hai người trao đổi số điện thoại.

Ngày hôm nay tâm tình Lưu Xán Linh hiển nhiên rất tốt, bước chân cô nhẹ nhàng về đến nhà.

"Tiểu thư, lão gia dặn cô về thì gọi cho ngài ấy!"

"Biết rồi!" Lưu Xán Linh khôi phục sắc mặt lạnh lùng, kiêu ngạo thường ngày.

"Alo, ba ba, là con!"

Nghe được âm thanh này, Lưu Hạo Thiên thở ra một hơi, chậm rãi mở miệng, "Xán Linh, tối hôm qua con đi đâu, bảo mẫu nói không thấy con về nhà?"

Con gái ông tuy rằng ngạo kiều, nhưng mỗi lần về muộn, đều gọi điện thoại cho ông biết, tối hôm qua không có cuộc gọi nào, khiến ông rất lo lắng.

"À, tối hôm qua con gặp bạn bè, uống quá nhiều nên qua đêm ở nhà cô ấy!" Lưu Xán Linh thiện ý nói dối.

Cô cũng không muốn nói cho ba biết cô bị một người đàn ông đưa đến khách sạn qua đêm, tuy rằng một buổi tối cũng không phát sinh cái gì, nhưng ba cô vốn bảo thủ, nghe xong nhất định sẽ nổi trận lôi đình, người cao huyết áp không chịu được kích thích này.

"Ừ. Tối hôm qua ba gọi điện thoại cho Thiên Yết, nó nói nó ở tập đoàn tăng ca, để con đi taxi về nhà, còn tưởng rằng con về nhà rồi!"

Tối hôm qua nghe bảo mẫu nói không thấy con gái về nhà, ông liền gọi điện thoại cho Mộc Thiên Yết, không nghĩ tới Mộc Thiên Yết cũng không rõ con gái ông đi đâu, khiến ông lo lắng cả buổi tối.

3@/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top